Chương 31: Trúng Bẫy Rồi

Phần lớn học sinh trường Trung học Phổ thông Ngự Thú Thánh Thủy đều là học sinh nội trú, những học sinh không phải nội trú đi vào trường bằng cổng Nam, những học sinh không phải học sinh của trường như Kiều Tang thì đi vào trường bằng cổng Bắc.

Cánh cổng phía Bắc vẫn đóng chặt, phòng bảo vệ không thấy có ai ở bên trong.

Đã là lần thứ N, Kiều Tang kiểm tra đồng hồ.

Bây giờ đã 8 giờ 52 phút, còn 28 phút nữa là tới 9 giờ 20 phút, là lúc diễn ra kỳ thi tuyển sinh đặc biệt của Trường Trung học Phổ thông Ngự Thú Thánh Thủy.

Ở cổng Bắc không thấy một bóng người nào khác ngoài Kiều Tang và Hỏa Nha Cẩu. Kiều Tang thấy hơi buồn ngủ, ngáp ngắn ngáp dài.

Nếu biết thế này thì đã ngủ thêm một chút, không cần phải tới sớm như vậy...

8 giờ 58 phút.

Ở phía xa trên bầu bỗng xuất hiện 8 chấm đen đang bay tới, trong chốc lát đã đáp xuống cổng Bắc làm bụi đất bay mờ mịt.

Kiều Tang uể oải cố mở đôi mắt đang ngái ngủ của mình để nhìn.

Khi mở mắt ra, cô thấy có 8 con Ô Chủy Tước, mỗi con dài khoảng chừng 2 mét.

Toàn thân loài chim này đều là màu đen, ngay cả mỏ nó cũng vậy, nó có một cái đuôi xoăn màu đen rất xinh đẹp, rất dễ để nhận biết.

Có 8 người gồm 6 nam 2 nữ đang từ trên lưng của 8 con Ô Chủy Tước nhảy xuống, nhìn họ có vẻ như đều trạc tuổi cô.

"Cảm ơn, tổng cộng hết 8000 đồng liên minh." Người đàn ông đang ở trên lưng con Ô Chủy Tước đầu đàn nói.

"Chúng tôi đã thuê với giá đi theo đoàn." Một cô gái tóc đeo băng đô vội lên tiếng.

Người đàn ông hướng mắt về người bạn đi cùng, dùng ánh mắt để hỏi rằng chuyện đó có phải là sự thật không.

Người bạn của ảnh ta trả lời: "Là giá đi theo đoàn."

"Vậy thì 7222 đồng liên minh." Người đàn ông nói.

"Có thể giảm giá thêm được không? Chút nữa khi trở về chúng tôi có thể vẫn sẽ sử dụng dịch vụ của các anh." Chàng trai cao nhất trong số sáu nam sinh hỏi.

"Trả tiền cho tôi đã." Người đàn ông không trả lời.

Đã nói đến mức này dĩ nhiên là phải trả tiền trước.

Sau khi đưa tiền, chàng trai lại hỏi: "Một lát nữa các anh sẽ giảm giá cho chúng tôi bao nhiêu?"

"Không giảm giá." Người đàn ông trả lời.

"Cái gì?" Chàng trai bất ngờ hỏi lại.

"Không giảm giá." Người đàn ông lặp lại câu trả lời.

Mọi người: "..."

Trong lúc đám người đó thương lượng giá cả với nhau, Kiều Tang và Hỏa Nha Cẩu đã đi vào trường. Đúng 9 giờ, bác bảo vệ từ trong trường ra mở cửa.

Đây mới chỉ là bước đầu tiên trên con đường phía trước...

Theo tuyến đường mà trên trang Web Trường THPT Ngự Thú Thánh Thủy đưa ra, Kiều Tang đi đến sân thứ ba của trường.

Chỉ có bốn giáo viên ở trên sân, so với trường THPT Ngự Thú số 6 Hàng Châu thì xem ra tuyển sinh đặc biệt này không được coi trọng cho lắm.

"Thưa thầy, em tới để dự thi ạ." Kiều Tang tiến tới báo cáo với một người trên sân.

"Thẻ căn cước của em." Tôn Bác lời ít ý nhiều nói.

Kiều Tang lấy thẻ căn cước ra đưa cho Tôn Bác.

"Kiều Tang, tới từ trường Trung học Cơ sở Văn Thành?" Thầy Tôn cúi đầu xem xét thẻ căn cước và xác nhận một số thông tin.

"Vâng ạ." Kiều Tang trả lời.

Thầy Tôn đánh dấu vào tên Kiều Tang trên tờ giấy: "Tới chỗ ngồi đi, đợi mọi người tới đủ sẽ bắt đầu cuộc thi." Nói xong trả thẻ căn cước lại cho Kiều Tang.

Đợi tới lúc Kiều Tang ngồi vào vị trí, Tần Văn hăng hái hỏi: "Cô bé này ký khế ước với Hỏa Nha Cẩu."

"Những người tự chủ thức tỉnh đều tự coi mình là tài giỏi nên rất kiêu ngạo, thú sủng đầu tiên ký khế ước với thú sủng mà bản thân không điều khiển được? Lần này, người được cử đến trường chúng ta là Lục Hựu, thế mà lại ký khế ước với Tiểu Kỳ Long." Trịnh Quốc Bình tỏ vẻ xem thường nói.

Tần Văn âm thầm liếc mắt.

Có thể so sánh như vậy sao?

Tính tình Tiểu Kỳ Long so với Hỏa Nha Cẩu không biết tốt hơn ở điểm nào, chẳng qua bởi vì thú sủng hệ Rồng có giá quá đắt rất ít người có thể ký khế ước với nó mà thôi.

Một người dựa vào lòng can đảm và sự hiểu biết của mình ký khế ước với Hỏa Nha Cẩu, một người dựa vào tiền tài của mình ký khế ước với Tiểu Kỳ Long, sao có thể so sánh như vậy?

Nhưng mà tên Trịnh Quốc Bình này rất khó nói chuyện, tranh luận một chút cũng chỉ chịu thiệt, cô ấy lười tranh luận cùng anh ta.

Mấy phút sau, mấy người đi xuống từ trên lưng mấy con Ô Chủy Tước ở ngoài cửa Bắc đi vào trong sân, xếp hàng kiểm tra danh tính của mình.

Sau khi kiểm tra danh tính xong, cô gái tóc mang băng đô đi vào đầu tiên, nhìn xung quanh một vòng, sau đó liền đi tới ngồi bên Kiều Tang, tựa như đã quen cười nói: "Cậu cũng tham gia thi à, sao không đợi chúng tớ cùng vào?

Cô ấy liếc nhìn Hỏa Nha Cẩu đang đứng một bên.

Là một kẻ địch mạnh.

Kiều Tang bối rối: "Tại sao tớ phải tới cùng các cậu? Chúng ta quen nhau sao?"

Cô gái tóc mang băng đô ngạc nhiên nói: "Cậu không xem tin tức trong nhóm à?"

Kiều Tang càng bối rối hơn, hỏi: "Nhóm nào? Tin tức gì?"

"Ở trên trang Web chính thức của trường Trung học Phổ Thông Thánh Thủy có một nhóm dành cho những học sinh tuyển sinh đặc biệt."Cô gái đeo băng đô giải thích: "Không phải chúng ta đã hẹn nhau là gặp ở ngã tư đường Âu Kiệt rồi cùng đi à?"

Kiều Tang im lặng một lúc, sau đó nói: "Tớ không vào nhóm..."

Cô gái đeo băng đô: "..."

"Không đúng, trong nhóm đó có 9 người, người còn lại không phải cậu thì người đó là ai?" Cô gái đeo băng đô hoài nghi.

Không biết ai nói là người xuất hiện cuối cùng chắc chắn là một cao thủ, mọi người trong nhóm đều nói tới người đến cuối cùng đó.

Lý Dương, là nam sinh cao nhất kia, đã đề nghị mọi người nhanh chóng đến địa điểm thi.

Trong nhóm đều là người tự chủ thức tỉnh.

Lần này Trường THPT Ngự Thú Thánh Thủy tuyển 5 người, sau này không chừng sẽ học chung một trường, trước thời gian thi đấu có thể làm quen xây dựng mối quan hệ tốt với nhau nên cũng không ai có ý kiến.

Vậy nên mọi người đều đồng ý với đề nghị của Lý Dương.

Còn 1 phút nữa là tới 9 giờ 20 phút, cộng thêm cô gái trước mặt này là đùng 9 người phải đủ người rồi mới đúng chứ. Không lẽ lần này tham gia chiêu sinh có 10 người? Cô gái đeo băng đô định nói cái gì đó, sau lưng bỗng nhiên truyền đên tiếng hét thất thanh làm người ta giật mình.

Quay đầu lại chỉ thấy một con 4 chân, đuôi dài mảnh mai, toàn thân màu xanh lam, cánh màu xám đen, toàn thân đeo giáp là thú sủng hệ Phi Hành, đang cách mặt đất 3,4 mét kêu to.

Là thú sủng cao cấp, Hạt Giáp Ưng.

Trịnh Quốc Bình nhíu mày khi thấy Hạt Giáp Ưng, Trường THPT Ngự Thú Thánh Thủy của họ không cho thú sủng ngoại lai vào, vừa định tiến lên ngăn lại thì nhìn thấy một bóng người từ trên lưng Hạt Giáp Ưng nhảy xuống.

"Bố, bố đi trước đi." Thiếu niên vừa nhảy xuống phất tay về phía người đàn ông đang cưỡi trên lưng Hạt Giáp Ưng nói.

Người đàn ông gật đầu một cái, sau đó Hạt Giáp Ưng liền vỗ cánh bay đi.

"Thầy, em không tới trễ chứ ạ?" Thiếu niên tiến lên chỗ các thầy giáo hỏi.

"Lô Lương Dạ đúng không, chỉ còn thiếu em thôi, vừa đúng thời gian, nếu qua 2 giây nữa thì em sẽ bị đánh muộn." Trịnh Quốc Bình giễu cợt nói.

Lô Lương Dạ cười cười không nói lời nào, ánh mắt vô thức nhìn về phía những học sinh khác.

Trừ Kiều Tang, mọi người đều hiểu ý của cậu ta.

Thế nào? Người xuất hiện cuối cùng chính là cao thủ!

Mọi người: "..."

Đáng ghét! Là do cậu ta cố tình!

Tôn Bác vỗ vỗ tay ra hiệu cho mọi người tập trung, sau đó nói: "Mọi người đã đến đông đủ, chúng ta bắt đầu cuộc thi thôi."

"Quy tắc cuộc thi mọi người đã biết, thầy sẽ nhắc lại lần nữa."

10 người, chia thành 2 nhóm, 5 người thắng nghỉ ngơi trước, 5 người thua sẽ đấu với nhau để chọn ra 1 người thắng cuộc, sau đó cộng với 5 người thắng tổng cộng 6 người.

6 người chia làm 2 nhóm, mỗi nhóm 3 người, 3 người thắng sẽ được xếp vào 3 vị trí đầu, 3 người thua loại 1 người, 5 người còn lại sẽ có được tư cách đặc biệt của Trường THPT Ngự Thú Thánh Thủy chúng tôi."

Đã hiểu.

Nói trắng ra là phải xem sự may mắn của chính mình.

Nếu khi thi đấu theo cặp gặp phải đối thủ mạnh, chỉ có thể nhận lấy xui xẻo.

Dù sao trong 5 người thua sẽ có 4 người bị loại.

"Vì để cho công bằng, chúng ta sẽ tiến hành rút thăm chọn đối thủ, số thăm này được đánh số thứ tự từ 1 đến 5, hai người rút được số giống nhau sẽ tự động thành 1 cặp." Tần Văn mang ra một cái hộp gỗ và nói.

Mọi người rất nhanh đã rút được số của mình.

"Chúng ta sẽ bắt đầu từ cặp số 1. Ai rút được số 1?" Tần Văn hỏi.

"Là em." Lô Lương dạ nhíu mày, đem tờ thăm rút được đi ra.

"Một người rút được thăm số 1 nữa là ai?" Tần Văn hỏi tiếp.

Lúc này, một cánh tay trắng nõn giơ lên.

"Là em."

Là Kiều Tang.