Chương 5: Hơi H

Xong việc đệ tử dược môn sửa sang lại áo choàng, nhận lấy hộp đan trên tay Cố Thất Thất: “Ta làm xong rồi, quay về dược lư trước, Thất Thất sư muội ngươi là người cuối cùng, nhớ rõ xong việc phải ném hắn xuống vách núi. Ta sẽ không nói cho những người khác, sẽ không còn người nào đến hấp thụ, ngươi cứ hút khô hắn cũng không sao.”

Thật ra Cố Thất Thất không hề muốn hấp thụ, nàng định mở miệng cự tuyệt, lại bắt gặp khuôn mặt nam nhân đang nằm trên mặt đất. Sau khi bị hấp thụ tùy đôi má hắn lõm vào, khuôn mặt hốc hác nhưng Cố Thất Thất vẫn có thể nhận ra hắn.

“Được, ta biết rồi." Cố Thất Thất thay đổi chủ ý: “Các sư tỷ nhớ giúp ta giữ kín bí mật, ta muốn làm người cuối cùng hút khô hắn.”

"Vậy ta đi đây sư muội.” Đệ tử dược môn ôm hộp đan quay đi.

Cố Thất Thất cùng mấy đệ tử dược môn đứng xếp hàng, chờ đến lượt mình.

……………

“Ách….a…” đợi đến khi tiếng thở dốc của nam nhân cùng nữ nhân chấm dứt, rốt cục đến phiên Cố Thất Thất.

Vị đệ tử dược môn phía trước kết thúc, đứng lên tự mình chỉnh sửa y phục thật chỉnh tề: “Sư muội ta đi trước đây.”

“Được rồi sư tỷ, gặp lại sau." Cố Thất Thất cởϊ qυầи lót tư thế chuẩn bị ngồi lên.

“Sư muội nhớ rõ vận công, đây chính là bí quyết đó, sợ muội không biết nên nói cho muội chút.” Đệ tử dược môn truyền một tí tuyệt chiêu cho Cố Thất Thất rồi liền rời đi.

Trên núi trong khoảng phút chốc chỉ còn lại hai người, Cố Thất Thất cùng nam nhân nằm trên mặt đất, hắn vẫn như cũ bị pháp thuật của đại sư tỷ vây khốn không cách nào động đậy.

Cố Thất Thất đem nội y đã cởi ra mặc trở lại, nhìn hắn: “Ta nếu lại hấp thụ tiếp, ngươi sẽ chết.”

“Cút.”

Nam nhân phẫn nộ nhìn Cố Thất Thất, hắn bởi vì bị hấp thụ linh khí cả người đều khô quắt, nhưng hai con ngươi của hắn vẫn đỏ bừng như trong suốt quá trình. Cố Thất Thất thậm chí có thể cảm nhận được lửa giận trong mắt hắn đang thiêu đốt trên thân thể nàng.

“Ngươi không nhớ rõ ta sao?” Cố Thất Thất chậm rãi ngồi xuống bên cạnh nam nhân đang nằm trên mặt đất, tay của nàng xoa xoa đôi má lõm của hắn: “Cũng đúng, dù sao năm đó ta chỉ mới mười tuổi. Hiện tại ta đã mười tám, ngươi không nhận ra ta là điều bình thường. Ta không giải được pháp thuật của đại sư tỷ, cho nên chỉ có thể để ngươi nằm như vậy. Nhưng mà ta nhất định sẽ cứu ngươi.”

Nam nhân trên mặt đất nhìn Cố Thất Thất: “Ngươi là ai?”

“Ngươi biết song tu không?”

“Ngươi rốt cuộc là ai?”

“Nếu ngươi sống sót, ta sẽ nói cho ngươi biết ta là ai, bây giờ ta đem tuyệt chiêu song tu nói cho ngươi biết, chờ một lát ngươi nhớ rõ vận khí quanh vòng tiểu chu thiên.”

*Tiểu Chu thiên: vòng khí vận hành, chu lưu trong ngày, qua các tạng phủ trong cơ thể.

Mặt trời dần lặn xuống núi, gió lạnh cũng bắt đầu thổi đến, Cố Thất Thất vốn muốn trực tiếp cùng hắn song tu ở chỗ này, nhưng thấy gió càng lúc càng lớn, nàng đành phải lấy ra phù dịch chuyển cao cấp. Nàng lôi nam nhân trên mặt đất dán lên phù lục, dịch chuyển đến căn phòng nhỏ của nàng.Mặt trời dần lặn xuống núi, gió lạnh cũng bắt đầu thổi đến, Cố Thất Thất vốn muốn trực tiếp cùng hắn song tu ở chỗ này, nhưng thấy gió càng lúc càng lớn, nàng đành phải lấy ra phù dịch chuyển cao cấp. Nàng lôi nam nhân trên mặt đất dán lên phù lục, dịch chuyển đến căn phòng nhỏ của nàng.

Đây là trong lúc vô tình nàng phát hiện, không biết có phải bởi vì bài ca phúng điếu đã xảy ra chuyện gì hay không, nàng trong gian phòng nhỏ bố trí kết giới lại phát sinh biến hoá, chỉ cần Cố Thất Thất cùng cơ thể sống tiếp xúc liền có thể đem cả hai dẫn vào trong kết giới. Lúc trước Cố Thất Thất chỉ thử qua với mấy con thỏ, đây là lần đầu tiên dẫn người vào, nàng không biết có thể thành công hay không.

Chẳng qua cũng may nàng thành công.

Về tới gian phòng nhỏ, nàng chuẩn bị ôm hắn lên giường. Hắn đã bị hấp thụ héo quắt, cho nên cơ thể rất nhẹ, Cố Thất Thất không hao phí chút sức lực nào mà ôm hắn đặt trên giường.

“Ngươi nhớ rõ bí kíp song tu chưa?”

“Ừ.”

“Ta bắt đầu đây.” Cố Thất Thất nói xong thả rèm buông xuống, dùng dải khăn tay che đi ánh mắt của hắn, “Ta bịt mắt ngươi một chút.”

Khi dải khăn tay tím điểm hoa được buộc chắc quanh đôi mắt hắn, Cố Thất Thất thở phào nhẹ nhõm; nếu bị hắn nhìn, nàng sẽ cảm thấy rất xấu hổ. Dù sao, hắn trong trí nhớ của nàng chính là Tần Chiêu Nhiên - một thiếu niên xuất chúng. Thế mà, hiện tại nàng lại ở trên người hắn làm ra những chuyện khinh bạc như thế này...

“Cầu mong ngươi đừng chết, nhất định phải sống sót."