Chương 8: Nhìn tiểu bức của vợ mình, đợi tiểu bức chảy nước

Điền Tú Quyên đỏ mặt vùi vào trong lòng ngực anh, Chu Vĩnh Huy kích động không biết phải làm sao!

“Anh muốn bóp cổ em chết sao?”

Chu Vĩnh Huy vội vàng buông lỏng tay, Điền Tú Quyên nằm im, yên lặng thở, không biết đặt tay ở đâu, mím môi không nói gì nữa.

Có chút lo lắng!

Cảm giác mặt càng ngày càng nóng!

Điền Tú Quyên cảm nhận được anh đang cởϊ qυầи áo thì hoảng sợ.

Sự thưa thớt dần dần lắng xuống, Chu Vĩnh Huy ôm cô vào lòng.

Da kề da, tim hai người đều đập rất nhanh.

Điền Tú Quyên phát hiện có thứ gì đó cứng rắn đặt trên đùi mình, sau khi nhận ra đó là thứ gì, mặt cô đỏ bừng.

Chu Vĩnh Huy ôm cô dậy, Điền Tú Quyên cắn môi không nói gì!

Cảm giác thứ đồ kia của anh không chỉ cứng mà còn nóng, Điền Tú Quyên vô cùng bối rối.

Chu Vĩnh Huy từ từ di chuyển tay xuống dưới lưng cô, tay đặt ở mép qυầи ɭóŧ của cô.

Điền Tú Quyên chịu đựng sự hoảng loạn, phối hợp để anh cởϊ qυầи lót xuống, Chu Vĩnh Huy dùng một tay sờ lên bụng cô.

Di chuyển xuống một chút làm Điền Tú Quyên chịu dày vò.

Nhanh thì nhanh lên, cọ tới cọ lưu làm Điền Tú Quyên muốn chửi người.

Chu Vĩnh Huy không phải đang dịu dàng sao?

Căn bản không biết sự dịu dàng này làm cho vợ mình chịu bao nhiêu dày vò.

Điền Tú Quyên 18 tuổi, ở âʍ ɦộ chỉ có vài sợi lôиɠ ʍυ thưa thớt, Chu Vĩnh Huy chạm vào, ngón tay đi xuống từng chút một.

Cơ thể Điền Tú Quyên cứng đờ, hai chân bị anh dùng tay kéo ra, bàn tay thô ráp sờ soạng âʍ ɦộ cô.

Thế này ai có thể chịu được?

“Anh, anh làm em đau.”

Bàn tay Chu Vĩnh Huy có rất nhiều vết chai, khiến âʍ ɦộ nóng rát, Điền Tú Quyên thật sự không nhịn được nữa mới lên tiếng.

Điện nhiên anh ngồi dậy, thắp đèn dầu lên, Điền Tú Quyên xấu hổi vội vàng dùng chăn che lại mặt mình.

Chu Vĩnh Huy kéo chăn bông trên người cô xuống, Điền Tú Quyên dùng tay che mặt, cơ thể đỏ ửng.

Anh cười, nhìn cô vợ nhỏ của mình, thiếu chút nữa chảy nước dãi.

Đây là lần đầu tiên Chu Vĩnh Huy nhìn rõ cơ thể của Điền Tú Quyên, tác động không hề nhỏ.

Ánh mắt anh dừng ở vυ" cô, liếʍ môi, muốn nếm thử.

Nhưng anh nhịn xuống, nhớ lại những gì bạn mình nói ngày đó.

Đúng rồi, bọn họ nói phụ nữ phải chảy nước mới có thể cắm…

Đồ ngốc Chu Vĩnh Huy tiến đến giữa hai chân Điền Tú Quyên, nhìn chằm chằm tiểu huyệt phấn nộn, mềm mại của vợ mình không chớp mắt.

Bởi vì vấn đề ánh sáng nên không nhìn rõ lắm, vậy mà anh cầm chiếc đèn dầu tới trước mặt.

Điền Tú Quyên vẫn không nhúc nhích, xuyên qua khe hở giữa các ngón tay thấy anh đang làm gì thì không khỏi xấu hổ.

Lần nữa an ủi bản thân không cần hỏng hốt, không cần cảm thấy xấu hổ, đó là người đàn ông của mình, nghĩ đến những điều này khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn.

Chu Vĩnh Huy nhìn chằm chằm âʍ ɦộ của Điền Tú Quyên, hai mắt sáng lên, dùng ngón tay chọc vài cái, sau đó đâm vào…

Điền Tú Quyên trước sau vẫn không hé răng, cũng xấu hổ phát ra tiếng động.

Dươиɠ ѵậŧ dài hơn một thước* của Chu Vĩnh Huy đã cương lên, mặt đỏ bừng, anh không hề có kinh nghiệm , trong lòng rất lo lắng.

* 1 thước= 33cm??????? Truyện ảo quá =)))

Anh nhìn tiểu bức của vợ mình, đang đợi nó chảy nước ra.

Chờ mãi vẫn không thấy chảy nước, hai người không ai dễ chịu, cũng không ai nói lời nào, bầu không khí đông cứng lại.

Điền Tú Quyên không chịu được, che mặt lại: “Anh, anh làm gì vậy?”

Cô che mặt, Chu Vĩnh Huy đặt đèn dầu sang một bên, giơ tay ra hiệu, Điền Tú Quyên có thể nhìn thấy sao?

Chu Vĩnh Huy phản ứng lại, kéo tay cô ra, lại ra hiệu.

Điền Tú Quyên không hiểu, cô nhìn anh, có chút không biết làm gì.

Là nơi đó không phù hợp sao?

Liên tiếp đoán mấy câu cũng không đúng, Điền Tú Quyên ở trong lòng không khỏi tủi thân.

Chu Vĩnh Huy gấp gáp, a a vài tiếng, lại chỉ vào hạ thể của mình, rồi lại chỉ vào hạ thể của Điền Tú Quyên.

Điền Tú Quyên có chút tò mò ngồi dậy, khi cô nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ dài hơn một thước, to bằng cánh tay của mình, nháy mắt sững người tại chỗ!