Chương 56: Thỏa thuận

Hai ngày sau, Dương Cương đến gặp Thanh Vũ để giải cứu Hoắc Tiểu Linh, nhưng Thanh Vũ đã chế nhạo anh ta và từ chối anh ta, "Ngươi có đồ của ta không?"

Dương Cương tỏ ra phẫn nộ: “Ngươi có thể giải quyết việc đó với những người bản địa đó trong tám ngày. Hãy thả Tiểu Linh ngay!”

“Điều kiện thả Hoắc Tiểu Linh phải có đồ vật của ta; tại sao ta lại thả cô ấy khi ngươi không hoàn thành thỏa thuận? Cút đi,” Thanh Vũ kiêu ngạo nói. Dương Cương rất tức giận vì điều này, nhưng hắn biết rằng mình đơn giản không phải là đối thủ và bỏ đi khi nhìn thấy ánh mắt của Thanh Vũ trở nên lạnh lùng. Ngồi trên mặt đất, con tin đang nhìn chằm chằm vào lưng kẻ bắt giữ mình với ánh mắt lấp lánh. Nếu anh chàng này thực sự đến từ tộc Daynight, không ai trong số các học viên có thể đánh bại hắn. Thương vụ sẽ diễn ra trong tám ngày nữa chỉ là một trò vui mà hắn kiểm soát được.

Vô số học viên bắt đầu xuất hiện tại Núi Thương ở Thiên Trúc, phần lớn là từ lứa thứ hai. Phần lớn đã tháo các thiết bị của họ để tránh tiết lộ vị trí của mình khi ẩn náu quanh khu vực, thậm chí cả Munoor cũng nằm trong số đó. Ngoài hắn ra, còn có một Melder bị phong ấn khác; chỉ có giới tinh hoa thực sự mới dám xuất hiện ở đây vào thời điểm này.

Mười ngày trong nháy mắt trôi qua, Lục Âm dành toàn bộ thời gian để xem bản đồ sao. Ngôi sao thứ tư của anh ngày càng rõ ràng hơn nhưng vẫn chưa hình thành hoàn toàn, khiến anh phải thở dài. Việc bổ sung thêm nhiều ngôi sao vào Cosmic Art ngày càng khó khăn hơn; nó có khả năng mô phỏng toàn bộ hệ mặt trời, nhưng việc hình thành chỉ thiên thể thứ tư đã rất khó khăn. Thậm chí tối đa tám chỉ dành cho kỹ thuật hạn chế mà anh ấy đã học được, nhưng với tốc độ tiến bộ của mình, anh ấy không biết mình sẽ mất bao lâu để hoàn thành kỹ thuật này.

Anh ấy cũng biết rằng anh ấy cũng sẽ không thể vượt qua Melder sớm được. Trở thành Melder không phải là điều có thể đạt được chỉ bằng mô hình định dạng; Cơ thể của mỗi người là duy nhất, vì vậy tất cả họ đều phải đối mặt với những thử thách riêng trên con đường đi đến bước đột phá này. Cơ thể của một người sẽ gửi tín hiệu cho họ khi họ đã sẵn sàng và nếu không có tín hiệu đó, họ sẽ thất bại ngay cả với một mô hình định dạng. Ngay cả những đứa trẻ giàu có như Raas cũng không thể đơn giản đến được cảnh giới này; tuy hắn không thiếu tinh thể sao để tăng tốc tu luyện, nhưng chướng ngại trên cơ thể hắn vẫn còn nhiều.

Mọi thứ người ta học được, bao gồm cả kỹ thuật chiến đấu, đều ảnh hưởng đến bước đột phá Melder của họ. Lục Âm nhìn vào lòng bàn tay của mình, tự hỏi Cosmic Art sẽ có tác dụng gì khi anh ta vặn tay để triệu hồi Súc Sắc. Một khối tinh thể sao bị nghiền nát và năng lượng nhanh chóng được hấp thụ, khiến anh phấn khích khi con Súc Sắc lấy lại được ánh sáng bình thường. Tính toán thời gian, anh nhận ra rằng năm lần sử dụng sẽ khiến anh kiệt sức đến mức ngủ sâu, và con Súc Sắc sẽ không thể sử dụng được trong mười ngày. Điều này có nghĩa là anh ta có thể sử dụng nó tới bốn lần liên tiếp, với thời gian nghỉ vài ngày ở giữa.

Mặc dù Lục Âm muốn sử dụng Súc Sắc ngay lập tức với những tinh thể sao mà anh ấy đã tích trữ trong chiếc nhẫn vũ trụ của mình, nhưng anh ấy đã hết thời gian và phải đến Thiên Trúc ngay lập tức. Anh ta đứng dậy và rời khỏi phòng ngủ, nhìn thấy Trương Đỉnh Thiên và những người khác đang đợi gần đó. Chu Sơn và Ngô Sinh sẽ ở lại bảo vệ Bắc Kinh, trong khi anh ta sẽ đi cùng với Trương Đỉnh Thiên, Bạch Tuyết, Jeraldine, Gerlaine và Balaror trong chuyến đi.

Đằng sau Trương Đỉnh Thiên là một đám học viên yếu đuối và đói khát đã bị trói. Bất chấp điểm yếu rõ ràng của họ, nhiều học viên vẫn trừng mắt nhìn Lục Âm, đặc biệt là Raas và Jenny. Với xuất thân là con trai của Phó Thủ quỹ và là người thừa kế của Gia tộc Auna, họ chưa bao giờ phải chịu đựng bất cứ điều gì như thế này trước đây. Trong đám đông học viên này, một người như Veron sẽ chỉ là một người tu luyện bình thường.

“Đi thôi,” Trương Đỉnh Thiên bay lên, kéo 42 học viên về phía tây bằng một sợi dây buộc như những chiếc chai vô dụng. Những người này không thể bị bỏ lại ở Bắc Kinh một khi những người tu luyện mạnh nhất của thành phố đã biến mất; Chu Sơn và Ngô Sinh sẽ không thể xử lý được họ nếu có chuyện gì xảy ra.

Lục Âm dừng lại để ngắm nhìn khung cảnh ấn tượng và tự hỏi những học viên khác sẽ phản ứng thế nào khi nhìn thấy cảnh tượng này. Jeradine chỉ đơn giản là choáng váng trước cảnh tượng đó. Bất kỳ con tin nào trong số này cũng có thể gϊếŧ cô ngay lập tức, nhưng ở đây cô đang nhìn họ bị chăn dắt như gia súc. Nó thực sự đã thay đổi thế giới quan của cô ấy. Mặt khác, Gerlaine lại thích thú với tình huống này và liên tục khıêυ khí©h Eddy, Raas và Jenny, khiến cô gái bị trói tức giận đến mức muốn cắn ai đó.

Lục Âm chào hỏi Bạch Tuyết nhưng cô đáp lại rất lạnh lùng. Tuy nhiên, lần này anh hiểu phản ứng của cô; anh đã nghe thấy những tin đồn lan truyền khắp thành phố và coi việc cô tức giận là điều bình thường. Anh ấy cũng rất tức giận. ‘Ý họ là gì khi anh ấy bị từ chối? Anh ta có tệ đến thế không?’

Những người sống sót ở Thiên Trúc ngơ ngác nhìn Thanh Vũ dùng dây thừng kéo tất cả học viên bị giam cầm của mình vào trong khi hắn tiến về phía chân núi Núi Thương. Hắn đã vận chuyển các học viên theo cách giống hệt như Trương Đỉnh Thiên, hoàn toàn làm nhục và chọc giận tất cả. Hoắc Tiểu Linh đỏ bừng mặt, hận không chỉ Thanh Vũ mà cả Lục Âm, "Bọn họ không thể giao dịch cái gì khác sao?" Tại sao họ phải lôi kéo chúng tôi vào? Những cái gai! Nếu không tham gia thử thách, tôi sẽ phá vỡ phong ấn chết tiệt này và tự mình chiến đấu với Thanh Vũ!"

Trong phi thuyền phía trên Trái đất, Sigmund và những người khác đang cau mày nhìn màn hình trong khi Mira cười toe toét trước màn hình nhanh chóng chuyển sang hiển thị chân Núi Thương. Đây sẽ là địa điểm diễn ra cuộc đọ sức cuối cùng của thử nghiệm này, và dựa trên những gì đã xảy ra cho đến nay, không ai mong đợi một giao dịch hòa bình. Một trận chiến là không thể tránh khỏi. Thanh Vũ đã bắt đầu di chuyển sớm hơn một ngày nên đã đến ngọn núi trước Lục Âm, mang đến cho các học viên ở đó một buổi biểu diễn khá thú vị để xem. Nhiều người trong số họ hả hê khi thấy Hoắc Tiểu Linh và những người ưu tú kiêu ngạo khác lại phải xấu hổ như vậy.

Trong khi đó, Dương Cương run lên vì giận dữ. Hoắc Tiểu Linh là vị hôn thê của vị lãnh chúa trẻ tuổi của Hành tinh Firesmelt; đây là một sự xúc phạm tuyệt đối đối với cả cô và chồng tương lai của cô.

Thanh Vũ ném học viên xuống đất và ngáp dài, bình tĩnh quay lại quan sát đỉnh núi. Thái độ của hắn chẳng có vẻ gì giống một tên tội phạm trốn thoát chút nào. Nửa ngày trôi qua, Lục Âm cùng những người khác từ Bắc Kinh tới. Các học viên trốn quanh núi một lần nữa bị sốc khi thấy Lục Âm đến, khi họ thấy rằng anh ta đã bắt được nhiều học viên hơn cả Thanh Vũ và tất cả bọn họ đều bị treo lơ lửng trên không. Đó là một cảnh tượng ấn tượng khiến ngay cả Dương Cương cũng choáng váng, mặc dù cảm xúc của hắn nhanh chóng chuyển sang giận dữ. Hành tinh Firesmelt của hắn có mối quan hệ tốt với Gia tộc Auna, người thậm chí còn đón tiếp mình trong chuyến du hành đến Đế quốc Great Yu. Việc phát hiện ra Jenny bị đối xử giống hệt như Tiểu Linh khiến hắn vô cùng tức giận.

Những học viên đã cố gắng bảo vệ Jenny Auna cũng đang âm thầm sôi sục, biết rằng Aunas sẽ bị bẽ mặt nếu thông tin này lan truyền. So với hai người phụ nữ trung tâm của sự chú ý, Raas tương đối không quan trọng.

Ánh mắt của Thanh Vũ dừng lại ở nhóm người mới đến và nhanh chóng nhìn vào Lục Âm, “Là ngươi thương lượng với ta.”

"Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?" Lục Âm hỏi.

Thanh Vũ mỉm cười, "Bản năng."

Lục Âm ra hiệu bằng một tay và Trương Đỉnh Thiên đưa các học viên về phía trước và ném tất cả 42 người trong số họ xuống đất, nơi họ đáp xuống gần những học viên mà Thanh Vũ đã mang theo. Hai nhóm học viên lúng túng nhìn nhau, đặc biệt là Jenny Auna và Hoắc Tiểu Linh. Gia đình hai người không hòa thuận nhưng họ có địa vị tương tự và quen nhau từ khi còn nhỏ. Họ chưa bao giờ ngờ rằng sẽ gặp nhau trong hoàn cảnh như thế này.

“Đây là 32 học viên, đồ của ta đâu?” Thanh Vũ hỏi Lục Âm.

Lục Âm lấy hòn đá ra ném cho Thanh Vũ, Thanh Vũ bắt được, nhìn nó rồi kinh ngạc quay lại nhìn anh, “Ngươi không muốn biết cách sử dụng hòn đá này sao?”

“Không.” Lục Âm trả lời. Anh ta không có ý định tiết lộ Daynight Punch cho anh chàng này; ai biết liệu thông tin có được truyền lại cho gia tộc Daynight hay không. Anh ấy không muốn dính líu đến những vấn đề ở cấp độ đó nên tốt nhất là nhanh chóng giải quyết chuyện này.

Thanh Vũ khen ngợi: “Ngươi thật thông minh khi không cố lừa ta bằng đồ giả. Nếu ngươi không đe dọa ta, ta có thể đã cho ngươi một tương lai tươi sáng ”.

Lời nói của hắn khiến cho Lục Âm ánh mắt lạnh như đá, trong khi Trương Đỉnh Thiên và những người còn lại tiến về phía trước với vẻ khát máu.

“Có phải ngươi đã gây ra sự tiến hóa của Trái đất?” Đao Nhận Hiền Nhân hỏi.

“Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám hỏi ta?” Thanh Vũ nhìn Trương Đỉnh Thiên và cười khẩy, cười khi nhìn vào thanh kiếm , “Thật là xúc phạm khi ngươi cầm lưỡi kiếm của ta. Trả nó lại."

Hắn biến mất và lao tới, nhưng Trương Đỉnh Thiên đã toàn lực chém ra. Thanh kiếm vo ve làm Thanh Vũ ngạc nhiên. “Realmbreaker? Hấp dẫn!" hắn vừa nói vừa vung thanh kim loại của mình vào đòn tấn công, phá hủy hoàn toàn năng lượng. Cây gậy dường như chiếm một góc trời khi nó lao xuống Đao Nhận Hiền Nhân, bao gồm Lục Âm, Bạch Tuyết, Gerlaine và những người khác trong phạm vi của nó.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Từ chương này mình đã thay đổi cách xưng hô nên có hơi khác một tí (không ảnh hưởng mạch truyện) so với những chương trước, mong các bạn thông cảm.