Chương 5: Hội sở

“Cậu nói giống như mình cũng không giống tôi vậy…” Lê Nhiễm trừng hắn một cái.

Lê Nhiễm dừng một lát, lời có chút nghẹn trong cổ họng, muốn nói lại thôi. “Lần này cậu nghiêm túc à?” Một lúc lâu sau, cô phun ra một câu.

Năm đó, sau khi Tô Hiến Tề rời đi, cô cũng là tác nhân trong đó, chẳng qua Giang Nghiên vẫn luôn không biết.

Mà làm cô trăm triệu lần không nghĩ tới là, một Tô Thiến Hề lại có ảnh hưởng lớn đến Giang Nghiên như thế, từ lúc chia tay với Tô Thiến Tề, 5 năm nay Giang Nghiên tuy rằng cũng từng có quan hệ khác phái, nhưng anh chưa bao giờ nhắc tới với bạn bè, bất quá là không đem những cái đó quan hệ để vào mắt, chỉ làm như là tịch mịch khi tiêu khiển thôi.

Hiện giờ, nhưng thật ra thú vị, cô muốn xem một chút, người nào có thể làm Giang Nghiên thu tâm.

“Đương nhiên.” Giang Nghiên trả lời.

Tới hội sở mà đám người bọn họ thường xuyên tụ họp, khi Giang Nghiên và Lê Nhiễm tiến vào, người trong phòng bao đã bắt đầu khai tiệc.

“Này này, sao lại không chờ tôi, các cậu đã chơi trước rồi.” Lê Nhiễm ra vẻ không vui nói.

“Ai bảo hai người chậm chạp, nào nào đại tiểu thư lại đây, để anh trai đây tiếp em.” Lý Hạo tiếp đón Lê Nhiễm, người trong nhóm bọn họ sớm nhất thì chơi từ sơ trung, muộn cũng là quen biết lúc học đại học, cô cũng không do dự ngồi bên cạnh Lý Hạo.

Giang Nghiên ném chìa khóa xe lên bàn trà, tùy ý dựa vào ghế sô pha, nhếch chân lên bắt chéo, “Cậu hỏi đại tiểu thư của cậu một chút, gọi bốn cuộc hối thúc chạy xuống, cũng không biết ở trên đó bôi bôi chét chét cái gì ……”

Lê Nhiễm đang muốn giận dữ trả lời, Lý Hạo nhanh

mắt mở miệng trước, “Ai da, đừng để ý đến cậu ta, ai bảo trời sinh cậu xinh đẹp hơn người chứ.”

Lê Nhiễm vừa ý, cũng đúng, Lý Hạo thuận thế đáp tay lên bả vai cô, ánh mắt Giang Nghiên ngồi bên kia ngóng lại đây, dừng trên bàn tay chướng mắt trên vai cô.

Lý Hạo ôm Lê Nhiễm lại, ở bên tai cô nhẹ giọng nói: “Ai, tôi nói cho cậu nói biết, tí nữa bạn gái của Giang Nghiên tới, cậu đừng làm ra chuyện gì khác người.”

Lê Nhiễm cũng không chú ý tư thế của hai người hiện giờ rất thân mật, cô nghe Lý Hạo nói có chút không thích hợp, khác người? Cô làm chuyện gì mà khác người?!

“Cậu có bệnh à, sao tôi phải làm chuyện khác người? Chuyện cậu ta yêu đương đâu có liên quan gì tới tôi hả? Tôi còn ước gì giang cẩu ăn phải trái đắng của tình yêu đấy.” Lê Nhiễm hạ giọng, nhưng vẫn có thể nghe ra sự bất mãn với câu nói của Lý Hạo.

Khóe miệng Lý Hạo cong cong, liếc Giang Nghiên một cái, thấy anh không biết vì sao vẫn luôn nhíu chặt mày uống rượu không chú ý đến bên này, lúc này mới tiếp tục nói: “Đợi lát nữa cậu sẽ biết.”

Lê Nhiễm nhấp môi, đẩy Lý Hạo ra, “Nhàm chán.” Sau đó rút điện thoại di động ra mở trò chơi.