Chương 6.1: Tiền thuê có đắt không?

Theo kịch bản diễn biến , vào lúc này chỉ có một nam một nữ ở ngoài cửa, Mạnh Ngôn nên thể hiện nam tính của mình, ôm cô vào cửa.

Dù sao thì hai người cũng đã là một cặp vợ chồng hợp pháp rồi.

Chỉ là bầu không khí xa lạ bị bao trùm bởi sự lúng túng, Cam Tề cũng nhìn thấy sự bối rối trong mắt anh, chống vào bức tường bên cạnh “Không sao đâu, tự em có thể.”

Một lúc sau, cuối cùng cô cũng đứng thẳng được nhờ sự giúp đỡ của Mạnh Ngôn.

Nhưng cô lại phát hiện Mạnh Ngôn nhìn ổ khóa ngẩn người.

“Anh Mạnh, mật khẩu là gì?”

Vừa rồi anh tới vội quá nên quên hỏi quản gia.

Mạnh Ngôn ngượng ngùng ho một tiếng, lấy điện thoại ra.

Khi anh đi ra hành lang, cô không biết anh đã gọi cho ai và khi bước vào, anh thản nhiên nói: “Mật khẩu là 131421 ”.

131421 …

Khi cô phản ứng lại, cô lại cảm thấy xấu hổ.

Cam Tề bấm số, cánh cửa mở ra và căn phòng khách rộng lớn hiện ra trước mắt.

Kích thước của ngôi nhà làm cô ngạc nhiên, cô khập khiễng bước vào. Đó là một căn hộ lớn có 5 phòng ngủ và 2 phòng khách, diện tích ít nhất là 200 mét vuông.

Phòng nào cũng rất rộng, phòng khách thậm chí còn có bức bình phong.

Cam Tề trái tim nhảy lên, lòng bàn tay có chút mồ hôi.

Căn hộ này sẽ tốn rất nhiều tiền thuê phải không?

Anh Mạnh này thực sự không xem xét tình hình tài chính của cô sao?

Mặt khác, Mạnh Ngôn lại có vẻ mặt bình tĩnh khi bước vào. Anh ta nhìn lướt qua tất cả đồ đạc trong phòng và lộ ra vẻ mặt gần như hài lòng.

Các phòng đều được trang trí bằng những họa tiết sang trọng, trong đó có một phòng có tủ sách chất đầy sách trên mặt tường. Nhìn bề ngoài, cách trang trí này không hề rẻ tiền.

Sàn nhà sạch sẽ rõ ràng là nó vừa được lau chùi qua.

Cam Tề bước ra khỏi thư phòng, mặc dù ngôi nhà này rất đẹp và đúng như những gì cô hằng mơ ước, nhưng việc lựa chọn một ngôi nhà như vậy vào thời điểm này quá xa xỉ.

Cam Tề mở miệng mang theo đau lòng: “Anh Mạnh, xin hỏi tiền thuê căn nhà này là bao nhiêu?”

“Cũng không đắt”

Không đắt là không đắt sao, tim Cam Tề đang rướm máu.

Mạnh Ngôn không biết tại sao cô lại xoắn xuýt tiền thuê nhà như vậy, anh không muốn cô hỏi thêm gì nữa nên thản nhiên trả lời: “1000.”

Việc trang trí sang trọng như vậy cho một căn hộ lớn như vậy ở khu vực này chỉ tốn 1.000 nhân dân tệ một tháng.

Cam Tề mở to mắt và không thể tin được, cô không dễ bị lừa sau nhiều năm làm việc.

“Không thể nào”.

Mạnh Ngôn có chút xấu hổ, hiếm khi nghe người ta hỏi lại anh “Có lẽ chủ nhà là họ hàng của tôi?”

Điều này còn tạm được.

Cam Tề thở phào nhẹ nhõm, vốn nghĩ nếu đắt quá thì sẽ thuyết phục anh tìm căn hộ mới.

Nếu là người thân thì cũng có lý, một căn nhà đẹp như thế này giá 1.000 một tháng, giống như sống miễn phí vậy.

Ôi, cô nhớ mình đã luôn miệng nói sẽ không chiếm anh tiện nghi nhưng cuối cùng cô vẫn chiếm tiện của anh và sống trong một ngôi nhà tử tế của họ hàng anh.

Phòng ngủ chính có phòng thay đồ, phòng làm việc và phòng tắm riêng.

Không còn nghi ngờ gì nữa, căn phòng này phải dành riêng cho anh Mạnh.

Cam Tề chọn một phòng ngủ khác có ánh sáng tốt, rèm trong phòng này màu hồng và rất đẹp.

Cam Tề lấy tất cả những món đồ lặt vặt trong túi ra rồi quay vào bếp lần nữa.

Nhà bếp sạch sẽ đến nỗi thậm chí không có cái xoong nồi nào cả.