Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

Chương 64: Ngươi đưa y đi

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tổng giám đốc, Thất thiếu cầu kiến, hết sức khẩn cấp!"

Mười một chữ, đủ để Reid nghiến răng nghiến lợi từ trong thân thể nóng rực như lửa rút ra, sắc mặt tái nhợt mắng: "Đồ vô lại, thật là biết chọn thời điểm!"

Tiêu Tiễn quay đầu lại, ý xuân nồng đậm, bán híp mắt nói: "Bỏ dở nửa chừng sẽ tổn thương thân thể..."

Y xoay người, lấy Reid đánh gục ở trên tường, ôm lấy cổ của hắn, chân dài quấn lấy eo hắn, cắn vào lỗ tai của hắn nói: "Thân ái, nhanh một chút, chúng ta kết thúc nó... Ta sắp bắn nha!"

Reid cái nào nhịn được ngôn ngữ khıêυ khí©h, thân thể câu dẫn như vậy, không ngừng cố gắng - khẩn nắm lấy mông Tiêu Tiễn, đem thân thể của y nâng lên...

Hai người hiện tại bởi vì ngoại lai giục trở nên càng kí©h thí©ɧ, có vụиɠ ŧяộʍ vui vẻ, biết có người sắp đi vào, sắp đánh vỡ, lại có nỗ lực cảm xúc mãnh liệt...

Hai người gần mệt mỏi, dùng binh khí cuối cùng đánh nhau, Tiêu Tiễn trước tiên ân nha kêu một tiếng, không chịu được các ngón chân co lại, lại duỗi ra tay ôm lấy phía sau lưng Reid, lơ đãng nắm lấy lông chim đỏ rực... Theo nước nóng vọt tới một chỗ, tụ xuất hiện ở thủy khẩu tổ ong động nơi đả chuyển chuyển... Như Hồng Diệp bay xuống, vừa giống như máu xử nữ...

Reid không chịu được bị đè ép cực hạn mê hoặc, hai người đồng thời ở thời gian cực nhanh "Xong việc"... Nhưng lẫn nhau đều không muốn thả ra, mặt đỏ tới mang tai, thở hổn hển, trái tim nhưng oành oành - kinh hoàng, như ngực cất giấu con thỏ nhỏ, không chịu an phận, mãnh liệt cộng hưởng...

Cửa rốt cục bị gia hỏa liều lĩnh đẩy ra

—— "Nhị thiếu, ra đây!" Thất thiếu cũng thật là hấp tấp, bởi vì hấp tấp là ngu người. Cậu đẩy cửa ra, cả phòng rỗng tuếch, chỉ có lung ta lung tung quần áo từ bàn làm việc vẫn kéo dài tới bên cạnh nghỉ ngơi... Cả phòng bởi vì đóng kín, đang tản phát ra một loại nào đó đặc thù mùi vị... Thất thiếu cũng cùng N2 hoang đường qua, tự nhiên biết là chuyện ra sao, liền không thể làm gì khác hơn là quay lưng đi đóng cửa lại, lại lễ phép gõ gõ cửa...

Cốc cốc...

Sau năm phút, nghe được một tiếng "Đi vào".

Thất thiếu lúng túng lần thứ hai đi vào, ngẩng đầu nhìn lên, bên trong đã thu thập sẵn sàng, hai tên mặt người dạ thú như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, một bình chân như vại - ngồi ở trên ghế tổng giám đốc, đang phê duyệt văn kiện. Tiêu Tiễn thì lại lấy cúc áo cài đến hầu tiết, như thư sinh cấm dục, xa xa ngồi ngay ngắn ở trên ghế salông, nâng cằm xem tạp chí, giả vờ giả vịt uống cái chén cà phê đã sớm lạnh đi...

"Có việc, có chuyện quan trọng!" Thất thiếu co rúm khóe miệng...

"Chuyện gì?" Reid híp mắt trừng mắt cậu. Nếu như không cái gì việc gấp, nhất định xé xác cậu.

"Nhà chúng ta muốn xuống tay với ngươi! Ta mới vừa chính tai nghe được tin tức!"

"Ồ? Ra tay như thế nào?"

"Mỏ bảo thạch của ngươi, phải chú ý, bọn họ ước chừng sẽ ở nơi đó làm ra chút sự cố, sau đó khiến cho ngươi qua nơi đó điều đình, như vậy ngươi phải hoãn quản lý chuyện bên này, bọn họ liền muốn phản công..."

"Phản công, phản công là dễ dàng như vậy sao?" Reid nguy hiểm nở nụ cười, "Bọn họ lúc nào động thủ?"

"Lập tức. Bọn họ nói tiên hạ thủ vi cường..."

"Biết rồi!" Reid trong lòng hiểu rõ gật đầu, "Cảm ơn ngươi!"

Thất thiếu do dự vài giây, rốt cục vẫn là không muốn mở miệng chuyện liên quan tới 301 tướng quân. Phải biết tư thông với địch diệt nước tội chết, liên lụy quá lớn, không như thương chiến bình thường.

"N2, hắn hiện tại thế nào?"

Reid nói: "Ngươi yên tâm, chuyện N2, chúng ta sẽ đem hết toàn lực! Tiểu đệ của ta đang làm hợp thành, N2 bệnh tình ổn định, hai tháng sau liền làm giải phẫu!"

Thất thiếu sắc mặt ngưng trọng gật gù. Hắn ít nhất phải trong vòng hai tháng bảo đảm XP gia không có chỗ sơ suất, như vậy N2 mới có thể cứu.

Vì N2, cậu mới sẽ cam tâm tình nguyện phản bội gia tộc; vì để cho N2 sống sót, cậu mới sẽ làm nhân vật không vẻ vang như vậy, tình thế khó xử.

Không ngờ sau một khắc, Thất thiếu nhưng rơi vào một cái tình thế khó xử khác.

Reid đột nhiên nói: "Nếu không ngươi sẽ giúp ta một chuyện, ngươi giúp ta đưa Tiêu Tiễn đến đại ca ta bên kia đi, sau đó hộ tống y trở về. Tiêu Tiễn còn chưa có được giấy phép lái phi thuyền... Ngươi không phải vừa vặn muốn "Dưỡng cánh"? Ngươi thân lông chim này ít nhất cũng đến một tháng mới mọc ra đi! Vừa vặn trốn đến địa phương không ai nhìn thấy, chờ các ngươi trở về, vừa vặn lúc làm giải phẫu N2, lúc đó ca ta tuần tra mùa thu hoạch cũng sẽ kết thúc!"

Gian thương Reid nói câu nói này tuy nói tùy ý, nhưng ở trong lòng sớm lăn lộn tốt mấy vòng

——

Vốn là hắn cùng White là bạn bè tốt nhất bồi Tiêu Tiễn xuất hành, nhưng hắn có chuyện phải đi xử lý, White còn muốn chăm sóc "Cục cưng" kia, vì lẽ đó không thể làm gì khác hơn là tìm người ngoài. Nhưng nghĩ đến dung nhan Tiêu Tiễn, hắn liền đem ứng cử viên người ngoài toàn phủ quyết, còn lại chỉ có hai người —— sớm sẽ không có tính dục số 12 lão quản gia, còn có tiểu thụ Thất thiếu.

Nhưng số 12 quản gia quá già, đã không yên lòng ông lái phi hành đường dài, vẫn là Thất thiếu đi! Reid quá yên tâm Thất thiếu, bởi vì tâm can N2 của Thất thiếu đang ở trong tay hắn nắm bắt làm con tin, Thất thiếu hiện tại khẳng định không có lá gan kiếm chuyện với hắn... Hơn nữa dọc theo đường đi coi như đánh, Thất thiếu cũng không phải đối thủ Tiêu Tiễn... Làm sao Tiêu Tiễn cũng sẽ không lỗ...

Thất thiếu nghe xong tịch thoại này, trên mặt tuy rằng miễn cưỡng, trong lòng nhưng nổ tung kinh thiên đại lôi.

Tới chỗ 301 tướng quân kia?

Cái kia chẳng phải là tự đem mình quẳng vào hố lửa? Tội phạm thật sự đánh vào đến, cậu liền thành bia đỡ đạn a!

Thế nhưng, cậu không thể làm ra bất kỳ phản ứng khác thường, bằng không nhị thiếu khôn khéo nhất định sẽ phát hiện... Vừa nghĩ tới trong gia tộc hơn 100 đầu người, cậu đành phải nhắm mắt, nhếch miệng lên, lộ ra tám cái răng: "Được, giao cho ta!"
« Chương TrướcChương Tiếp »