Ngọt Ngào Đùa Tình

6.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Những giây phút vui đùa sẽ làm vui hay làm cho tình yêu thêm lãng mạn. Đó chính là một câu chuyện lãng mạn xuất phát từ những chiêu trò của anh. Cha cô là CIA do bị bại lộ thân phận nên …
Xem Thêm

Không biết nước mắt có hữu dụng hay không, nhưng dù sao cũng phải thử mới biết được, vì vậy cô lập tức biểu lộ một bộ dáng "Điềm đạm đáng yêu", trong hốc mắt lập tức chứa đầy nước mắt, không cần quá phí sức cũng không khó khăn, cô sẽ dùng một chiêu rất nhỏ này.

Chương Câu không biết một người có thể trở nên "biến sắc mặt" nhanh như vậy, nhưng mà con lai này lại đẹp muốn chết? Bộ dáng thật sự là "Sắp khóc", thoạt nhìn làm người...... Không đành lòng.

"Không phải là cô sẽ khóc lên chứ" Vẻ mặt anh không xác định.

"Tất nhiên tôi có thể!" Bộ dáng của cô càng thêm "Yếu ớt không chịu nổi".

"Vừa rồi tôi không có làm cái gì với cô!" Anh cười lạnh.

"Vậy cô cho rằng nước mắt có thể giải quyết tất cả?"

"Tôi không muốn tổn thương người vô tội."

"Nếu như tôi thật sự khóc lên......" Cô lén nhìn anh, hơn nữa còn làm bộ lau lau nước mắt ở khóe mắt. "Lại càng không thể cứu vãn."

"Đây coi là đe dọa sao?"

"Tôi tự động từ bỏ cũng có thể đi" cô cầu xin hắn. "Tôi lập tức biến mất, mọi thứ anh làm cũng không tồn tại, chưa từng phát sinh!"

Mà động tác kế tiếp của Chương Câu chính là giữ cổ tay của cô, mà còn chuẩn bị lôi kéo cô đi lên trên.

"Anh muốn làm gì?" Cô dùng lực lui về phía sau, không muốn bị anh kéo đi.

"Đến phòng làm việc của tôi."

"Không đi" cô nắm lấy tay của anh, muốn đẩy tay của anh ra.

"Katrina, coi như cô xui xẻo!" Chương Câu "Mỉm cười" với cô một cái. "Vừa khéo tôi đây đem lửa đốt tới cô!"

Đỗ Cẩn hoàn toàn đoán không ra là xảy ra chuyện gì cô chỉ biết là tổng giám đốc nói muốn đi ra ngoài hít thở, uống tách cà phê, kết quả không đến nửa giờ, lại "xách" một người hai mắt rưng rưng đẫm lệ, hơn nữa ánh mắt còn nhìn đăm đăm vào người con lai đẹp ấy, cô muốn hỏi, thế nhưng...... Không biết mình có nên hỏi hay không.

"Ngồi xuống!" Chương Câu chỉ vào ghế sofa.

"Không muốn!" Katrina bốc đồng nói.

"Cô càng phối hợp, chuyện càng kết thúc sớm!"

"Chỉ cần anh để cho tôi đi, chuyện liền kết thúc."

"Cô đừng nằm mơ!"

"Tôi có thể......" Katrina lau nước mắt. "Tôi có thể kiện anh xâm phạm nhân quyền của tôi, uy hϊếp tôi, vi phạm ý chí tự do của tôi, ở đây còn có một người chứng kiến, cô xem, người này 『Ỷ thế hϊếp người』, anh ta ngược đãi tinh thần của tôi!"

Đỗ Cẩn nhìn ông chủ của mình, cô nên nhúng tay sao? Chỉ thấy Chương Câu lắc đầu với thư ký của mình, ý bảo cô đừng động tới.

Katrina cũng nhìn thấy, thế nhưng cô không để ý tới ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông này, cô chạy về phía người con gái nhìn cẩn trọng, bình tĩnh, đâu ra đấy, là phụ nữ nên đứng ở cùng một trận tuyến.

"Cô hẳn là một người rất đáng yêu có lòng tốt, người rất có đồng cảm, giúp giúp tôi, tôi không có làm chuyện gì, càng không có phạm phải tội lớn hay tày trời gì, nhiều lắm là tôi...... Đυ.c nước béo cò một chút mà thôi, cầu xin cô nói với anh ta, để cho tôi đi!" Katrina hát làm đều tốt.

"Tổng giám đốc......" Đỗ Cẩn mềm lòng nhìn cầu xin ông chủ của mình. "Nếu như chuyện không lớn—"

"Đỗ Cẩn, rốt cuộc cô không có làm rõ ràng tình huống" Chương Câu bực mình. "Bây giờ tôi muốn cô làm một chuyện, lập tức đi điều tra người con lai gọi là Katrina này là ở bộ phận của người nào."

"Không có gì hay để điều tra, tôi......" Katrina rất muốn nói mình chỉ đến cắm hoa. "Tôi thề sau này nhất định cố gắng làm việc."

"Cô ở bộ phận?" Đỗ Cẩn hòa nhã hỏi, cô cũng cho là nên biết rõ ràng. "Không có việc gì!"

"Cô nhìn vẻ mặt của anh ta xem!" Katrina chỉ chỉ Chương Câu, may mà từ nhỏ mẹ của cô đã ép cô phải ghi nhớ một số thành ngữ, tam tự kinh, từ ngữ tốt đẹp, cô mới có thể "Xuất khẩu thành thơ". "Bộ dáng muốn đại khai sát giới, hằn học muốn đem người nào đó ngũ mã phân thây, bất quá là tôi chỉ...... Đυ.c nước béo cò một chút mà thôi!"

"Cô nói nữa, cô tiếp tục nói không có vấn đề gì!" Chương Câu thật cao hứng vì lòng tràn đầy tức giận đã tìm được lối ra. "Tôi sẽ cho cô biết một chút cái gì là thật sự 『Đại khai sát giới』,『Ngũ mã phân thay』."

"Anh đe dọa tôi!" Katrina chỉ vào anh ta.

"Tôi liền có ý này!"

"Lời của cô đã cấu thành một tội phạm!"

"Khốn!" Chương Câu đã chịu không được? Nói tục.

"Tổng giám đốc......" Đỗ Cẩn lập tức lên tiếng, cô chưa từng thấy Chương Câu 『Thẳng tính』, 『Biểu lộ chân tình』 như vậy, gần đây nếu anh lại không vui, sắc mặt cũng chỉ là rất khó coi mà thôi.

"Còn không mau đi thăm dò một chút!" Chương Câu hầm hừ thư ký của mình.

"Không cần!" Katrina biết việc đã đến nước này, dù cô ăn vạ thế nào, né tránh thế nào cũng không thể thay đổi được sự thật, dứt khoát một chút, thẳng thắn một chút tính ra là vẫn còn có phẩm cách. "Tôi ở bộ phận phiếu khoán."

"Phiếu khoán......" Chương Câu sớm đã ghi nhớ người phụ trách của từng đơn vị rồi. "Bành Trung Hằng"

"Đúng!" Katrina hất cằm nói: "Nhưng cùng người ấy không quan hệ, anh sa thải tôi đi! Không cần 『xét nhà gϊếŧ cả họ』, tự tôi làm tự tôi gánh chịu!"

"Cô cũng biết thành ngữ đẫm màu, bạo lực thế này à" Chương Câu châm chọc nói.

"Tôi sẽ liền như những thứ này!"

"Khó trách cô hiếu chiến!"

"Đừng tìm tôi—" Thiếu chút nữa nói ra hai chữ cậu, lời nói của Katrina lập tức xoay chuyển. "Cấp trên của tôi phiền phức, tôi lập tức đi!"

"Đỗ Cẩn, gọi Bành Trung Hằng tới đây."

"Vâng, tổng giám đốc." Đỗ Cẩn xoay người.

"Đừng đi như vậy!" Khí thế của Katrina bỗng chốc hoàn toàn biến mất. "Làm tổng giám đốc anh phải có phong thái, không cần lãng phí thời gian với những việc nhỏ nhặt ở đây, anh nhất định còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, anh không cần dùng tinh thần vì chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này!"

"Cô lại biết co biết duỗi!" Chương Câu lại nói móc một câu.

"Tôi xin anh!" Katrina không cần mặt mũi nói: "Tôi cầu xin anh, cầu xin anh—"

"Đỗ Cẩn, cô còn chờ cái gì" Chương Câu lại rít lên một tiếng.

Đỗ Cẩn rời đi, mà Katrina......

Chính là dùng ánh mắt căm hận nhìn người đàn ông kia, lần đầu tiên—— sức quyến rũ cùng dung mạo của cô hoàn toàn không phải sử dụng đến, còn có nước mắt của cô, lúc này đây hoàn toàn mất tác dụng.

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~

Bành Trung Hằng không biết "Bi kịch" lại được khuếch trương nhanh như vậy, hơn nữa chết tử tế không xong, Tiểu Mạn lại là đυ.ng phải chính là tổng giám đốc, bây giờ phải đến văn phòng của tổng giám đốc, nhìn thấy vẻ mặt tức giận, lạnh lùng của Chương Câu cùng vẻ mặt áy náy, vô tội của Tiểu Mạn, ông đã làm điều tồi tệ nhất.

"Tổng giám đốc......" Giọng của Bành Trung Hằng khách sáo.

"Cô bé này là người của bộ phận ông?"

"Phải......" Bành Trung Hằng có thể không thừa nhận sao?

"Cô ấy phụ trách cái gì?"

"Là...... trợ lý của tôi." Bành Trung Hằng chột dạ đáp.

"Trợ lý" Chương Câu lập tức nghĩ lệch sang hướng khác. "Ông phụ trách cả bộ phận phiếu khoán, nhưng lại tìm một cô gái còn trẻ như vậy, xinh đẹp như vậy đến làm trợ lý, ông không cảm thấy chuyện ông『lấy việc công làm việc tư』thực quá rõ ràng, cô ấy thực sự đủ điều kiện làm trợ lý của ông? Hay là ông...... Có dụng ý khác"

"Tổng giám đốc, tôi......" Bành Trung Hằng là có miệng khó trả lời.

Mà Katrina ở đây nghe được, công kích người thân rõ ràng như vậy cho dù là ngu ngốc cũng nghe ra được. "Anh không cần khinh người quá đáng! Đừng tưởng rằng anh là tổng giám đốc là có thể bôi nhọ người khác, tư tưởng của anh sao dơ bẩn, bẩn thỉu"

"Tiểu Mạn, đừng nói nữa!" Bành Trung Hằng ngăn cản.

"Anh cho rằng tổng giám đốc là có thể đem tôn nghiêm của người khác giẫm ở dưới chân sao, anh cho rằng tổng giám đốc là tùy ý định tội của người khác?" Nếu muốn trở mặt, vậy còn cần chú ý cái gì, Katrina hoàn toàn bất chấp tất cả. "Tư tưởng của anh hạ lưu, tà ác, không có nghĩa là sự thật chính là như vậy!"

"Tiểu Mạn......" Huyết áp của Bành Trung Hằng chắc chắn sẽ tăng lên đến không nói được cái gì. "Con ít nói vài câu đi"

Thêm Bình Luận