Chương 43:

Tiêu Bảo Đường nhìn qua bên cạnh, thấy đối phương là chú họ Tiêu Cửu Phong của hắn.

Lúc này Tiêu Cửu Phong đứng trong đám người, thân thể cao ngất, ngũ quan thâm thúy, mặt mày lạnh lùng, trên người mặc áo khoác ngắn màu xanh không buộc cúc áo, mở rộng, lộ ra cơ bắp tinh tráng phập phồng bên trong.

Vương Kim Long nghe được giọng nói này cũng hơi chấn động, lúc nhìn qua liền đối mặt với đôi mắt lạnh nhạt kia.

Bởi vì đứng ngược sáng, cho nên Vương Kim Long phải nheo mắt lại, từ trên khuôn mặt thô kệch cương ngạnh kia, nhận ra đường nét quen thuộc.

Là Tiêu Cửu Phong.

Tiêu Cửu Phong năm ngoái đột nhiên trở về đại đội sản xuất.

Hắn đã sớm biết anh đã trở về rồi, nhưng còn chưa từng gặp mặt.

Nghe nói anh hiện tại rất nghèo, không cưới được vợ, chỉ có thể đi kết hôn với ni cô.

Còn nghe nói anh hiện tại cà lơ phất phơ, sống càng ngày càng cẩu thả, lăn lộn càng ngày càng kém.

Nhưng hiện tại, bỗng nhiên nhìn qua như vậy, Tiêu Cửu Phong so với mình còn cao hơn, so với mình còn cường tráng hơn.

Tiếng anh nói chuyện cũng không lớn, thời điểm chào hỏi không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, nhưng Vương Kim Long lại cảm giác được khí thế cuồng vọng trong lòng người đàn ông trước mắt này.

Thật tốt, Tiêu Cửu Phong vẫn là Tiêu Cửu Phong trước kia, người sẽ đánh nhau với hắn trong gió lạnh.

Vương Kim Long nheo mắt lại: “Cửu Phong, quả thật đã nhiều năm không gặp rồi.”

Dưới ánh mặt trời, người đàn ông mạnh mẽ mỉm cười, nhưng nụ cười không vương trên khóe mắt.

Tiêu Cửu Phong cười nói: “Kim Long, tôi đề nghị cậu hiện tại lui về phía sau một bước.”

Vương Kim Long: “Vì cái gì?”

Tiêu Cửu Phong: “Dưới lòng bàn chân của cậu đang giẫm lên hoa màu của đại đội sản xuất Hoa Câu Tử.”

Vương Kim Long cúi đầu nhìn, chỉ thấy dưới giày vải của hắn, quả nhiên giẫm lên một cây giống hoa màu, là giống cây bông.

Hắn theo bản năng thật sự lui về phía sau một bước.

Sau đó hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Tiêu Cửu Phong.