Chương 20

Morageysk là một loài có khả năng du hành giữa các tinh tế, chúng thường sống đơn độc, tuổi thọ cực kỳ dài, mấy chục năm mới rời tổ để tìm mồi, mỗi lần tìm mồi đều chuẩn bị thức ăn cho vài chục năm sau.

Thức ăn của chúng thường là tôm Crawford, thậm chí còn nuôi giống tôm này trong hồ mà nó cộng sinh.

Rồi cuối cùng Morageysk bị kích động, nhảy lên khỏi cát, ba người trong đội đặc biệt đều có vẻ mặt chết lặng: Nhà cửa bị tàn phá thế này, phải kiềm chế thế nào mới không nổi điên chứ?

Tình hình khẩn cấp, Bạch Dạ lập tức quay đầu chạy, đội đặc biệt cũng bắt đầu tranh luận kịch liệt:

"Cho dù cô ta thể hiện sức mạnh vượt trội cũng không thể là đối thủ của một con Morageysk hành tinh cấp thành niên. Tôi nghĩ chúng ta nên giúp cô ta, tạo ấn tượng tốt ban đầu."

"Giúp cô ta? Anh quên cái ngày địa ngục đẫm máu đó sao? Chúng ta nên ẩn mình quan sát, đợi họ lưỡng bại câu thương rồi ra, như vậy không phải có thể quan sát ghi lại năng lực của cô ta tốt hơn sao?"

"Ừm... mọi người đừng cãi nữa, tôi muốn hỏi, không phải là Morageysk không sợ điện sao?"

Hai người đang cãi nhau quay đầu lại, đúng lúc thấy tia sét như muốn xé toạc hành tinh này đột ngột lóe lên, xé rách bầu trời.

Tiếng hét đau đớn của Morageysk vang dội vào màng nhĩ, âm thanh đó hoàn toàn vượt quá phạm vi decibel mà con người có thể chịu đựng, khiến đội đặc biệt cách một khoảng xa cũng phản xạ che tai, biểu hiện đau đớn.

Cơn bão sấm sét như từ thần thoại rơi xuống kéo dài suốt tám tiếng và hình phạt tàn bạo đối với Morageysk cũng kéo dài suốt tám tiếng.

Tuy đội đặc biệt không thể nhìn thấy chuyện gì xảy ra trong đám sét nhưng điều đó không cản trở họ đo lường sức mạnh của tia sét với tay chân lạnh ngắt.

"Điện bình thường không thể xuyên qua da Morageysk, không thể gây hại cho chúng, nhưng rốt cuộc là chúng ta không thể nâng cao công suất vũ khí." Nhà vật lý trưởng ở đầu dây bên kia giải thích: "Cơn bão sấm sét mà "Bạch Dạ" tạo ra, tôi tạm gọi loại sét mà chúng ta chưa thể hiểu này là "Bạch Lôi", công suất đỉnh điểm của nó lên tới 240 terawatt... Nói thế này, công suất bức xạ của cả hành tinh Lạc Đông cũng chỉ khoảng 80 terawatt."

Chuyên viên đàm phán: "... Hơn nữa điều đáng sợ là cơn bão sấm sét kéo dài suốt tám tiếng."

Nhà vật lý lắc đầu: "Không, điều đáng sợ là rõ ràng cô ta ở rất gần Bạch Lôi, các người cũng ở gần, lấy Hoàng Sa Tinh làm chiến trường, các thiết bị liên lạc trong tay các người ngoại trừ lấy Morageysk mục tiêu, tất cả các vật chất khác đều không bị ảnh hưởng."

Sau khi tắt liên lạc, tay súng bắn tỉa đột nhiên lên tiếng: "Muốn đạp chết một con sâu rất dễ, nhưng muốn đạp qua mà không làm tổn thương con sâu lại rất khó."

Hai người còn lại: "..." Được rồi, chúng ta là sâu.

Sau một hồi im lặng kéo dài mười mấy giây, chuyên gia cận chiến đột nhiên nói: "Nhưng tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Dù sao cô ta muốn gϊếŧ chúng ta dễ hơn thổi một hơi, mà chúng ta vẫn sống đến bây giờ, hoàn toàn không cần phải lo lắng."

Chuyên viên đàm phán cho rằng điều này rất khó đánh giá.

Tay súng bắn tỉa thì vẫn cẩn thận ghi chép: "Cô ta bắt đầu nhóm lửa, cố gắng nướng gan và nhãn cầu của Morageysk."

Dạ dày của chuyên viên đàm phán lập tức quặn lên.

Chuyên gia cận chiến tỏ ra sảng khoái đứng dậy: "Được rồi, tôi sẽ đi nói chuyện với cô ta."

Tay súng bắn tỉa: ?

Chuyên viên đàm phán: ??