Chương 26

Nghĩ đến tòa độn hình đảo này tóm lại cũng chỉ lớn như vậy, nham thạch quái cho dù có tâm trốn nàng, nhưng ở điểm này, nó cũng trốn không được bao xa.

Chính mình có tâm muốn tìm, đem độn hình đảo lật lên trời còn sợ tìm không thấy nham thạch quái?

Nghĩ đến đây, Thượng Nguyên đem hai con mắt bỏ vào nhẫn trữ vật của mình liền thảnh thơi rời đi.

*

Lại qua hai ngày, ban đêm gió lạnh tàn sát bừa bãi, ba đồ đệ ở trong lều cỏ run lẩy bẩy.

Tiết Nghiêu: "Tôi dám khẳng định, lão vu bà kia nhất định đang lén luyện tà công gì đó.

Hách Liên nhíu mày: "Vì sao lại khẳng định như vậy?

Tiết Nghiêu thần thần bí bí: "Ngày đó lão vu bà trở về phòng, ta thoáng nhìn, trong phòng nàng màu đỏ tươi quỷ dị..."

Nhắc tới cũng lạ. "Ngọc Hàn Ninh phân tích," Lúc trước mặt nàng mang thương tích, hai ngày nay sắc mặt lại hồng nhuận......

Tiết Nghiêu không thể tưởng tượng nổi, "Chẳng lẽ...... Lão vu bà kia tà công đại thành!

Hách Liên nghe hai đồng bạn phân tích lãnh ý trong mắt phượng, "Trước hết đừng biểu hiện khác thường trước mặt nàng, chúng ta quan sát rồi nói sau.

Ba người đang thảo luận, đột nhiên xa xa vang lên một tiếng nổ mạnh thật lớn.

Hách Liên đứng lên, "Nguy rồi, trận ấn trên độn hình đảo bị phá rồi!

Thượng Nguyên cũng nghe thấy tiếng vang cũng vọt ra, "Đã xảy ra chuyện gì?

Ngọc Hàn Ninh bước lên phía trước giải thích, "Hồi sư phụ, Độn Hình đảo sở dĩ có thể tự do di chuyển trên biển thời gian, tất cả đều là bởi vì, nơi này Tử Lan Sam cùng nham thạch dưới lòng đất đều là vật sống, dưới tác dụng của những linh vật này quanh năm suốt tháng, Độn Hình đảo tự nhiên kết ra một đạo trận ấn, trận ấn này có thể bảo vệ hòn đảo du động trên biển thời gian mà không bị phát hiện.

Thượng Nguyên gật đầu, "Trận ấn này kỳ thật giống như một thủ thuật che mắt.

Hách Liên bổ sung, "Độn Hình đảo linh khí dồi dào, các loại hi hữu linh thực trên đảo nhiều không đếm xuể, quanh năm hấp dẫn vô số tu sĩ đến đây tầm bảo, nhưng bởi vì có trận ấn, đại bộ phận tu sĩ đều tìm không thấy Độn Hình đảo, chỉ có những người hữu duyên có đại cơ duyên mới có thể ngẫu nhiên ngộ nhập đảo. Qua nhiều năm như vậy người có thể tinh chuẩn tìm được Độn Hình đảo cũng thành công phá trận ấn...... Chưa bao giờ xuất hiện.

Thượng Nguyên kinh ngạc, giờ phút này mới ý thức được mình có thể đến độn hình đảo là đi bao nhiêu vận, đυ.ng bao nhiêu cơ duyên.

Đi theo các nhân vật chính có hào quang nhân vật chính, thật sự là thơm lây vô hạn.

Ngọc Hàn Ninh tiếp tục phân tích, "Cho nên sư phụ, không bằng vào đại vận, hoàn toàn bằng vào thực lực mạnh mẽ phá trận vào đảo, nhất định là cao thủ, tu vi sợ là không thấp.

Thượng Nguyên ánh mắt sáng ngời kích động vạn phần, kỳ ngộ tới rồi!

Nàng nhất định phải biểu hiện thật tốt, để cho các đồ đệ hoàn toàn nhận định tu vi của nàng hoàn toàn không có, một lần nữa lấy lòng tin thí sư của các đồ đệ!

Hách Liên vẫn luôn chú ý hướng đi của Thượng Nguyên, đôi mắt phượng trầm xuống.

Thật sự là thú vị, một người tu vi hoàn toàn không có, khi biết được có cao thủ đến chẳng những không có biểu hiện ra chút khϊếp ý nào, lại còn có vẻ có vài phần gấp gáp không nhịn được.

Sư phụ của bọn họ thật sự là càng ngày càng chơi tốt.

Ngọc Hàn Ninh nhân cơ hội truyền âm cho Hách Liên: Dẫn nàng đi gặp người lên đảo, nghĩ biện pháp để cho bọn họ tự gϊếŧ lẫn nhau, lúc đó tu vi của nàng là sâu hay cạn liền có thể triển lộ không bỏ sót.

Thượng Nguyên làm bộ không nghe thấy, vui rạo rực nhìn trời nhìn đất.