Chương 19: Ôm Ngủ

Sự nhục nhã trong lời nói của Trình Huyền Minh quá mãnh liệt, liền tính là Xích Phong cũng nhịn không được lộ ra sát ý đáng sợ, nhưng mà ở trong nháy mắt kia, cảm xúc của Trình Huyền Minh lại mạnh mẽ tràn vào trong lòng Xích Phong.

Xích Phong nhịn không được run lên, làn sương mù âm u dày đặc bị ánh sáng ấm áp tan mất, con sói nhỏ màu xám ấn móng vuốt thịt ở trên mặt đất, lộ ra nanh sói sắc bén.

Một bàn tay chậm rãi duỗi lại đây, nhẹ nhàng đυ.ng tới cái mũi của sói nhỏ, ẩm ướt lại mềm mại.

“Ô ô……” Xích Phong chịu không nổi khi phần sâu nhất trong nội tâm của mình bị người ta đυ.ng vào như vậy, y nhẹ nhàng bò ở trên đầu vai của Trình Huyền Minh, chỗ kia không ngừng chảy ra nước da^ʍ.

Trình Huyền Minh nhìn Xích Phong dịu ngoan nằm ở dưới tay mình, ngay cả khi hắn sờ đến lỗ l*и của y mà cũng có thể lộ ra biểu tỉnh hưởng thụ.

“Phát tao rồi?” Trình Huyền Minh thu lại tinh thần của mình, Xích Phong có chút vội vàng đè lại tay của hắn, chờ tới khi y ý thức được đã xảy ra chuyện gì thì lỗ tai liền đỏ bừng.

“Cởϊ qυầи áo ra, thiếu gia ôm ngươi ngủ.” Trình Huyền Minh sờ rãnh mông của y, bên trong có nước trơn trượt, ngón tay lướt qua chỗ mẫn cảm làm Xích Phong nhịn không được hơi co rút lại.

“Nhìn bộ dạng dâʍ đãиɠ này của ngươi còn sắc tình hơn cả nam kỹ, muốn ăn thiếu gia không?” Trình Huyền Minh cởi bỏ quần áo, dùng dươиɠ ѵậŧ chọc chọc Xích Phong.

Xích Phong nhịn không được sờ soạng một phen, đυ.ng tới dươиɠ ѵậŧ thô to thì rốt cuộc là nhịn không được mà phía sau hơi ẩm ướt.

Trình Huyền Minh nhìn bộ dáng này của y thì trong lòng cực kỳ thỏa mãn, mỉm cười lôi kéo Xích Phong đi tới giường lớn.

Xích Phong bị lột sạch sẽ, nằm ở trên gấm vóc, bên cạnh là Trình Huyền Minh sạch sẽ dễ ngửi.

“Chủ…… Chủ tử.” Lần đầu tiên Xích Phong được ngủ loại giường đệm xa hoa này, hơn nữa đã có quan hệ đặc biệt với Trình Huyền Minh nên nội tâm hắn rối loạn tới mức không ngủ được.

“Làm sao vậy?” Trình Huyền Minh cười ôm lấy người Xích Phong, Xích Phong cường tráng hơn hắn một chút, cơ bắp căng chặt bóng loáng, đường cong eo mông đặc biệt rõ ràng, cảm giác khi sờ vào cực kỳ tốt.

Xích Phong chỉ cảm thấy càng ở gần Trình Huyền Minh thì phía sau của y lại càng nóng càng ngứa hơn, một loại cảm giác kỳ lại cọ nhẹ lấy trái tim của y, làm y hận không thể dán sát vào người Trình Huyền Minh.

“Ngủ đi, ngày mai ta còn phải cùng cha đi gặp hoàng đế, không thể đi muộn được”. Trình Huyền Minh nhìn bộ dáng này của y liền cố ý treo y.

Xích Phong đành phải dán chặt vào người Trình Huyền Minh, nhắm hai mắt, ý thức dần dần chìm xuống.

“Ô ô……” Con sói nhỏ màu xám kia lại xuất hiện lần nữa, vui vẻ chạy về phía y.