Chương 53

Thành viên tổ đội chính thức xác định xong. Đối với đội hình này, Lâm Tiếu vô cùng hài lòng. Thực lực của Tiếu Thương Khung không cần bàn cãi, dù sao người ta cũng là một ‘cao thủ qua đường’. Cái danh hiệu này không phải ai cũng có được, còn Cáp Lâu Khải Đế em gái này em nằm vui vẻ là được rồi.

Đã kéo cái đùi lớn Tiếu Thương Khung theo hộ giá, lại ôm theo một em gái cấp cao treo máy chỉ đứng bất động, chuyện này mà truyền ra sợ rằng sau này anh không còn mặt mũi nào mà lăn lộn trong giới nữa mất.

Để đề phòng, Lâm Tiếu rất thẳng thắn nói rõ mục đích thực sự của trận 3V3 này với hai người kia, cuối cùng còn chân thành bổ sung: “Nếu có thể hợp tác với nhau thì tiền bán video kiếm được sẽ chia đều.”

Người lên tiếng đầu tiên là Tiếu Thương Khung. Mặc dù chỉ là tin nhắn chữ nhưng không hiểu sao lại mang đến cho người đọc cảm giác người viết ra nó cực kỳ không đặt chút tiền lẻ này vào mắt: “Đánh thì cứ đánh thôi, tính toán nhiều thế làm gì. Một video bán được mấy đồng, bán được bao nhiêu cậu cứ cầm đi. Dù sao tôi cũng không cần dùng.”

Tiếp theo chính là Cáp Lâu Khải Đế, lời ít ý nhiều: “Tùy anh.”

Đồng đội tốt nhất thế gian! Lâm Tiếu vui mừng hớn hở nhanh chóng lập một tổ đội 3V3 mới. Sau khi thêm hai người kia vào liền gửi yêu cầu voice chat.

Tiếu Thương Khung vào phòng chat, vừa mở miệng đã cực kỳ bất mãn lên án tên đội của bọn họ: “Nhân danh mặt trăng tiêu diệt các ngươi? Đây là cái tên quỷ gì gì vậy hả! Cosplay thủy thủ mặt trăng à?!”

Giọng nói người này sang sảng hào phóng, rất có phong vị của đàn ông phương Bắc. Hơn nữa còn rất từ tính, nghe vào vô cùng êm tai dễ chịu.

Lâm Tiếu bật cười: “Cho dù có cosplay Thủy thủ mặt trăng cậu cũng nhất định được cos Mặt nạ Tuxedo mà.”

Tiếu Thương Khung: “…”

Lời này rõ ràng không có vấn đề gì nhưng tại sao sau khi nghe xong vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng? Sau khi tự mình YY chính mình mặc tuxedo một chút thì cuối cùng Tiếu Thương Khung cũng gật gật đầu, lựa chọn vui vẻ tiếp thu cái tên này.

Sau khi động viên Tiếu Thương Khung xong, Lâm Tiếu lại dời lực chú ý lên người Cáp Lâu Khải Đế vào vừa sau vẫn không nói gì: “Em gái sao thế? Có đó thì nói một câu xem nào.”

Đối diện vẫn không có tiếng đáp lại, khung chat dưới màn hình xuất hiện ba chữ: “Không có mic.”

“Không sao không sao, có thể nghe là được.” Lâm Tiếu cũng chỉ nghĩ em gái người ta xấu hổ trước mặt người lạ nên không có ý định ép người làm gì: “Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu được chưa?”

Tiếu Thương Khung: “Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, mở đi.”

Cáp Lâu Khải Đế: “Đi.”



Sau khi lập phòng xong Lâm Tiếu kéo hai người kia vào, bắt đầu xếp hàng chờ hệ thống ghép đôi.

Vì tổ đội bọn họ vừa mới lập nên dựa theo cơ sở phân cấp của hệ thống, cấp bậc tổ bọn họ hiện giờ là cấp bảy.

Kết thúc giai đoạn tiến vào bản đồ, Tiếu Thương Khung mở chat voice mật hỏi Lâm Tiếu: “Lát nữa chuẩn bị đánh thế nào?”

Lâm Tiếu co một chân lên ngả người dựa vào ghế nheo nheo đôi mắt vốn đã lười mở: “Cứ đánh bừa đi, đều như nhau cả. Tới lúc đó hai người chúng ta chia nhau chọn một cái mà gϊếŧ là được.”

“…” Tuy rằng thái độ thờ ơ này rất muốn ăn đòn, nhưng Tiếu Thương Khung cũng chẳng tìm được lời nào để phản bác.

Tiếu Thương Khung biết rõ trình độ Lâm Tiếu so với mình chỉ hơn chứ không kém. Mà đấu 3V3 với mấy người mới lên rank bảy còn muốn khác người đi tính toán chiến thuật thì nghe ra quả thật có hơi bại não. Cậu ta suy nghĩ một chút, đột nhiên đưa ra đề nghị: “Nếu không chúng ta thi xem xem ai lấy được First blood trước?”

Lâm Tiếu biết người này đối với đợt thất bại trong công phòng chiến lần trước vẫn luôn canh cánh trong lòng, cũng rất hứng thú với đề nghị này: “Chơi như vậy cảm giác thú vị hơn nhiều.”

Kết quả là, khi nhân vật bên đối phương vừa xuất hiện trên bản đồ, Quỷ Manh Manh cùng Tiếu Thương Khung không nói hai lời đã trực tiếp lao về phía người ta. Cùng lúc đó, trên kênh ngữ âm tràn ngập tiếng cười phóng khoáng của Tiếu Thương Khung: “A ha ha ha ha ha. Đồ ăn đối diện, các cậu chờ đi ông nội đến chơi với các cậu đây!”

Bên đối phương dưới tình huống hoàn toàn không hiểu đang có chuyện gì, vô tội vạ bị người ta biến thành đạo cụ để hai tên kia đem ra thi đấu.

Lúc hai bên chạm trán tại chính giữa địa đồ. Phía đối diện phát hiện đối thủ chỉ có hai người nên từng tên từng tên ngây thơ đơn thuần mang nội tâm trong sáng thuần khiết không hề phòng bị lao lên… Thế nhưng, bọn họ rất nhanh đã khóc không ra nước mắt. Hai tên điên kia ai bảo là đến chơi PVP, rõ ràng là đang coi từng người từng người bọn họ là tiểu quái trong phó bản đem ra mà đánh. Thậm chí ngay cả BOSS phụ chắn đường cũng không được tính!

Lần này Lâm Tiếu không dùng quỷ chú mà sử dụng huyết quỷ một đường đánh lên trông cực kỳ bạo lực. Trang bị buff cực hạn sát thương ma pháp, còn cố ý chọn skill pháp thuật tăng thêm thuộc tính hồi máu.

Đối với mấy acc thấp này, suy nghĩ của anh rất đơn giản chính là tốc chiến tốc thắng. Chỉ như vậy mới có thể nhanh chóng nâng hiệu suất tăng điểm lên hạng.

So với hai người tích cực xông lên, Cáp Lâu Khải Đế đứng bất động tại điểm hồi sinh giống như vừa mới tỉnh ngủ. Cậu chậm rãi ra ngoại biên lượn lờ, dường như hoàn toàn không liên quan đến đám người đang hành đồ ăn kia.

Trong ký túc xá chiến đội Hắc Hồng, Vưu Cảnh mặc áo phông rộng, tóc vừa tắm xong còn chưa khô hết, thỉnh thoảng lại có vài giọt nước trượt từ má xuống cổ, thấm ướt xương quai xanh gầy gò.

Tay trái cậu bất động đặt trước người. Có lẽ do vừa bôi thuốc mà tản ra mùi dược liệu nhàn nhạt ngai ngái. Tay phải di chuột điều khiển Cáp Lâu Khải Đế không nhanh không chậm đi lại. Mãi đến khi trong tầm nhìn nhân vật xuất hiện hình ảnh hai bên đối chiến, y mới chọn một bụi cây khó phát hiện, đứng tại chỗ không tiếp tục di chuyển nữa.

Mặc dù biểu hiện của Quỷ Manh Manh trong công phòng chiến lần trước không tồi nhưng khi đó trình độ hai bên chênh lệch quá nhiều, không thể đánh giá được chắc chắn điều gì.