Chương 13: Hướng dẫn an toàn vận hành nhà bếp

Nhà bếp của nhà hàng biển đảo rộng khoảng 15 mét vuông.

Năm sáu người ở bên trong trông vô cùng chật chội.

Mà lối ra vào duy nhất, chỉ có một cánh cửa trượt dẫn vào nhà bếp, một lần chỉ đủ cho một người đi qua.

Bởi vì chưa đến giờ mở cửa, nhân viên phục vụ kiêm rửa bát Bao Nhuyễn Nhuyễn chỉ muốn ngồi im bên cạnh cửa làm biếng.

Anh cả và anh hai trong nhà bếp đã ra ngoài mua mực ống cho món chính của ngày hôm nay.

Bây giờ, Khúc Phi Phi được fan khen ngợi như được buff thêm đang hăng hái rửa chảo sắt, chuẩn bị làm món mì xào thịt bò mà cô ấy đã luyện tập nhiều lần.

Bên cạnh cô ấy, là Lục Văn Hạo đang đọc lời quảng cáo.

Hôm nay anh ta mặc quần áo hip-hop đen trắng.

"Bếp ga Hải Minh, kết hợp với chảo gang Hải Minh, giúp bạn tiết kiệm công sức."

Hải Minh là một thương hiệu lớn trong ngành dụng cụ nhà bếp của Tập đoàn Lục thị.

Tập đoàn Lục thị đã xác định chiến lược đa ngành từ 20 năm trước, mong muốn cung cấp các sản phẩm chất lượng cao đáp ứng mọi nhu cầu ăn, mặc, ở và đi lại của người dân.

Ví dụ, hầu hết các vật dụng trong nhà bếp của Nhà hàng biển đảo này đều đến từ các thương hiệu của Tập đoàn Lục thị.

Do đó, Lục Văn Hạo, cậu hai của nhà họ Lục, đọc lời quảng cáo là điều rất là bình thường

Người phối hợp cùng anh ta là Khúc Phi Phi.

"Đúng rồi, Phi Phi, cô biết cách tôi dầu chảo gang mới mua lần đầu không?"

Sau khi tìm hiểu trên mạng, bọn họ biết rằng chảo gang dễ bị rỉ sét, vì vậy trước khi sử dụng đều cần tôi dầu.

Khúc Phi Phi nhìn thấy ống kính quay về phía cô ấy, cười tươi: "Ừm, tôi đã tìm hiểu kỹ, trước tiên dùng nước ấm để rửa sạch chảo."

Cô ấy vừa giải thích, vừa thao tác.

Động tác hơi cứng nhắc, hiển nhiên không thường xuyên vào bếp.

"Bật bếp để làm khô nước còn sót lại trong chảo, sau đó đổ thêm dầu ăn..."

Ngay lập tức, mí mắt phải của Bao Nhuyễn Nhuyễn máy hai cái.

Nhiệt độ không khí khác thường, mùi kim loại bị cháy và tiếng lách tách của ngọn lửa bập bùng khiến cô nhanh chóng nhìn về phía bếp ga.

Cô trông thấy chiếc chảo gang đen sì trước mặt Khúc Phi Phi đang được đặt trên bếp mở lửa lớn, trong chảo trống không.

Mà cô ấy đang cầm một chai dầu, định đổ vào chảo.

!!

Mắt Bao Nhuyễn Nhuyễn tối sầm lại: "Dừng tay!"

Ngay khi cô vừa kêu lên, Khúc Phi Phi và Lục Văn Hạo đều nhìn về phía cô với vẻ ngạc nhiên.

Bọn họ chưa kịp hỏi gì thì trong nháy mắt...

Brừm một cái!

Ngọn lửa lớn cao nửa mét bùng lên từ chiếc chảo gang!

"Aaaah!" Khúc Phi Phi hoảng sợ ném luôn chai dầu trong tay ra ngoài.

Bao Nhuyễn Nhuyễn từng thấy thao tác bất ngờ, nhưng chưa bao giờ thấy một pha tự sát như thế này.

Nếu một chai dầu ấy đổ xuống, cô cũng toang luôn!

Tóc tai da đầu cô sẽ bị cháy khét!

Phản xạ của cơ thể nhanh hơn suy nghĩ!

Cô chộp lấy hai nắp chảo, một chân đạp lên kệ tủ giữa nhà bếp, ném một nắp chảo bay ra ngoài để đánh văng chai dầu đang rơi xuống.

Rồi cô nhảy xuống từ kệ tủ giữa phòng.

Chiếc nắp chảo thứ hai, từ trên xuống dưới, chụp lên ngọn lửa bùng lên cao.

Bụp một tiếng!

Không còn không khí.

Lửa trong chảo nhanh chóng dập tắt.

Mọi người trong bếp: "!"

Nữ siêu anh hùng ở đâu vậy?

Ở đây này.

Bao Nhuyễn Nhuyễn nhanh chóng tắt bếp ga, sờ lên trái tim còn đang đập binh binh của mình.

Phù... Còn sống.

Ngày ngày đều sống.

"Chảo bị đun quá lâu, đạt đến điểm bắt lửa của dầu."

"Đổ nhiều dầu quá sẽ gây chết người đó, hiểu chưa?"

Bao Nhuyễn Nhuyễn quay lại nhìn hai "sát thủ nhà bếp" đứng như tượng gỗ phía sau.

Trong trò chơi, cô cũng từng gặp những đồng đội ngu ngốc như vậy.

Chỉ nấu một món ăn mà suýt làm cháy cả nhà bếp.

Lúc đó trong trò chơi, cô không biết cách dập lửa, chỉ tạt nước mãi, kết quả là ngọn lửa càng lên cao, thậm chí còn phun ra ngoài khiến cô bị bỏng.

Bây giờ nhớ lại, cô vẫn còn sợ hãi run lên.

Mà Khúc Phi Phi, người chứng kiến toàn bộ sự việc, cảm thấy lạnh buốt sống lưng.

Nửa buổi cô ấy mới tỉnh táo lại, nhìn "cứu tinh" từ trên trời rơi xuống, cơ thể trở nên cứng ngắc.

Suýt chút nữa thôi, ngọn lửa đã bén vào người cô ấy!

Nếu cả chai dầu đổ xuống, đừng nói hủy dung, cơ thể cô ấy khó tránh khỏi bị bỏng nặng trên một diện tích lớn!

Không có cô gái nào không quan tâm đến nhan sắc của mình.

Khúc Phi Phi run rẩy, nhìn mèo lớn với vẻ biết ơn và sùng bái.

Sao cô lợi hại như vậy!

Nếu không có cô…

Nhưng khi cô ấy nghiêng đầu, thấy mèo lớn cũng giống hệt mình: run lẩy bẩy.

Thậm chí còn run dữ hơn mình!?

Mèo lớn… Mèo lớn cũng đang sợ?

Khúc Phi Phi ngẩn người, nhưng ngay lập tức, lòng biết ơn của cô ấy chuyển thành xúc động muốn khóc.

Dù sợ hãi vẫn xông ra cứu cô ấy ư?

Khúc Phi Phi cảm thấy toàn thân như được rót thêm dòng nước ấm, tiếp thêm sức mạnh, bước tới muốn ôm chầm lấy cô gái bên dưới linh vật lông xù này.

Nhưng khi vừa đưa tay ra, cô ấy cảm nhận được một luồng khí nóng bỏng trong tay.

Khúc Phi Phi cúi nhìn, tim như bị bóp nghẹt.

Tay phải của mèo bị cháy xém một đám.

Lông xoăn tít màu hồng của Meo Mao gần bị thiêu rụi.

Meo Meo suýt bị bỏng chỉ vì muốn cứu cô ấy!

Trái tim Khúc Phi Phi nóng lên.

*

Phòng bếp suýt thì bốc cháy làm đạo diễn Trịnh Minh Xương cũng hốt hoảng.

Ông trực tiếp vào trong, yêu cầu đội ngũ nhân viên loại bỏ mọi nguy cơ mất an toàn.

Đợi một nửa tiếng sau, mọi người mới quay trở lại nhà bếp, tiếp tục ghi hình.

Nhưng tất cả ánh mắt của mọi người nhìn linh vật mèo lớn đều thay đổi.

Giống như nhìn một điều kỳ diệu vậy.

Khúc Phi Phi ngồi yên một lúc mới lấy lại bình tĩnh, càng ngưỡng mộ và biết ơn hơn, làm xong một đoạn lại muốn chạy đến muốn vuốt ve, thân thiết với Meo Meo.

Cô cảm thấy chỉ có làm vậy mới có cảm giác an toàn.

Ngay cả Lục Văn Hạo vốn luôn kiêu ngạo cũng luôn đứng trong phạm vi hai mét xung quanh linh vật mèo lớn.

Cô đi đâu, anh ta cũng đi theo đó.

Toàn bộ phòng bếp phía sau, ban đầu chú mèo chỉ là một vật trang trí, nhưng giờ đây cô lại mơ hồ trở thành nhân vật trung tâm.

Bao Nhuyễn Nhuyễn gần như sụp đổ rồi.

Cô thực sự muốn hát ca khúc "Lời cầu nguyện của thiếu nữ"... cầu xin Chúa Trời ban cho cô 10 phút làm người tốt, để cô thoát khỏi hai người này...

"Hai thầy cô, lúc nãy tôi không hề cứu các vị đâu, thực ra tôi chỉ tự cứu mình thôi."

Cô thật sự không chịu nổi hai người cứ bám theo mình như cái đuôi!

"Hiểu."

Đừng nói Khúc Phi Phi, ngay cả Lục Văn Hạo đều hiểu.

Từ lối vào cánh cửa lớn ở đầu nhà bếp, hành động tự cứu của cô không phải quay người bỏ chạy ra ngoài, mà là chạy đến bếp ga để dập lửa.

Ai cũng hiểu, điều đó không thể chỉ là tự cứu mình.

Lục Văn Hạo nhìn chằm chằm vào trùm đầu mèo màu hồng.

...Đây là lần đầu tiên anh ta gặp một fan luôn chú ý đến anh ta, nếu anh ta gặp nguy hiểm thì cô sẽ lao tới, hết sức cố gắng bảo vệ anh ta.

Khúc Phi Phi lại không kìm được xúc động rơm rớm nước mắt.

...Đây là lần đầu tiên cô ấy gặp một fan sẵn sàng hi sinh bản thân để cứu cô ấy, sau khi nỗ lực còn không muốn để lại tên tuổi.

Ánh mắt của hai người khiến Bao Nhuyễn Nhuyễn nổi da gà toàn thân.

Nếu cô biết hoạt động tâm lý của họ, chắc chắn sẽ ngẩng đầu lên trời than thở.

Hiểu lầm!

Thực sự chỉ là một hiểu lầm lớn.

Cô chỉ muốn sống thêm 100 năm nữa mà thôi!

Nếu một chai dầu đổ xuống, vụ nổ xảy ra có thể đẩy bay cô ra ngoài nhà bếp.

Nếu không may đâm vào tường hay đồ vật sắc nhọn ở ngoài kia, cô sẽ chết ngay lập tức.

Trong trò chơi, đã từng xảy ra ba đến năm vụ thảm khốc tương tự.

Lúc nãy, Bao Nhuyễn Nhuyễn chỉ đơn giản sử dụng phương pháp thích hợp nhất để loại bỏ nguy hiểm mà thôi.

"Khụ, mèo nhỏ."

Lục Văn Hạo hơi không tự nhiên sờ vành tai.

"Cô cảm thấy điều quan trọng nhất của một thần tượng là năng lực hay nhan sắc?"

Lúc anh ta nói chuyện suýt bị líu lưỡi.

Đây là lần đầu tiên anh ta muốn giữ chân một người hâm mộ không rời đi.

Anh ta biết, rất nhiều cô gái đều là fan nhan sắc, fan bạn gái của anh ta, mặt còn, fan còn.

Nhưng cũng có một bộ phận khác là fan sự nghiệp, trước đây có một thời gian anh ta không tiến bộ về khả năng ca hát, nhảy múa nên cũng có một số người dần rời đi.

"Ý tôi là..." Lục Văn Hạo gãi đầu. "Cô quan tâm điều gì nhất?"

Khúc Phi Phi lập tức vểnh tai lắng nghe, là thành viên nhóm nhạc nữ, cô ấy cũng muốn biết đáp án!

Cô ấy đỏ mặt liếc nhìn mèo lớn.

Lúc nãy cô ấy tìm hiểu trên mạng mới biết được khả năng vận động của mèo lớn trong chương trình Thứ bảy vui vẻ.

Với tư cách là một nhảy chính của nhóm nhạc nữ, cô ấy còn thua kém mèo lớn về khả năng bật nhảy và phản xạ nhanh.

Liệu sau này mèo lớn có ghét bỏ cô ấy không?

Khúc Phi Phi lo lắng: "Đối với thần tượng nữ, nhan sắc quan trọng hơn phải không?" Cô ấy nói, cẩn thận nghiêng đầu, vuốt lại mái tóc rối trước trán.

Bao Nhuyễn Nhuyễn hoàn toàn mờ mịt.

Cái gì vậy?

"Điều tôi quan tâm nhất là sống sót."

"A?"

Lục Văn Hạo và Khúc Phi Phi đều giật mình kinh ngạc.

Họ không thể tin được.

Bao Nhuyễn Nhuyễn càng nói đến đây càng hăng say, ngay cả đầu mèo lông xù cũng nghiêng nghiêng theo để nhấn mạnh.

"Sống sót đã khó khăn lắm rồi, cuộc sống luôn tiềm ẩn nguy hiểm. Nhưng miễn là còn sống, thì vẫn còn cơ hội..."

Cô nói được một nửa thì nhận ra biểu hiện kỳ lạ của hai người kia.

"Ơ, tôi có nói sai điều gì không?"

Lục Văn Hạo cắn răng.

Khúc Phi Phi cảm thấy xúc động gấp đôi.

Anh ta (cô ấy) đã gặp được một người hâm mộ hiếm có như vậy sao?

Chỉ cần bọn họ còn sống, cô vẫn tin tưởng rằng dù họ tạm thời thất bại hay không xinh đẹp thì cũng không sao, vẫn còn cơ hội trở nên tốt đẹp hơn ư?

Hai người say đắm một lúc.

Đồng thời, tim họ như bị bóp một cái.

Nếu bọn họ cứ nằm xuống chịu thua, không cố gắng sống tốt, coi sự yêu thích của cô như một điều hiển nhiên thì quả thật quá vô liêm sỉ!

Nghĩ lại mà mặt đỏ bừng!

"Yên tâm, anh trai của em, sau này sẽ làm tốt mọi sân khấu!" Lần đầu tiên Lục Văn Hạo cảm thấy mình phải luyện tập tử tế, không thể ăn uống bừa bãi, lúc béo lúc gầy khiến người hâm mộ lo lắng.

Khúc Phi Phi cũng trăm miệng một lời: "Chị cam đoan mỗi lần ra sân khấu sẽ khiến em...khiến mọi người hài lòng."

Hai người đồng thời nói ra rồi kỳ lạ nhìn đối phương một chút.

"Cô ấy thích nhóm nhạc nam."

"Cô ấy thích nhóm nhạc nữ."

Hai người đều ngỡ ngàng.

Rõ ràng cô là fan của mình!

Nhưng bọn họ lập tức nhớ ra phải bảo vệ quyền riêng tư của fan, không thể nói trước ống kính rằng mèo lớn là người của mình, kẻo sau này cô bị những khách mời khác trên chương trình chỉ trích vì giúp đỡ bọn họ.

Ngay lập tức bọn họ bổ sung thêm.

"Được rồi, cô ấy cũng thích nhóm nhạc nữ."

"Ừm, cô ấy cũng thích nhóm nhạc nam."

Lục Văn Hạo: "..."

Khúc Phi Phi: "..."

Một tràng im lặng kéo dài ngượng nghịu tràn ngập trong nhà bếp.

Bao Nhuyễn Nhuyễn ôm bình giữ nhiệt, lặng lẽ rút lui khỏi chiến trường.

Một CP kỳ lạ khác lại ra đời rồi.

Cô phải đi thôi.

*

Khi chương trình kết thúc, đạo diễn Trịnh Minh Xương thêm một phần tặng quà lưu niệm cho các khách mời.

Lần này, Khúc Phi Phi và Lục Văn Hạo không lấy các sản phẩm quảng cáo của mình để tặng một cách qua loa nữa, mà rất nghiêm túc đi mua quà.

Máy làm đẹp mà cô gái nào cũng thích.

Đồ ăn vặt hot hit mà cô gái nào cũng mê.

Máy massage chân cho cô gái nào làm việc quá mệt.

Đều là những thứ các cô gái yêu thích...

Nghệ sĩ lão làng Chu Dân Văn và diễn viên trẻ Tần Kha nhìn những món quà hồng hồng xinh xinh này, rơi vào trầm tư.

Trong khi đó, Khúc Phi Phi và Lục Văn Hạo rất mong đợi nhìn về phía mèo lớn lắc lư.

Sau đó, hai người đều nhận được một cuốn "Hướng Dẫn An Toàn Vận Hành Nhà Bếp".

"!!"