Chương 1

Trong phòng tắm hơi nước bốc lên làm mặt kính mờ hơi nước không rõ ràng, lại bị ngón tay mảnh khảnh lướt qua, biến thành giọt nước rơi trên bồn rữa tay.

Trong phòng tắm hơi nước bốc lên làm mặt kính mờ hơi nước không rõ ràng, lại bị ngón tay mảnh khảnh lướt qua, biến thành giọt nước rơi trên bồn rữa tay.

Hứa Tích Sương đứng dậy không được, cậu miễn cưỡng chống tường đứng dậy, thân thể hơi nghiêng nghiêng về phía trước, duỗi tay khoác áo tắm dài lên người, lại nhìn vào bản thân trong gương.

Từ trong gương hiện ra một khuôn mặt không khác cậu là mấy, nhưng thần sắc lại rất tái nhợt, đã trắng tới không bình thường, bởi vì hơi nóng từ phòng tắm bốc ra mà đuôi mắt có chút hồng, ánh mắt mờ mịt ánh vài giọt nước nhỏ, đáng thương vô cùng, thoạt nhìn như không sống được bao lâu nữa.

Hứa Tích Sương hít sâu vào một hơi.

Cậu xác định được chính mình đã xuyên sách, xuyên vào một vai phụ trong một cuốn tiểu thuyết đam mỹ mà cậu đọc tối qua, không đúng là pháo hôi mới phải, chính xác hơn là một công cụ sinh con.

Công cụ này là một mỹ nhân thân mang bệnh tật, thân thể yếu ớt đi một bước thở ba hơi, vì ngoài ý muốn cùng đỉnh lưu Đại ma vương Yến Ngọc Sơn cũng là vai chính tình một đêm, không may trúng độc đắc mang thai con của đối phương.

Bởi vì nghe tiếng dữ bên ngoài của Yến Ngọc Sơn mà không dám cùng đối phương có quan hệ, đặc biệt là cùng hắn làm tai tiếng người người đều biết, chẳng những sẽ bị xóa tên khỏi giới giải trí hoàn toàn, tai tiếng không đi xuống, còn bị Yến Ngọc Sơn khởi tố, nữa đời sau có lẽ đều không được bình an. Bệnh mỹ nhân này không dám nói ra chân tướng, trực tiếp kéo thân thể yếu ớt từ giường bệnh chạy trốn, sau đó nhanh chóng rời khỏi giới giải trí, làm Yến Ngọc Sơn căn bản không biết đêm đó mình đã ngủ với ai.

Hứa Tích Sơn đọc tới đây còn tưởng rằng bệnh mỹ nhân là mang con chạy trốn sau đó để Yến Ngọc Sơn truy tìm vợ con, kết quả bệnh mỹ nhân rời khỏi giới giải trí bặt vô âm tín, cuối cùng thân thể thật sự quá kém, sinh con xong liền rời khỏi thế gian.

Hứa Tích Sương: ?

Bệnh mỹ nhân trước khi chết cũng đã nói cha của đứa bé là ai, bên bệnh viện liền đi liên lạc cho Yến Ngọc Sơn, mà Yến Ngọc Sơn mang theo nhãi con, quay đầu liền cùng vai chính thụ cuồng cuồng nhiệt nhiệt yêu đương, được toàn bộ giới giải trí điên cuồng chúc phúc, thành một nhà ba người hạnh phúc.

Hứa Tích Sương: ??

Cậu một bụng chửi tục đều không kịp thốt ra, liền ở trong phòng tắm bị giật điện mà chết sau đó xuyên qua đây.

Hiện tại, biết mình sau khi xuyên vào trong sách cùng bệnh mỹ nhân cùng tên cùng họ Hứa Tích Sương càng muốn chửi tục.

Nhưng cậu không có thời gian để chửi, bởi vì biết Yến Ngọc Sơn sẽ bị người khác hạ dược, ngoài ý muốn vào phòng của cậu, xông vào phòng tắm, cùng cậu tình ái một đêm.

Cậu liền đi đến cửa phòng tắm muốn mở ra nhưng không đủ sức, Hứa Tích Sương tuyệt vọng mà nhìn cánh cửa gần ngay trước mắt nhưng lại xa tận chân trời. Nổ lực duỗi tay chạm vào, gian nan cử động hai chân như ông lão đã 90.

Sau đó cậu trượt chân.

Trước một giây, Hứa Tích Sương nhắm chặt mắt lại, nghĩ thầm cậu là người xuyên thư sống ngắn nhất từ trước tới nay, hơn nữa còn ở trong phòng tắm ngã chết này quả thật rất mất mặt, đời này cậu và phòng tắm có thù với nhau đi...

Chờ một chút.

Hứa Tích Sương cảm giác được chình mình rơi vào một vòng tay ấp áp còn rất cứng rắn, mũi truyền tới cảm giác đau xót, thiếu chút nữa rơi lệ.

Hứa Tích Sương ngẩng đầu chịu đựng cơn đau, một gương mặt tuấn mỹ âm trầm hiện ra ngay trước mặt cậu, đối phương giật giật mắt nhìn cậu, Hứa Tích Sương dừng một chút nghĩ nghĩ người nọ là ai.

Nhưng không đợi cậu nghĩ ra, người nọ liền cắn vào cổ cậu.

Đúng vậy, là cắn!

Hứa Tích Sương đau đến run người, nước mắt cũng nhịn không được một đường tuôn ra, cậu cắn răng duỗi tay muốn đẩy người nọ ra, nhưng về điểm này cậu cũng chỉ giống gãi ngứa cho người ta, người nọ căn bản không để ý, ngược lại dùng cánh tay còn lại khống chế cổ tay của cậu, một lúc sau động tác của người nọ cũng dừng lại, kéo ra một chút khoảng cách với cậu.

Hứa Tích Sương há mồm muốn mắng người, lại bị người nọ hiểu sai ý, người nọ nhìn giọt nước mắt đọng trên lông mi của cậu, đuôi mắt mang theo một chút mị ý, đôi môi hồng nhuận mở ra như mời gọi người khác gặm nhấm, ánh mắt mê ly mà hôn xuống.

Hứa Tích Sương phát ngốc.

Sau đó cậu chợt nhận ra người này lại chính là Yến Ngọc Sơn!!

Cái kia, cậu sắp phải ngủ cùng hắn sao, còn làm cậu mang thai, cuối cùng coi cậu là công cụ bỏ cha lấy con!!!

Hứa Tích Sương mang theo tức giận hung hăng cắn đầu lưỡi đang đảo tới đảo lui của Yến Ngọc Sơn, Yến Ngọc sơn dừng một chút, tựa hồ tỉnh táo lại vài phần, Hứa Tích Sơn vừa định cùng hắn nói chuyện, "lễ phép" ném hắn ra ngoài đã bị hắn bế ngang lên, ra khỏi phòng tắm, sau đó ném lên trên giường mềm mại.

Hứa Tích Sương:...

Cậu kéo áo tắm dài che lại mình, ngây người nhìn Yến Ngọc Sơn cởϊ qυầи áo, tầm mắt cậu dừng trên khối cơ bắp rắn chắc mê người của đối phương, nghĩ thầm chính mình dù sao cũng không chạy được, cũng không có đủ sức lực mà xuống giường, dứt khoát nằm hưởng thụ hết đêm này.

Vì thế cậu thản nhiên mà nằm.

... ...