Chương 6

Chương 6: Chỗ này của cha cứng quá

“Cha nuôi, chỗ này của cha cứng quá.”

Bàn tay nhỏ nhu nhược không xương của thiếu nữ xoa eo bụng của hắn, nhẹ nhàng chọc một cái, khiến cho một mảnh gợn sóng.

Bạc Cận Xuyên đè lại bàn tay nhỏ đang sờ loạn ở eo bụng của hắn, giọng nói hắn có chút nghiêm túc.

“Thời Ngữ, đừng không biết lớn nhỏ như vậy.”

Thời Ngữ cũng không sợ hắn, trái lại còn nhìn hắn, chậm rãi nói.

“Cha nuôi, như vậy đã nói là không biết lớn nhỏ, vậy thế này thì sao?”

Bạc Cận Xuyên nhắm mắt lại, không biết Thời Ngữ đang đánh giá đôi môi mỏng của anh ta.

Giây tiếp theo, Thời Ngữ kiễng chân lên, hôn lên khóe miệng của Bạc Cận Xuyên, cô sợ cha nuôi sẽ tức giận, nhưng khi Bạc Cận Xuyên cách cô gần như thế, cô lại luyến tiếc bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy.

Xúc cảm mềm mại còn ấm áp hơn nhiều so với tưởng tượng, còn mang theo dòng điện khiến tim người ta run lên.

Chỉ một nụ hôn nhẹ như vậy, Thời Ngữ đã cảm thấy cả người mềm nhũn.

Bạc Cận Xuyên đột nhiên mở mắt ra, nhưng Thời Ngữ đã lùi về sau nửa bước, thoáng cái đã kéo giãn khoảng cách giữa hai người, cô chớp mắt, ánh mắt trong veo, dường như không cảm thấy hành động như vừa rồi có gì không ổn.

Yết hầu hắn lên xuống hai lần, dường như muốn nói gì đó, lại nuốt vào.

Bạc Cận Xuyên lấy khăn tắm ở bên cạnh, bao lấy cả người Thời Ngữ, bầu không khí khác thường, Thời Ngữ cảm nhận được rõ ràng nhưng cô không nói gì.

Tùy ý để cha nuôi bế mình về phòng, hắn cầm một bộ quần áo sạch sẽ đặt ở bên cạnh cô.

Bởi vì thân thế Thời Ngữ, hắn luôn cố gắng chăm sóc cô chu đáo, rất ít khi lạnh giọng, tàn khốc với cô, càng đừng nói là mắng cô.

Thời Ngữ thật cẩn thận ngẩng đầu, lọn tóc còn ướt sũng nhỏ nước xuống.

“Cha nuôi, có phải cha giận con không?”

Rốt cuộc Bạc Cận Xuyên cũng mở miệng: “Biết sẽ chọc cha giận, sau này đừng làm như thế nữa.”

Đôi mắt đen của hắn thâm trầm nội liễm, khiến người ta không phân biệt được cảm xúc ẩn giấu bên trong.

Thời Ngữ cắn môi dưới, không nói gì, nhìn qua cực kỳ đáng thương.

Bạc Cận Xuyên để giọng điệu mình hòa hoãn hơn, nhưng vẫn lạnh nhạt như cũ.

“Con sấy khô tóc đi rồi hãy ngủ.”

Chờ hắn ra khỏi phòng, cả người Thời Ngữ không quan tâm gì ngã lên giường, co lại thành một đoàn.

Chỉ hôn môi cha nuôi một cái, hắn đã tức giận?

Nhất định là tức giận, nếu là bình thường, cha nuôi sẽ giúp cô sấy khô tóc xong mới rời đi.

Thời Ngữ liếʍ môi, giống như nhấm nháp nụ hôn vừa rồi, cô một chút cũng không hối hận.

Hơn nữa…

Còn muốn nhiều hơn.