Chương 19

Sau khi đánh bại Boss, Thẩm Thời Tự mất 15 cái pin tích điện, cô tiện tay lưu lại một bản rồi ngồi xuống bên bờ hồ để nhặt chiến lợi phẩm.

Tiện thể nói thêm, trò chơi này chỉ có một vị trí lưu trữ, mỗi lần lưu trữ đều phải ghi đè lên lần lưu trữ trước.

Ngay cả ID là hai ký tự cũng không nhớ nổi, tất nhiên người chơi không thể nhớ nổi tên của con Boss ở Tân Thủ Tôn. Sau khi nhặt hết trang bị trên đất, cô liếc sơ qua mô tả vật phẩm, không có gì đặc biệt. Rõ ràng răng dùng để tôi luyện vũ khí cho người chơi mới, da thì có thể dùng để cường hóa áo giáp sau này, thịt thì tám phần có thể dùng để nấu ăn, tất cả được thu lại.

Nhưng gan và nhãn cầu này...

Thẩm Thời Tự suy nghĩ một lát rồi nhóm lửa.

Tóm lại, gặp chuyện không thể quyết định thì cứ nướng thử trước đã.

Ở phía xa, sau cồn cát có một nhóm người đang ngồi chồm hổm trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.

Họ đến từ Lạc Đông, là một đội đặc biệt được bí mật để lại khi quân đội rút lui.

Nhiệm vụ mà đội đặc biệt này nhận từ cấp trên rất đơn giản nhưng cũng rất khó khăn: Họ được yêu cầu theo dõi sinh vật văn minh cao tạm thời đặt tên là "Bạch Dạ", cố gắng thu thập thông tin liên quan và gửi về nước. Nếu có thể, thậm chí thiết lập liên lạc với đối phương.

Nói là đội đặc biệt nhưng theo một nghĩa nào đó cũng có thể gọi thẳng là đội cảm tử.

Nhiệm vụ này yêu cầu đội thi hành không nên quá cồng kềnh, càng ít người nhưng càng tinh nhuệ và càng phản ứng nhanh chóng. Vì vậy đội đặc biệt chỉ có ba người.

Một chuyên viên đàm phán có khả năng tự vệ cơ bản, một chuyên gia cận chiến và một tay súng bắn tỉa.

Từ ngày quân đội rút lui, đội đặc biệt đã luôn bám sát phía sau "Bạch Dạ", đến nay đã hai mươi ngày.

Hai mươi ngày đủ để đội đặc biệt xác nhận: Văn minh cao cấp là một tồn tại mà văn minh thấp kém không thể hiểu được.

Ban đầu dường như cô đang dò xét hành tinh này, liên tục chạy với tốc độ cao trong mười ngày, không cần ngủ, chỉ thỉnh thoảng dừng lại để ăn uống.

Điều này làm tăng độ khó trong việc theo dõi, vì dù đội đặc biệt có kiên trì đến đâu cũng phải ngủ nghỉ.

Chiến lược đối phó đầu tiên họ nghĩ ra là cho một con Sa Thằn Lằn giả bám theo cô để luôn xác định vị trí của cô.

Kết quả là Sa Thằn Lằn vừa bò đến không xa chân cô, cô như thể có radar sau đầu, quay lại chém một nhát, đóng đinh con Sa Thằn Lằn xuống đất khiến đội đặc biệt sợ toát mồ hôi lạnh.

Nhát chém ấy như tia chớp, đừng nói gϊếŧ một con Sa Thằn Lằn, ngay cả gϊếŧ một chiến đấu cơ cũng thừa sức.

Nhưng Bạch Dạ chỉ nhìn thoáng qua rồi ném con thằn lằn đi, lẩm bẩm "Sao không rớt đồ".

Chiến lược đối phó thứ hai là dự đoán.

Điều này phải cảm ơn từ phía sau, tham mưu phát hiện ra hướng tiến của Bạch Dạ rất đều đặn, chỉ cần tính toán theo tốc độ trung bình của cô, rất dễ để xác định vị trí hiện tại của cô.

Nhận được tin này, đội đặc biệt thở phào: May mà không phải thực hiện chiến lược thứ ba, đó là trực tiếp cho chuyên viên đàm phán tiến lên giao tiếp với Bạch Dạ.

Mười ngày sau, sau khi đo đạc xong Hoàng Sa Tinh, Bạch Dạ bắt đầu câu cá.

Chỉ có thể nói hành động này trông giống như câu cá nhưng không thể nói là không liên quan gì đến câu cá, chỉ có thể nói là khác nhau hoàn toàn.

Bởi vì dù là người Lạc Đông hay Bắc Tạp đều biết Hoàng Sa Tinh không có sinh vật thông minh, đó là có lý do.

Quái vật tên là Morageysk chiếm đóng Hoàng Sa Tinh, vì vậy nó cũng thường được gọi là chúa tể Hoàng Sa.

Bạch Dạ câu cá bên hồ mà Morageysk cộng sinh suốt tám ngày khiến đội đặc biệt kinh hồn bạt vía: Cô ta định câu hết lương thực dự trữ của Morageysk sao?!