Chương 9

Lại nói đến Yến Ngọc Sơn, trong giới giải trí Yến Ngọc Sơn có tiếng đôi mắt dung không dưới một hạt cát, bất luận kẻ nào ở trước mặt hắn dùng thủ đoạn dơ bẩn đều phải có thể hay không gánh được kết cục khi chọc giận Yến Ngọc Sơn.

Phó đạo diễn nhớ tới một sự kiện, thời điểm trước kia Yến Ngọc Sơn còn ở trong nam đoàn, trực tiếp trên phát sóng mắng người được tư bản đưa vào đến giật gân, nhưng là cuối cùng xác định sẽ để ra mắt làm Bình hoa, đạo diễn lại không dám mở miệng nói một lời, càng không dám nói lại, cũng chỉ có thể để Yến Ngọc Sơn tùy ý chửi mắng.

Phó đạo diễn thật lòng nói, Bình hoa kia lớn lên cũng không thể so kém ít nhiều với Hứa Tích Sương, lại còn đặc biệt sẽ khóc, khóc đến hoa lê dính hạt mưa*, lông mi dài cùng đôi mắt đỏ vì khóc, rất nhiều người xem đều không đành lòng, nhưng mà Yến Ngọc Sơn vẫn như cũ không nương tay mà mắng, trực tiếp đem người mắng tới rút lui.

(*hoa lê dính hạt mưa hay lê hoa đái vũ vốn dùng để miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả dáng vẻ khi khóc của người con gái.)

Đương nhiên sau sự tình này Bình hoa kia vẫn thành công xuất đạo từ con đường khác, hơn nữa xuất phát từ giới nghệ sĩ, khắp nơi đều trốn tránh Yến Ngọc Sơn, hoàn toàn không dám xuất hiện trong tầm mắt của hắn, càng không dám cùng hắn hợp tác, xem ra Yến Ngọc Sơn để lại cho người ta bóng ma tâm lý không hề nhỏ.

Cho nên vì cái gì Yến đạo diễn đặc biết chiếu cố Hứa Tích Sương?

Phó đạo diễn trầm tư suy nghĩ, Yến Ngọc Sơn đã đi tới phòng hóa trang.

Kịch bản là do hắn viết, hắn đương nhiên biết rõ thiết lập hình tượng của Úc Tưởng tương đối phức tạp, điểm chính là Úc Tưởng ở trong trường học để tóc tiếp tục mọc dài có phần che khuất đi đôi mắt, bất luận giáo sư có khuyên nhủ thế nào cũng không chịu cắt tóc, chính là để che đi vết sẹo ở cổ mà ba của Úc Tưởng lấy nước sôi đổ lên.

Úc Tưởng cho rằng vết sẹo của mình rất xấu xí, là tượng trưng cho sự sỉ nhục, hơn nữa còn vô cùng dọa người, nếu để người khác thấy được vết sẹo này sẽ đem cậu coi thành quái vật, cho nên vẫn luôn đem vết sẹo này dấu đi, không tiếc bị đánh.

Yến Ngọc Sơn đối với hình tượng Úc Tưởng do mình thiết lập vô cùng vừa lòng, nhưng hiện tại sau cổ của Hứa Tích Sương có dấu cắn của hắn, hơn nữa rất có thể Hứa Tích Sương chưa biết điểm này.

Yến Ngọc Sơn rất khó nói bản thân xuất phát từ việc gì mà muốn đi tìm Hứa Tích Sương, nhưng khi vừa đẩy cửa phòng hóa trang ra, thời điểm nhìn đến diễn viên Trì Tư Nguyên thiếu chút nữa cùng Hứa Tích Sương mặt dán mặt trong lòng hắn xuất hiện một tia không vui.

Hứa Tích Sương đang đề cử vài video ngắn hài hước cùng Trì Tư Nguyên thì vừa ngẩng đầu lên liền thấy sắc mặt Yến Ngọc Sơn không được tốt lắm, cũng phát hiện tầm mắt Yến Ngọc Sơn dừng trên người Trì Tư Nguyên, lập tức liền ý thức được vấn đề.

Vai chính công đây là đang ghen tị!

Hứa Tích Sương vội vàng đem Trì Tư Nguyên sắp dán vào điện thoại của cậu đẩy đẩy ra bên ngoài, ý bảo hắn ngồi trở lại chuyên tâm hóa trang, đừng làm Yến Ngọc Sơn ghen tị, cậu không nhận nổi sự tức giận từ công chính đâu.

Nguyên lai công chính sớm như vậy liền nhất kiến chung tình sao?

Hứa Tích Sương nhận thức chính mình là một công cụ sinh nhãi con tăng thêm vài phần, cậu dùng ánh mắt phức tạp nhìn vẻ mặt vui tươi hớn hở của Trì Tư Nguyên, không nghĩ tới gia hỏa mày rậm mắt to Trì Tư Nguyên cư nhiên đã sớm cùng Yến Ngọc Sơn ám độ trần thương!

Hứa Tích Sương tự nhận là cùng công chính phủi sạch quan hệ, mà ở trong mắt Yến Ngọc Sơn đầu tiên là Hứa Tích Sương đầy thân mật đẩy đẩy mặt Trì Tư Nguyên, Trì Tư Nguyên ăn ý mà ngồi trở về, sau đó Hứa Tích Sương còn dùng ánh mắt đầy lưu luyến không muốn rời nhìn Trì Tư Nguyên, hai người liền ở trước mặt hắn mắt đi mày lại.

Yến Ngọc Sơn nhất không biết nên diễn tả cảm xúc như thế nào.

... Hai người họ nhanh như vậy liền thân sai? Vẫn là nói bọn họ trước kia có quen biết?

Hắn có phải hay không quấy rầy bọn họ?

Nhưng mà chuyện nên làm vẫn phải làm, Yến Ngọc Sơn đi tới, từ trên tay nhà tạo hình cầm lấy tóc giả, nhìn nhà tạo hình nói: "Để tôi làm được rồi."

Không đợi nhà tạo hình có phản ứng, Hứa Tích Sương liền từ chối.

Cậu làm sao dám để công chính mang tóc giả cho mình? Hứa Tích Sương vội vàng xua tay cự tuyệt động tác của Yến Ngọc Sơn: "Không cần đâu, tôi..."

"Cậu sau cổ còn dấu vết chưa mất." Yến Ngọc Sơn thấp giọng nói vào lỗ tai Hứa Tích Sương, thân thể cậu lập tức cứng lại.