Chương 19

Sau khi quay xong cảnh này, Trì Tư Nguyên sẽ tiếp tục ở trong phòng học, cùng diễn viên khác diễn chung

Sau khi quay xong cảnh này, Trì Tư Nguyên sẽ tiếp tục ở trong phòng học, cùng diễn viên khác diễn chung.

Hắn đóng vai Hạ Tình Lãng vốn dĩ ý đồ thông qua các bạn học tìm hiểu về Úc Tưởng, nhưng hắn rất nhanh phát hiện, Úc Tưởng trong miệng bạn học trong lớp hoàn toàn không giống nhau, vì thế hắn càng thêm tò mò, bắt đầu lại lần nữa cùng Úc Tưởng tiếp xúc, chủ động tìm hiểu người này.

Trì Tư Nguyên bên này bắt đầu diễn, Hứa Tích Sương cũng thay đổi chỗ diễn, đi tới gần con hẽm nhỏ, bắt đầu chuẩn bị quay cùng các diễn viên đã nổi

Diễn viên đã nổi họ Trương, Hứa Tích Sương theo thường lệ kêu hắn một tiếng anh Trương, anh Trương đóng vai cha của Úc Tưởng, nhân vật này là một tra nam, từ khi mẹ Úc Tưởng qua đời, hắn liền cả ngày say rượu, hút thuốc, đánh bạc, đem Úc Tưởng như là một nơi trút giận, mặc kệ cảm xúc gì đều phát tiết ở trên người Úc Tưởng.

Vết sẹo đáng sợ sau gáy Úc Tưởng, là do hắn trong một lần uống say phát điên, từ trong phòng bếp xách ra một ấm nước sôi, trực tiếp đổ lên sau cổ của Úc Tưởng.

Có thể nói, tính cách hiện tại của Úc Tưởng đều do một tay hắn tạo thành, mặt khác trấn trên ai cũng biết Úc Tưởng có một người cha sẽ không vì Úc Tưởng mà chống lưng bọn họ mới có thể trắng trợn táo bạo mà khi dễ Úc Tưởng, làm Úc Tưởng bất luận là ở nhà hay ở trong trường học, đều giống nhau rất đau khổ.

Úc Tưởng từ nhỏ đã bị đánh, cậu biết chính mình đánh không lại người cha này, sẽ không cùng đối phương động thủ, chỉ cần cha cậu uống say liền phát điên, cậu sẽ tìm một lý do thích hợp để tránh mặt đối phương.

Đối mặt với nhiều diễn viên chuyên nghiệp, Hứa Tích Sương tự nhiên tràn ngập áp lực, nhưng là áp lực diễn viên chuyên nghiệp cho cậu vẫn còn kém Yến Ngọc Sơn cho cậu, bởi vì cậu phát hiện Yến Ngọc Sơn cũng không có đi quay nội dung của Trì Tư Nguyên bên kia, mà là chuyển qua quay nội dung phía cậu.

Hứa Tích Sương đương nhiên biết diễn xuất của mình khó khăn hơn một ít, Yến Ngọc Sơn qua đây coi cũng là đương nhiên, nhưng là hôm nay Yến Ngọc Sơn chăm chú nhìn cậu phảng phất phá lệ có cảm giác tồn tại hơn, Hứa Tích Sương có cảm giác sau lưng mình như bốc cháy, ngay cả anh Trương cũng đi theo trêu ghẹo Yến Ngọc Sơn nói, làm Yến đạo diễn không cần nhìn chằm chằm "Con trai" của hắn, đừng dọa Hứa Tích Sương đi.

Yến Ngọc Sơn sau khi nghe được anh Trương nói, hơi thu liễm một chút tầm mắt của chính mình, Hứa Tích Sương rốt cuộc cũng nhẹ nhỏm hơn chút ít, nhanh chóng tiến vào trạng thái, bắt đầu diễn.

Úc Tưởng đang ở trong phòng của mình làm bài tập, sách bài tập của cậu bị phá nát, bởi vì bị người hung hăng mà xé, còn đạp lên rất nhiều lần, là chính cậu lấy từ thùng rác ra, lại lần nữa lấy băng keo dán lại, miễn cưỡng còn sài được.

Nhưng là cậu còn chưa kịp viết cái gì, liền nghe thấy được tiếng bước chân trầm trọng của cha mình từ sân thượng truyền đến, thân thể Úc Tưởng lập tức cứng đờ, cậu nhanh tay cất đi vở bài tập, tắt đèn bàn đi, đem cửa khóa trái, rúc mình vào trong chăn.

Không bao lâu, cửa phòng bên ngoài của cậu bị người đưa tay đập mạnh lên, tấm ván gỗ phát ra âm thanh "Rầm rầm". Cha Úc Tưởng mỗi lần đập đều mạnh hơn một chút, Úc Tưởng rúc ở trong chăn cả người liền run rẩy. Cậu nghe được những âm thanh nhục mạ ở ngoài phòng ngủ, nhịn không được chảy xuống một giọt nước mắt, nhưng lại rất mau lau khô nước mắt đi, mặt vô biểu tình nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ, bởi vì ngày mai cậu còn phải ở trong trường học tiếp tục bị khi dễ.

Ngoài cửa cha Úc Tưởng tựa hồ là mắng mệt đến mệt, cũng đánh đến mỏi, hắn hùng hùng hổ hổ mà trở lại phòng khách ngồi ở ghế dựa, vốn dĩ muốn cầm điện thoại lên gọi cơm bên ngoài để ăn, nhưng là hắn đột nhiên phát hiện tiền trong túi mình đã trống rỗng, hắn nghĩ nghĩ, đứng dậy đi tới cái ngăn tủ nhỏ, hắn say khướt mà nhìn nhìn ngăn tủ bị khoá lại, sau đó từ trong phòng của mình lôi ra một cây búa, đập khóa, từ bên trong móc ra một chồng tiền, cười ha ha ra khỏi cửa, chuẩn bị đi uống rượu một lần nữa.

Úc Tưởng nghe được động tĩnh bên ngoài biết cha mình đã đi rồi, lén lút từ trong phòng của mình đi ra, ở trong phòng khách đứng trong chốc lát, đột nhiên nghĩ tới cái gì, đôi mắt chậm rãi trừng lớn, chạy nhanh tới cái tủ mà cha vừa lấy tiền, vừa tới đã thấy khoá cửa bị đập gãy, run rẩy nhìn ngăn tủ trống rỗng.

Đối phương đem tiền sinh hoạt cả tháng của cậu cầm đi!

Ông bà Úc Tưởng trước lúc qua đời, Điều bỏ xuống khoonh được chính là Úc Tưởng còn chưa thành niên, hơn nữa bọn họ cũng tự biết con trai của mình đã hỏng rồi, hoàn toàn không đáng tin cậy, bọn họ liền đem tiền mà họ tích góp cả đời lặng lẽ đưa cho Úc Tưởng, mà sau khi Úc Tưởng nhận được tiền, liền đem này số tiền gửi ở bên bà Lưu hàng xóm bên kia, mỗi tháng đúng hạn đi lấy phí sinh hoạt, sau đó giấu một chỗ kín kẽ trong nhà.

Cha Úc Tưởng cũng từng đến chỗ bà Lưu làm loạn, nhưng là bà Lưu có hai đứa con thân thể khoẻ mạnh, cha Úc Tưởng mỗi lần qua đòi nháo đều phải mất mặt trở về, thời gian dài về sau, hắn cũng không dám đi làm loạn, mà là về nhà đánh Úc Tưởng, buộc cậu phải giao ra tiền sinh hoạt.

Úc Tưởng không nghĩ tới, cậu hôm nay chỉ là hơi chút lơi lỏng, khiến cho cha cậu chui vào chỗ trống, cầm đi hết tiền sinh hoạt cả tháng.

Úc Tưởng gắt gao mà nhấp miệng, cậu biết ông bà để lại tiền cho cậu lưu lại không nhiều lắm, cậu còn chưa thành niên, khi nào cần thiết cậu mới dám dùng. Vậy cậu trong một tháng này phải làm sao bây giờ?

"Tốt, qua."

Yến Ngọc Sơn đối với Hứa Tích Sương nói, Hứa Tích Sương đứng ở tại chỗ không có động, hoãn trong chốc lát mới từ trạng thai Úc Tưởng thoát ra.

Cảnh diễn này đối cậu cảm xúc không tiêu hao quá lớn, Hứa Tích Sương ngồi ở bên cạnh coi video hài hước một hồi lâu, mới một lần nữa khôi phục tâm tình lại bình thường. Cậu còn nhớ lời nói của bác sĩ Hứa, cậu trước tiên phải bảo đảm tâm trạng thật tốt, ăn nhiều đồ ăn chứa vitamin C, thích hợp tăng lớn lượng vận động.

Tiểu Vương đem cho cậu đá bào, bảo là hắn tự làm, Hứa Tích Sương đối Tiểu Vương giơ ngón tay cái lên, muốn thêm một ly nữa, lại bị Tiểu Vương ngăn lại.

Yến Ngọc Sơn kêu Hứa Tích Sương qua đi quay bổ sung mấy cảnh, Hứa Tích Sương làm theo, thời điểm cậu quay, anh Trương ngồi ở bên cạnh, hắn nở nụ cười thương mại nói với Yến Ngọc Sơn: "Đứa nhỏ này cùng cậu năm đó trông rất giống nhau nha."

"Tôi nhớ rõ cậu ở cái tuổi này cũng không khác lắm, bắt đầu diễn một nhân vật tương đối khó," anh Trương nói, "Tiểu Hứa năm nay còn không đến hai mươi tuổi đi, tương lai sẽ nổi a."

Yến Ngọc Sơn nhìn Hứa Tích Sương trong màn ảnh, đối phương đích xác giống một khối ngọc, đang phát ánh quang lấp lánh, làm người nhịn không được muốn cầm đi mài giũa, để cho thật nhiều người thấy cậu, làm cả thế giới khϊếp sợ, lại muốn càng nhiều người thưởng thức cậu, rồi lại muốn độc chiếm cậu, để cậu chỉ thuộc về mình.

Hứa Tích Sương quay bổ xung xonh, Trì Tư Nguyên bên kia cũng chuẩn bị kết thúc công việc, bọn họ hôm nay đã quay xong cảnh cần nên dừng lại ở đây, Trì Tư Nguyên một đường hưng phấn mà xông tới, hướng Hứa Tích Sương chạy tới, thở hồng hộc hỏi Hứa Tích Sương: "Tiền bối, buổi tối hôm nay tôi còn có thể đi tìm tiền bối không?"

Hứa Tích Sương gật gật đầu: "Được."

Phía sau bọn họ là Yến Ngọc Sơn đang chậm rãi nhăn mày lại.