Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ngoại Thất

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
**Tam gia hừ lạnh một tiếng, cất ngân phiếu vào tay áo: "Đây là ngươi nói đấy nhé. Đợi lão thái thái về, báo cáo trưởng bối, ta sẽ viết cho ngươi một trương hưu thư, miễn cho ngươi phải chịu ủy khuất khi gả vào nhà ta."

Lời nói này khiến hạ nhân trong phòng kinh hãi, vội vàng khuyên can, lập tức tạo nên cảnh cãi cọ ồn ào.

Tần Thư thở dài, bước lên đỡ lấy tam nãi nãi Tần thị, phân phó người mang khăn tới lau mặt: "Nãi nãi tội gì phải nổi giận như vậy, có chuyện gì từ từ nói. Dù tam gia có lỗi, còn có lão thái thái và lão gia ở đây, sao lại không có nơi nào để nói rõ lí lẽ?"

Tam nãi nãi Tần thị ngơ ngác một hồi, nghe xong lời này, che khăn khóc một lúc, rồi kêu hạ nhân đem trà tới, lúc này mới bình tĩnh lại, nói: "Bằng nhi, ngươi là đại a đầu trong phòng lão thái thái, mười tuổi đã vào vườn làm việc, được mọi người tín nhiệm. Khi mới 11-12 tuổi, ngươi đã thay lão thái thái quản lý sổ sách, không nông hộ, cửa hiệu nào không biết ngươi. Hiện giờ nhị cô gia mất, nhị cô nương về nhà, lão thái thái tín nhiệm ngươi, giao cho ngươi quản lý đồ vật của nhị cô nương, quả là người đáng tin cậy nhất."

Tần Thư nghe xong liền hiểu ý tứ của tam nãi nãi, chỉ làm bộ không hiểu, cười nói: "Tam nãi nãi khen ta như vậy, chẳng phải nên thưởng cho ta sao? Khen như thế này, mỗi tháng hai lượng bạc của nô tỳ vẫn lo không đủ chi tiêu đâu."

Tam nãi nãi nắm tay Tần Thư, ra lệnh cho tất cả nha hoàn lui ra ngoài: "Khi ta mới gả vào đây, lão mụ mụ đã nói, đại gia đại tộc như chúng ta, đệ nhất quy củ chính là hiếu thuận. Không chỉ với lão thái thái, lão gia, mà ngay cả nha đầu hầu hạ bên cạnh trưởng bối cũng phải kêu một tiếng tỷ tỷ để tỏ lòng tôn kính. Ta hiện giờ gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ, có việc muốn cầu ngươi, không biết ngươi có đồng ý hay không?"

Tần Thư chỉ lẳng lặng lắng nghe: "Hiện giờ lão gia giao việc tổ chức sinh nhật lão thái thái cho ta, không nói chắc có điều gì cần làm phiền tỷ tỷ. Ta nhớ nhị cô nương khi trở về mang theo một tượng Phật bằng vàng cao nửa người, vì biểu cô nương trước đây bị dọa sợ nên đặt trong phòng, không có gì dùng. Ta nghĩ chi bằng đem tượng Phật này đến chùa để lấy thêm Phật khí, sau ba năm tháng lại lấy về, chẳng phải tốt hơn sao? Đây cũng là ý kiến của ta và tam gia, để tượng Phật tại Tĩnh Hải chùa cho đại sư phó ngày đêm niệm kinh."
« Chương TrướcChương Tiếp »