Chương 3-3

Chỉ Qua thoạt nhìn giống như không quen biết anh, Khúc Tương Võ đối với việc này có chút buồn bực, liền chủ động tự giới thiệu mình với Chỉ Qua. Bày tỏ sự quan tâm với Chỉ Qua vài câu, còn không kịp nói thêm mấy câu, Chỉ Qua đã chạy ra khỏi cổng trường.

Thứ bảy ở nhà buồn chán, Khúc Tương Võ đến thư viện đọc sách, đặt cặp sách tại chỗ, liền đi tìm sách ở trên kệ, trong nháy mắt quay đầu lại liền nhìn thấy Chỉ Qua người xuất hiện trong giấc mơ đêm qua của mình, tưởng tượng lại khi triền miên mộng xuân cùng Chỉ Qua, trong lòng Khúc Tương Võ liền nóng lên, luồng nhiệt nóng trào lên phía vùng bụng dưới, Khúc Tương Võ vội vàng quay đầu lại để bình tĩnh lại du͙© vọиɠ. Chờ đến khi bình tĩnh lại, anh đi về hướng Chỉ Qua, xuyên qua hai kệ sách anh nhìn thấy Chỉ Qua đang ngây ngốc nhìn nữ sinh khác, nữ sinh đó đang cười nói nhỏ cùng cô gái còn lại, Khúc Tương Võ trong lòng tức giận, một cảm giác tức giận xâm chiếm trong lòng. Cũng may Chỉ Qua không chủ động đi theo cô gái kia bắt chuyện, nội tâm Khúc Tương Võ mới yên một chút.

Khúc Tương Vũ đi theo phía sau Chỉ Qua, nhưng cậu ấy lại không phát hiện, Khúc Tương Vũ cảm thấy độ cảnh giác của Chí Qua quá thấp, xem ra sau này nhất định phải đi theo cẩn thận để bảo vệ cậu ấy. Mắt thấy Chỉ Qua lấy được những cuốn sách mình cần đang chuẩn bị quay lại khu đọc sách, Khúc Tương Võ cũng vội vàng chạy về chỗ ngồi của mình, vốn định chờ lúc Chỉ Qua ngồi xuống, anh định vô tình quay đầu lại thành cuộc gặp gỡ trùng hợp ngẫu nhiên, như vậy có thể tìm lý do để trò chuyện với Chỉ Qua nhiều hơn, liền có thể từ từ bước vào cuộc sống của cậu.

Kế hoạch của Khúc Tương Vũ rất đẹp, nhưng hiện thực lại rất khắc nghiệt, Chỉ Qua vừa ngồi xuống, khi Khúc Tương Võ đang định quay người lại thì cô gái mà Chỉ Qua vừa ngơ ngác nhìn lại tiến tới nói chuyện với anh. Trong lòng chán ghét, muốn lập tức từ chối, nhưng vừa nghĩ tới, người có thể khiến Chỉ Qua ngơ ngác nhìn, có cái gì tốt, thật muốn nhìn xem là yêu nghiệt phương nào.

Khúc Tương Võ nhìn kỹ hơn vào cô ta, thấy cũng không có gì đặc biệt! Lớn lên xấu như vậy, phấn nền dày cộp, răng vàng ố, có gì đáng xem chứ? Hơn nữa, người này ngu đến mức ngay cả một câu hỏi cơ bản cũng không thể làm được, thật không biết Chỉ Qua coi trọng cái gì ở cô ta. Người này không đẹp bằng anh, không thông minh bằng anh, Chỉ Qua nên nhìn anh chứ!

Đối mặt với cô gái này, Khúc Tương Võ có chút không kiên nhẫn, không biết cô gái có cảm nhận được sự thiếu kiên nhẫn của Khúc Tương Võ hay không, chuẩn bị rời đi, rời đi thì rời đi đi! Còn muốn thêm tài khoản weachat của anh, Khúc Tương Võ cảm thấy nữ sinh này mặt thật dày, không biết ai cho cô ta dũng khí? Lúc này, một ý tưởng chợt lóe lên, nếu nói với cô gái này rằng mình có bạn trai, sau đó quay lại nắm tay Chỉ Qua, lại yêu cầu cậu ấy hợp tác với mình giả làm bạn trai, thì nữ sinh này nhất định sẽ tức giận đi, như vậy Chỉ Qua liền không có cơ hội thích nữ sinh này. Hahaha! Cơ hội tốt để một mũi tên gϊếŧ hai con chim.

Ầy! Hiện thực thì lại không như Khúc Tương Võ nghĩ, tất nhiên khi anh nói mình có bạn trai, cô gái kia quả thực rất tức giận, nhưng còn chưa kịp nắm tay Chỉ Qua tiếp tục biểu diễn, anh lại cảm thấy Chỉ Qua cũng giống như đang tức giận vậy, giận dữ bỏ đi. Chờ khi Khúc Tương Võ đuổi theo ra ngoài cửa, sớm đã không thấy bóng Chỉ Qua.

Chỉ Qua thật sự chuyển trường, một chút manh mối cũng không để lại, Khúc Tương Võ không rõ ràng mơ màng hơn mười ngày, mỗi ngày đều cảm thấy trong lòng trống rỗng, muốn tìm cũng không biết bắt đầu từ đâu mà tìm, cũng không thể lúc nào cũng chuyển trường, chuyển đi chuyển tới nhiều phiền phức, càng không biết chuyển hướng nào.

Những ngày không có Chỉ Qua, Khúc Tương Võ cả ngày không có tâm tư học tập, ngày nào cũng ngủ trên bàn.

Ngày hôm đó, bạn cùng bàn cũ của Chỉ Qua đang nói chuyện phiếm với Khúc Tương Võ, hai người nói về tương lai sẽ vào trường đại học nào, xếp hạng của mình trong lớp, sau này có thể vào trường nào, sau đó không biết như nào liền chuyển chủ đề về Chỉ Qua, nói thành tích học tập của Chỉ Qua tốt như vậy, lúc trước khi Chỉ Qua chuyển trường, giáo viên còn giữ lại rất lâu, nếu dựa trên thành tích của cậu ấy, chắc chắn sẽ có thể vào được một trong một số trường đại học ở Bắc Kinh. Tin tức này đánh thức Khúc Tương Vũ đang mơ hồ, dựa theo điểm số hiện tại của Chỉ Qua, cho dù hiện tại đang học ở tỉnh nào thì đích đến cuối cùng của cậu cũng chỉ có thể là Bắc Kinh. Có mục tiêu phấn đấu, Khúc Tương Võ dường như là một con người khác, anh học một cách nghiêm túc và ôn tập cẩn thận, không chỉ ôn trên mạng các loại đề thi mỗi ngày, anh ấy còn sử dụng các mối quan hệ của mình để tìm các đề thi tuyển sinh đại học từ các năm trước. Sự nhiệt tình học tập điên cuồng này cũng ảnh hưởng đến những người xung quanh, khiến cho giáo viên nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ rất lâu.