Chương 15

Thượng Nguyên trong lòng không yên, cái này không tính là mình nhảy xuống vực chứ?

Bởi vì đồ đệ dẫn đến rơi xuống vực có phải cũng đại biểu là đồ đệ tiến hành ám sát nàng hay không?

Nghĩ như vậy, Thượng Nguyên vẫn tràn ngập hy vọng giang hai tay từ không trung trượt xuống, chờ đợi tử vong tiến đến.

Trong đầu lại hiện lên người chờ đợi ở thế kỷ 21 kia.

Cô ấy phải quay lại vì tờ giấy xét nghiệm ung thư giai đoạn cuối cho cô ấy biết rằng người đàn ông đó không còn nhiều thời gian nữa.

Nàng đang đắc ý không ngừng rơi xuống.

Ai ngờ "Phù phù" một tiếng, thân thể ở trên cao thoáng chốc ngừng lại.

Thượng Nguyên cúi đầu nhìn, phát hiện mình vừa mới đập chết một con chim...

Được rồi, trên đời này mặc kệ là động vật gì, chỉ cần vận xui đến, tỷ lệ bị đập trúng một cách khó hiểu đều có, Thượng Nguyên đi theo Hách Liên tiếp tục rơi xuống.

Ngay sau đó lại là "Phù phù" một tiếng, nàng lại đập chết một con chim xui xẻo......

Được rồi, tỷ lệ nhảy xuống vách núi liên tiếp đập chết hai con chim xui xẻo mặc dù không lớn, nhưng cũng không phải là không có.

Nhưng mà......

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Xác chim dưới thân rơi xuống như hạt mưa, thành công làm giảm tốc độ rơi xuống của nàng.

Tình cảm những con chim này đều lên cột xếp hàng chờ cô đập?

Mẹ nó Tu Tiên Giới có cần không có tiết tháo như vậy không logout a uy!

Thượng Nguyên hâm mộ nhìn Hách Liên cùng một đống xác chim rơi thẳng xuống, người xui xẻo cùng chim nhiều như vậy, vì sao không thể thêm vào một mình nàng?

Mắt thấy Hách Liên nhanh chóng hạ cánh, nàng vẫn ở trên cao "Phù phù"!

Thật sự là nghiệp chướng, muốn chết không chết được, chim chóc vô tội lại bị nàng đập chết một đống.

Hách Liên thẳng đứng rơi vào một mảnh rừng rậm màu tím, Thượng Nguyên vốn tưởng rằng Hách Liên sẽ rơi xuống cây, ai ngờ thấy Hách Liên rơi xuống, những cái cây kia lại nhao nhao né tránh một bước...

Thượng Nguyên vô cùng kinh ngạc trừng to mắt, những cây tử mộc này động đậy!

Đến phiên mình lúc cho rằng Tử Mộc cũng sẽ thức thời lui ra, lại chưa từng nghĩ chúng nó lại ôn nhu vươn nhánh cây ra đem nàng tiếp được...

Tôi sẽ đi! Tử Mộc không chỉ biết động còn có thể chọn người động, người không thích nó còn không nhận!

Tu Tiên giới điểu a thụ có cần phải có cá tính như vậy hay không!

Thượng Nguyên lường trước, mình nhất định là người duy nhất trong lịch sử từ trên cao vạn mét rơi xuống còn lông tóc không tổn hao gì...

Nàng ngồi trong đống xác chim xếp thành núi nhỏ khóc thút thít nửa ngày.

Trong hồ nước trước khi gặp mặt có một thi thể hài đồng quen thuộc, Thượng Nguyên khổ sở nhảy xuống nước vớt cậu lên.

Hách Liên đáng thương hai mắt nhắm chặt cả người là máu, Thượng Nguyên ôm hắn vào trong ngực phát hiện thân thể hắn đều mềm nhũn nằm úp sấp.

Đứa nhỏ này đã kinh mạch đứt đoạn, xương cốt đều nát, cứu không sống nổi.

Nàng cuối cùng là không thể bảo vệ được hung thủ gϊếŧ mình một trong, đến nỗi đường về nhà xa xôi không hẹn, Thượng Nguyên khóc đến ruột gan đứt từng khúc.

Một giọng nam non nớt lộ ra thanh mát truyền đến, "Em khóc cái gì?