Người Anh Yêu Chính Là Em

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Người Anh Yêu Chính Là Em của tác giả Trinh Tử xoay quanh một cô gái có số tuổi lớn hơn nam chính. Nhưng cô lại rất đáng yêu trong cái chín chắn đó. Cô gái ấy tên là Diêm L …
Xem Thêm

Anh không biết là Định Sinh lại thích bé trai.

Nhưng mà... Bé trai xinh đẹp đó ở đâu ra?

Hướng Dương Hi nhận thấy ánh mắt của Diêm Tuấn, cô không thể làm gì khác hơn là nói ra: “Tiểu Dạ là đứa trẻ ở cô nhi viện em thường đến làm công. Anh đừng thấy nó nhỏ như vậy, thật ra nó đã mười hai tuổi rồi.”

“Em đến cô nhi viện làm công bao giờ?” Hôm nay điều làm anh ngạc nhiên quả không ít.

“Hắc hắc hắc... Em đến đó lâu rồi!” Nói đến đây, Hướng Dương Hi khó nén được đắc ý.

Từ lâu rồi, cô đã bắt đầu tìm hiểu về những đứa trẻ có thân phận giống cô ở cô nhi viện, Tiểu Dạ là một trong những đứa trẻ đó.

Tiểu Dạ xinh đẹp đáng yêu, người gặp người thích, rất giống với em trai cô nên cô đặc biệt chú ý đến nó.

“Vậy làm sao Định Sinh biết nó?”

“Có một lần em xin anh Định Sinh mang giúp đồ qua đó nên anh ấy gặp Tiểu Dạ ở đó.”

“Kết quả là vì hạnh phúc của em trai nên em quyết định hy sinh đứa bé kia?” Diêm Tuấn hỏi.

“Nhưng mà anh Định Sinh rất thích em ấy! Anh ấy nói lần đầu tiên muốn có một mín đồ đến vậy.”

“Đồ?” Chẳng lẽ đang thu gom con nít sao?

“Ai nha, dù sao anh ấy sẽ yêu thương Tiểu Dạ. Em ấy lớn lên giống Tiểu Diễm, đợi em dạy em ấy mấy chiêu thì hai người ấy sẽ hạnh phúc.”

Diêm Tuấn biết cho dù anh có nói gì cũng vô dụng. Định Sinh sẽ không dễ dàng buông tha cho đứa bé kia.

Hướng Dương Hi ngẫm nghĩ rồi lại nói: “Kia… Anh Diêm Tuấn, nếu anh thấy Tiểu Dạ xinh đẹp thì có thể…”

Diêm Tuấn không nói gì, chỉ cúi đầu lật sách.

“Anh Diêm Tuấn...”



Lúc Hướng Dương Diễm lớp mười hai thì bạn tốt Hàn Liệt tạm nghỉ học để kết hôn. Đương nhiên là anh không quên đến chúc mừng.

“Này, nây giờ ở trường học không còn ai làm bạn, chẳng lẽ anh cũng muốn tạm nghỉ học à?” Diêm Lệ thong thả hỏi.

“Không cần!” Hướng Dương Diễm thong thả gặm hết miếng thịt mới trả lời.

“Tại sao?” Cô có chút kinh ngạc.

Không phải tên nhóc này từ trước đến giờ rất giống người kia sao…

“Bởi vì chúng ta là cô trò yêu nhau, nghỉ học làm gì.” Anh nói.

“Anh đó!” Cô không biết nên khóc hay nên cười đây.

“Lệ, em có yêu anh không?” Cái vấn đề này ngày nào anh cũng học.

“Anh mau ăn đi! Nói nhiều quá!” Cô đỏ mặt nói lảng sang chuyện khác.

Thật ra thì cô đã biết mình đã sớm yêu anh. Nhưng cô lại không thể thẳng thắn nói ra.

“Lệ...” Giọng điệu của anh dẫn đến không ít ánh mắt hiếu kỳ của mọi người.

“Này này, anh mau ăn đi!” Cô quay đầu không để ý tới anh lại ngoài ý muốn thấy được một cảnh được

Cái gì, đó không phải là lão bất tử sao? Thì ra anh ta cũng tới tham gia hôn lễ của Hàn Liệt, còn mang theo một đứa bé lạ...

Ách, hai người kia cũng quá thân mật đi? Đứa bé kia sẽ không phải là... Con mồi mới đó chứ?

Thật sự là quá kinh khủng! Thật may là cô kịp thời cứu thoát Tiểu Diễm. Nguy hiểm thật nguy hiểm thật...

Cô nhìn người đàn ông bên cạnh, không khỏi thở phào nhẹ nhỏm.

Cái gì, lão bất tử nhìn về phía này, còn cười cười nữa chứ? Chẳng lẽ… anh ta chưa từ bỏ?

Diêm Lệ hoảng sợ nghĩ, cô vội vàng lấy thân mình che Hướng Dương Diễm, để tránh cho lão bất tử tiếp tục mơ ước tới anh.

“Lệ! Em có yêu anh không?” Hướng Dương Diễm gặm hết sườn cừu lại tiếp tục hỏi.

Hướng Dương Diễm tưởng rằng sẽ phải hỏi đến hết bữa ăn, không ngờ cô lại nói một câu làm anh sững người…

“Yêu! Em rất yêu anh! Cho nên anh không thể để ai đến gần mình, biết không?” Cô tuyệt đối sẽ không để cho lão bất tử có cơ hội tới gần

“Lệ...” Hướng Dương Diễm cảm động ôm chặt lấy cô, liên tục hôn cô vài cái.

“Đẹp đôi quá.” Khách cùng bàn không biết gì nhưng cũng tham gia náo nhiệt.

Không ai biết tại sao cô lại hành động như vậy, nhưng điều quan trọng là người đàn ông bên cạnh đang cười rất tươi. Đó mới là điều quan trọng nhất.

Hết

----------oOo----------

Thêm Bình Luận