Chương 5: Cậu ấy đã tự lưu số di động vào danh bạ của mình?

Chương 5: Cậu ấy đã tự lưu số di động vào danh bạ của mình?

Trong tiết tự học buổi tối, Khang Tiểu Ngư quay xuống phía sau mượn sách, vô tình phát hiện trong phòng học có mấy nữ sinh đang nhìn cô. Khang Tiểu Ngư chợt sửng sốt. Cô quay lại lấy chiếc gương nhỏ của mình ra nhìn nhìn, trên mặt không có gì mà. Chẳng lẽ là cô suy nghĩ nhiều? Cô cũng không nghĩ nữa, tiếp tục giải đề.

Một lát sau, cô đem sách trả lại bạn học phía sau, phát hiện vẫn có nữ sinh đang nhìn cô, hơn nữa lúc cô quay lại,

mấy nữ sinh kia vội vàng cúi đầu, làm bộ chưa xảy ra chuyện gì.

Khang Tiểu Ngư nhíu nhíu mày.

Lúc tan học, Khang Tiểu Ngư nói chuyện này cho Lâm Thất Âm nghe. Lâm Thất Âm tỏ vẻ hiểu rõ, vỗ vỗ bả vai Khang Tiểu Ngư, cười nói:

“Bọn họ ghen ghét cậu đó.”

Khang Tiểu Ngư khó hiểu nhìn cô ấy.

Lâm Thất Âm tặng cho cô một ánh mắt ngầm hiểu rõ, nói: “Nhiều chuyện đơn giản không cần nghĩ cũng hiểu, mình không ngốc giống cậu đâu. Cậu hôm nay thật sự là vô cùng ngốc, vị Khang Tiểu Ngư thông minh trước kia đã đi đâu rồi vậy? Tự mình nghĩ đi! Mình đi trước đây!”

Lâm Thất Âm bỏ lại Khang Tiểu Ngư đi ra nhà xe lấy xe đạp. Cô cùng Khang Tiểu Ngư không cùng đường, hơn nữa cô dùng xe đạp đến trường, mà Khang Tiểu Ngư ngồi xe bus đến.

Khang Tiểu Ngư đứng tại chỗ nghiêm túc suy nghĩ trong chốc lát, mới tỉnh ngộ.

À, các nữ sinh đó ghen ghét vì cô được ngồi cùng bàn với

Kha Tước.

Khang Tiểu Ngư bật cười. Chính xác, cô hôm nay đúng là phản ứng chậm chạp, đầu óc không quá nhanh nhạy. Cũng không phải hôm nay, mà là một tháng nay đều như vậy.

Khang Tiểu Ngư lên chuyến xe buýt cuối cùng về nhà, xuống xe, một trận gió lạnh thổi tới làm khuôn mặt cô lạnh rát, cô dùng sức kéo cao khăn quàng cổ, hận không thể đem cả khuôn mặt vùi vào chiếc khăn.

Vào đông, buổi tối các cửa hàng bên đường đóng cửa rất sớm, trên đường cũng không có mấy người đi đường, tiếng bước chân của

Khang Tiểu Ngư nghe có vẻ có chút cô đơn. Trước mặt có một người đàn ông say, trong tay xách theo chai bia, trong miệng hừ hừ ha ha nói mê sảng. Khang Tiểu Ngư nắm chặt quai cặp,

bước chân nhanh hơn vội vàng vòng qua hắn nhanh nhẹn đi về phía trước. Cô đi thẳng vào trong tiểu khu, mới nhẹ nhàng thở ra.

Trong nhà không có người, tối om. Khang Tiểu Ngư đem từng bóng đèn bật lên, sau đó vọt vào tắm nước ấm. Nước ấm chảy ở trên người, gột đi từng lớp khí lạnh.

Tắm rửa xong, Khang Tiểu Ngư cảm thấy đầu óc thanh tỉnh hơn. Cô mở máy tính ra, ở công cụ tìm kiếm nhập vào mấy chữ “Fans cuồng”, lập tức hiện ra rất nhiều tin tức. Cô xem từng cái một, từ trên xuống dưới, fans cuồng quả thực không chỗ nào là không có, thường xuyên làm ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của minh tinh. Có thể nói, chỉ cần minh tinh có chút danh tiếng đều sẽ ít nhiều bị ảnh hưởng bởi fans cuồng . Khang Tiểu Ngư ghi nhớ từng tin tức hữu dụng.

Ví dụ như, một nữ minh tinh điện ảnh lâu năm bị fans cuồng quấy rối, chặn đường, chụp lén, thậm chí

trộm

đặt camera trong nhà, sau đó tung video trên mạng. Cuối cùng làm cho nữ minh tinh điện ảnh sợ hãi trong thời gian dài, dẫn đến việc nhảy xuống từ tầng hai mươi tự sát.

Lại tỷ như, một ảnh đế gạt mọi người trộm kết hôn với mối tình đầu đã yêu nhau nhiều năm, nhưng sau lại lọt vào tầm ngắm của paparazzi, đem mọi chuyện phanh phui ra, khiến mọi người đem người vợ không xinh đẹp lắm của cậu ấy ta ra bàn tán, fans cuồng ở trên mạng kịch liệt chửi rủa vợ cậu ấy không xứng với ảnh đế, nguyền rủa cô đi tìm chết. Thậm chí có một người cuồng nhiệt theo đuổi ảnh đế, đem axit tới tạt lên người vợ của vị ảnh đế đó.

Hoặc là, nam ngôi sao ca nhạc có mấy fan cuồng trộm được lịch trình của cậu ấy, ở sân bay chặn đường, cuối cùng trên thang cuốn ở sân bay đã xảy ra việc dẫm đạp nhau rất nghiêm trọng.

Từng chuyện, từng cái. Cùng loại sự tình ùn ùn không dứt.

Khang Tiểu Ngư mở văn bản ra, gõ tiêu đề《Tẩy chay fans cuồng. Sau đó bắt đầu đánh chữ. Cô đem mọi chuyện xảy ra ở trong trường học

kỹ càng tỉ mỉ mà kể xuống. Thân là học sinh khoa xã hội, đem mọi chuyện viết trật tự rõ ràng rất dễ dàng. Chẳng qua Khang Tiểu Ngư cảm thấy chỉ có văn bản thôi là không đủ, cô lại đi lên mạng tìm rất nhiều video, tin nóng hôm nay. Những video đó phần lớn là chụp lén, đều không quá hoàn chỉnh. Khang Tiểu Ngư chọn tới chọn đi, đem

video thích hợp lấy ra, sau đó lại ghép lại, tạo thành câu chuyện hoàn chỉnh.

Đương nhiên, như vậy còn chưa đủ.

Tựa như sáng tác văn, cần có một chủ đề làm điểm nhấn.

Khang Tiểu Ngư cách một dòng bắt đầu đoạn mới, đem sự việc của Kha Tước hôm nay kể ra, nói về fans cuồng từ nhiều góc độ. Mở đầu rõ ràng là tự thuật, vừa chuyển đoạn lại thành nghị luận. Đàm luận đến khi thấy được tương quan quan hệ với nhau, cô đem ví dụ lúc nãy tìm được đưa vào văn bản. Những ví dụ cô tìm được đều là sự kiện từng gây chấn động một thời, lời ít ý nhiều chạm tới cảm xúc của vô số fans.

Cuối cùng, phong cách lại thay đổi, cô dùng giọng văn biểu cảm uyển chuyển khẩn thiết mà hô hào fans rời xa đời sống riêng tư của minh tinh.

Khang Tiểu Ngư gõ xuống câu cuối cùng, dò lại một lượt, ở cuối là thêm một tấm ảnh chụp Kha Tước mùa hè năm trước. Ảnh chụp Kha Tước ngồi ở trên bờ cát, đeo tai nghe khẽ hát, cậu ấy lộ ra hàm răng trắng như tuyết, cười đến rạng rỡ. Cậu có đôi mắt so với đáy biển còn xanh hơn, trong suốt tựa như đại dương mênh mông, xa xôi ở phía chân trời, mang theo ánh sáng sóng sáng hòa với sự dịu dàng vô biên.

Cũng chính bức ảnh, từng gây bão trên internet, làm cho thiếu niên mới mười lăm tuổi trở thành tiểu nam thần của giới giải trí .

Khang Tiểu Ngư nhìn đôi mắt Kha Tước, khẽ cười.

Khang Tiểu Ngư một lần nữa kiểm tra lại, sửa chữa một vài lỗi nhỏ, sau khi xác định không còn vấn đề gì thì đăng ký một tài khoản Weibo. Lúc đặt tên, cô do dự một hồi lâu, cuối cùng dùng tên “Ngư Dương” để đăng bài viết.

Làm xong này tất cả, Khang Tiểu Ngư nhìn thoáng qua đồng hồ trên bàn sách, hóa ra đã ba giờ sáng. Thật ra cô biết minh tinh đều có phòng quan hệ xã hội, Kha Tước cũng không ngoại lệ. Bài đăng của cô có khả năng cũng không giúp đỡ Kha Tước được cái gì. Nhưng cô vẫn muốn làm, có thể giúp đỡ một chút thôi cũng tốt rồi.

Khang Tiểu Ngư liên tục ngáp mấy cái liền, lười biếng duỗi cái eo đang mỏi, trước khi chuẩn bị ngủ cô mở bảng hot search Weibo. Cơn buồn ngủ của Khang Tiểu Ngư tức khắc tan thành mây khói, ngơ ngác nhìn Top1 trên bảng hot search.

Xếp hạng nhất hot search như cũ là Kha Tước, nhưng tiêu đề lại thay đổi

----《 Kha Tước bị tai nạn xe 》

Khang Tiểu Ngư ngơ ngác nhìn chằm chằm cái tiêu đề này một hồi lâu, mới ấn mở tiêu đề.

Kha Tước lái xe rời khỏi trường học sau đó gặp phải paparazzi theo dõi, hai chiếc xe bám đuôi ở giao lộ gây ra tai nạn xe cộ. Trong chiếc xe của

paparazzi có một người chết hai người bị thương. Về phía xe của Kha Tước, nghe nói tài xế cùng Kha Tước đều bị thương. Nhưng bị thương nặng hay nhẹ thì không có tin tức gì.

Trên mạng mọi người

xôn xao đưa ra nghi vấn, có người nói sau khi xảy ra chuyện Kha Tước đã một mình rời đi, có người nói Kha Tước trên mặt tất cả đều là máu, có người nói Kha Tước bị xe cứu thương đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, cũng có người nói Kha Tước lúc ấy không ở trên xe. Nhưng tất cả đều là suy đoán, không ai lấy ra được chứng cứ.

Video cùng ảnh chụp có được đều là khoảng thời gian sau khi tai nạn xảy ra, chiếc xe thảm không nỡ nhìn cùng vết máu trên mặt đất, còn có hai paparazzi kia bị thương nghiêm trọng, người nhà kêu khóc.

Tin tức về Kha Tước giống như cố ý bị phong tỏa.

Khang Tiểu Ngư hít sâu một hơi, đè xuống lo lắng trong lòng. Cô tự nhủ với chính mình rằng phải bình tĩnh mà suy nghĩ, cậu ấy nhất định sẽ không có việc gì. Nếu không thì sao lại không có bất kỳ một tin tức nào.

Khang Tiểu Ngư nói với bản thân ngày mai còn phải đi học không thể thức đêm, cô nằm lên trên giường buộc chính mình đi ngủ, nhưng như thế nào cũng ngủ không được, lăn qua lộn lại lại nghĩ tới việc Kha Tước bị tai nạn xe cộ. Tuy rằng ảnh chụp xe bị hỏng trên mạng là xe của paparazzi, nhưng Khang Tiểu Ngư vẫn là không ngừng lo lắng.

Căn bản không ngủ được.

Khang Tiểu Ngư mở to mắt, nhìn trần nhà hít sâu một hơi, cô mở laptop ra, sau đó đem tai nghe nhét vào lỗ tai, bắt đầu nghe nhạc. Nghe nhạc của Kha Tước.

Giọng hát của Kha Tước trong trẻo, Khang Tiểu Ngư rốt cuộc cũng từ từ ngủ.

***

Ngày hôm sau Khang Tiểu Ngư hiển nhiên là dậy muộn. Cô cầm

cặp sách vội vàng xuống lầu, một đường chạy đến trạm xe buýt, chờ tới lúc đến trường học, đã là nửa tiết thứ hai rồi.

Chủ nhiệm lớp Chu Dịch Quân xụ mặt liếc cô một cái, ném xuống một câu “Đem bài《Dược》ngày hôm nay chép phạt năm lần, ngày mai nộp cho tôi”, rồi tiếp tục giảng bài.

Khang Tiểu Ngư cúi đầu, vội vàng trở lại chỗ ngồi của mình.

Chỗ của Kha Tước trống không.

Lúc tan học, học sinh trong lớp đều bàn tán về việc Kha Tước bị tai nạn. Khang Tiểu Ngư ngồi yên ở chỗ

mình, không cùng bọn họ bàn tán, lại không nhịn được dựng lỗ tai lên nghe. Nói không chừng có ai đó có thể nói ra

tin tức chuẩn xác?

Mấy tiết tiếp theo, Khang Tiểu Ngư đều trong trạng thái thất thần, thậm chí còn bị hai giáo viên gọi tên nghiêm khắc phê bình. Thêm đêm qua cô vốn dĩ thiếu ngủ nên

không có tinh thần, mặt khác cũng là vì cô lo lắng cho Kha Tước.

Khang Tiểu Ngư quay đầu qua, nhìn chỗ ngồi bên cạnh trống trơn, nhớ tới bộ dáng cậu ấy cười nói chuyện cùng cô ngày hôm qua.

Khai giảng ngày đầu tiên, cô bởi vì người ngồi bên cạnh là Kha Tước mà thất thần.

Sau ngày khai giảng, bởi vì Kha Tước không ngồi ở bên cạnh cô lại thất thần.

Vào tiết tự học buổi tối, Khang Tiểu Ngư nằm gục trên bàn học đọc sách, trang sách trên mặt bàn đã mở rất lâu mà chưa chuyển sang trang khác, mà đôi mắt cô cũng không nhìn vào quyển sách.

“Khang Tiểu Ngư, em ra đây một chút.” Chu Dịch Quân đứng ở

cửa phòng học.

Khang Tiểu Ngư kinh hoảng, trong lòng nghĩ hỏng rồi…… Lại bị phê bình.

Cô cắn môi, cúi đầu đi ra ngoài.

Chu Dịch Quân cũng không phê bình cô, mà đưa cho cô một cái hộp, nói: “Người nhà em đưa tới đây? Tôi hỏi cậu ấy có muốn gặp em hay không, cậu ấy nói không cần, sau đó vội vã đi rồi, chỉ nói đem cái này cho em là được.”

Là một chiếc điện thoại mới.

“Cảm ơn cô.” Khang Tiểu Ngư ôm hộp xoay người về phòng học.

Cô ôm hộp, tay có chút run run.

Ai là người đưa cô điện thoại?

“Vốn dĩ là do mình, ngày mai mình sẽ bồi thường bạn cái mới” - là Kha Tước ngày hôm qua đã nói với cô.

Ngoại trừ Kha Tước, Khang Tiểu Ngư cũng không thể nghĩ ra là ai đưa cho cô điện thoại mới. Nhưng không phải cậu ấy bị tai nạn xe cộ sao? Sao còn nhớ rõ chuyện này, để cho người khác đúng hạn đưa lại đây?

Khang Tiểu Ngư trở lại chỗ ngồi, mở hộp lấy điện thoại bên trong ra. Vừa nhìn thấy chiếc di động này cô liền nhíu mày. Chiếc di động này so với cái bị hư đắt hơn nhiều. Vốn dĩ để Kha Tước bồi thường đã làm Khang Tiểu Ngư hơi xấu hổ, hiện giờ nhìn cái này di động mới còn đáng giá hơn cái ban đầu, Khang Tiểu Ngư càng ngại hơn.

Trong khoảng thời gian ngắn, Khang Tiểu Ngư không biết làm sao cho tốt, cô tùy ý đùa nghịch chiếc điện thoại, sau đó kinh ngạc phát hiện trong danh bạ có một cái tên, cũng là cái tên duy nhất:

Kha Tước.