Chương 10: Lộ tẩy

"" Tôi có bằng chứng !!! ""

Bà Hạ Thanh Thanh cao quyền đứng dậy , bà liếc mắt chế nhạo Du Du một cái . Ả ta bất giác rùng mình ... tay nắm chặt lại...

Mục TƯ Thành nhìn mẹ anh , khó hiểu

"" Mẹ có sao ? Mẹ biết ai lấy cắp tài liệu ?""

"" Mẹ biết ! Biết trong nhà có gián... và .. mẹ đã chuẩn bị sẵn dép để đập ""

GIọng bà không nóng không lạnh , không nặng không nhẹ . Nha Lự xoa xoa đầu con trai cô , chờ đợi

Cô quả không tin nhầm người

"" Tất nhiên. Đó không phải Nha Lự ""

...

Đứng trước căn phòng làm việc của Mục TƯ Thành , bà Hạ Thanh Thanh phẩy tay một cái , bà quản gia nhanh chóng cầm chiếc ipad mini đưa tận tay bà . Anh tò mò cực độ , đầu vẫn chưa load hết mẹ mình đang làm gì

"" Cái này ? Cái này là sao hả mẹ ?""

"" Mấy đợt này mẹ cứ nằm mơ thấy có người cầm dao đâm lưng mẹ . Mẹ đi xem bói , người ta nói , nhà ta có biến lớn trong lĩnh vực kinh tế . Mẹ sợ rò rỉ tài liệu ra ngoài.. nên... đã cho lắp camera ẩn trong phòng con !!!""

Du Du đột nhiên đưa tay lên sờ sờ cổ , ả thấy khó thở . Chân ả bất giác lùi lại... Nếu anh biết ả phản bội anh... ANh sẽ gϊếŧ ả mất...

"" Em sao vậy Du Du ? Sao mặt em lại xanh vậy ?""

Mục Tư Thành đột nhiên chú ý đến ả , làm ả giật bắn mình , mắt trợn tròn lắp bắp

"" Không.. Anh... em không sao... Em.. em uống chút nước là ổn...""

Ả quay người chạy xuống lầu . Bà Hạ Thanh Thanh đoán ra ý đồ bỏ trốn của ả , hét lớn

"" Đóng cổng biệt thự !!! ""

Lập tức một hàng bảo vệ roẹt mạnh , cả biệt thự bị tách biệt . BÀ nhẹ nhàng nhìn NHa Lự , gật đầu tin tưởng rồi đưa video cho Mục Tư Thành còn đang ngơ ngác nhìn Du Du

"" Con TRai ? Con liệu đã sáng mắt hơn chưa ?""

"" Sao ? Sao có thể??? Du Du ..""

Du DU cuống quýt , ả sợ sẽ đi tù mọt gông mất . Ả nên làm gì bây giờ ?

Đúng lúc đó , ả thấy TƯ Nhật đang ăn sanwich , bà giúp việc đang đút cho thằng bé . Ả hoảng loạng rồi phóng vù đến , cắp thằng bé lên tay phải , tay trái vơ vội con dao gọt hoa quả để trên bàn , dí vào cổ thằng bé . Nha Lự mất bình tĩnh đến mức suýt trượt chân cầu thang , cô như bị ai rút họng , lắp bắp

"" Du Du... thả .. thằng bé ra... ""

Bà Hạ Thanh Thanh không lường được trước rằng ả sẽ làm thế , nhất thời bị động

Du Du ôm cổ Tu Nhật , chĩa dao về phía mấy tên vệ sĩ , vung loạn mặc thằng bé khóc gào

"" Cô là người xấu... thả cháu ra.... thả cháu ra.. Mẹ ơiiii cứu con !!! ""

"" Du Du !!! EM mau thả thằng bé ra ""

Xa con 5 năm , dù Tư Nhật nhất quyết không nhận anh là ba nhưng trong tim anh lại yêu thằng bé bội phần . Anh thương nó , muốn bù đắp cho nó , anh không muốn bất cứ ai làm hại thằng bé . TƯ Thành bước từng bước chậm rãi đến bên Du Du , tay anh run run chìa ra

"" Du Du... Đưa thằng bé cho anh... bỏ dao xuống... ta cùng nói chuyện!!!""

Du Du như cá mắc cạn , hoảng loạng , ả lắc đầu

"" Tôi thả thằng bé , anh sẽ gϊếŧ tôi phải không ? Anh sẽ tống tôi vào tù vì tội lấy cắp tài liệu ?""

"" Không , Du Du , anh không làm vậy đâu .. Du Du.. em là người anh yêu... em là người anh yêu..""

"" Nhưng tôi không yêu anh !!! Mục Tư Thành !!! tôi từ trước tới giờ chưa từng yêu anh ""

Tim anh co thắt , bà Thanh Thanh sợ anh sẽ như năm đó , khi ả bỏ anh đi , khi ả nói yêu ai đó... khác anh , anh sẽ không làm chủ bản thân , anh đập phá , anh bồng bột . Bà chủ động tiến lên , kéo anh ra sau mình , bà bảo

"" Để mẹ..""

Nhưng anh đã khước từ , anh vẫn vô vọng hỏi

"" Tại sao em lại quay về ? Tại sao em lại về , lại làm anh tin em vẫn yêu anh ?""

Du Du cười mỉa

"" Vì người ấy túng thiếu , anh ấy không nuôi nổi tôi nữa ""

"" Bây giờ thì sao ? Anh ta đã có đủ kinh phí nuôi em ? Em lại bỏ tôi /""

"" Phải !!!""

Tư Thành cười chua chát

"" Ai thế ? người ấy của em là ai ? ai tốt hơn tôi thế ?""

"" Là HUyền Minh !!! Anh ấy là Huyền Minh ...""

Du Du ôm chặt Tư Nhật hơn , lê lết kéo thành bé dần dịch xa anh , ả lùi , anh tiến , anh hỏi , ả đáp . Một màn lâm li bi đát làm tim Nha Lự vụ vỡ

HÓa ra ngay từ đầu cô đã là nữ phụ trong cuộc tình của họ . Anh lợi dụng cô , lợi dụng tình yêu của cô để làm mờ đi thương tổn của anh.. . HUyền Minh lợi dụng cô , lợi dụng lòng tin của cô để lôi kéo tiền đồ về cho hắn...

Cô quả đáng thương...

"" Mở cổng ra cho tôi !!! Mở ra nếu không tôi gϊếŧ thằng bé !!!""

BÀ Thanh Thanh sợ ả làm liều , phẩy tay rối rít

""Mở !!! Mở cửa ""

Du Du ôm thằng bé ra giữa đường . NGó nghiêng để qua đường

Nha Lự nhìn đứa con nhỏ bé của cô yếu ớt trong tay ả . Sao cô làm ăn hại đến vậy . Hạnh phúc ủa bản thân không giành giật được . COn của bản thân không bảo vệ được ?

Sao cô lại bi đát đến vậy ?

"" TRả thằng bé cho tôi !!! ""

NHa Lự lao ra , ôm lấy thân TƯ Nhật , muốn cướp thằng bé về bên cô . du Du bị tấn công bất ngờ , ả vội vã buông tay ra . TƯ NHật và NHa Lự ngã xuống , tiếng còi xa vang vọng , là nỗi ám ảnh một đời của nhà họ Mục...

Se ? He ?