Chương 20.1: Công việc giữ mạng: Cuộc thi người mẫu

Cuộc thi Người mẫu thiên thần", năm nay là mùa thứ ba.

Chương trình không có nhiều lưu lượng, còn gặp nhiều tranh cãi.

Bởi vì hai mùa trước, có liên quan đến trang phục bikini, catwalk trên bãi biển, thi bắn ảnh, điều này đã khiến nhiều khán giả nữ phàn nàn rằng chương trình này chỉ nhằm thỏa mãn ánh nhìn của đàn ông, bóp méo giá trị của phụ nữ.

Vòng sơ tuyển của mùa này vừa mới bắt đầu, trên mạng đã có nhiều tiếng nói phản đối từ khán giả.

Trên Douban đã có người đánh giá chương trình 1 sao, "Biến đi, trừ khi để nam mẫu cởi trần khoe cơ bụng! ", "Để đàn ông mặc quần bơi catwalk!"......

Bao Nhuyễn Nhuyễn ngồi trong phòng ghi hình vòng sơ tuyển, xem lại những phản ứng trên mạng, cô có vẻ mặt giống như đọc bài thuốc cổ truyền.

Không hiểu gì cả.

Ê-kíp chương trình quá cứng đầu, khiến cô phải bội phục!

Bị chửi bới như vậy mà vẫn cố gắng làm chương trình, kiên quyết làm chương trình người mẫu nữ.

Nếu đổi lại là cô, cô sẽ mời người mẫu nam ngay lập tức, cởi trần cho khán giả nữ xem!

Họ muốn xem gì thì sẽ để người mẫu nam lộ cái đó (khongphai)!

"Ối..."

Bao Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy mặc dù quản lý tiết Cảnh đẹp trai, nhưng có lẽ tướng số của cô và anh không hợp nhau.

Chương trình nào có vấn đề thì anh sẽ cho cô đi chương trình đó.

Bao Nhuyễn Nhuyễn thở dài, đeo khẩu trang, nhìn quanh phòng ghi hình vòng sơ tuyển đông đúc, cô nhận ra mọi người đều rất bận rộn và rất cao.

Với chiều cao 1m65 của cô giống như một đứa trẻ.

Những chị gái mà cô nhìn thấy, trung bình đều cao hơn cô nửa cái đầu.

Khi đứng dậy, những đôi chân dài xinh đẹp, trắng muốt cao đến eo của cô.

Bao Nhuyễn Nhuyễn: ...... Rất tốt, cô quyết định ngồi xuống.

"Mỗi người cầm hồ sơ, đi ra giữa sân khấu catwalk. Các giám khảo sẽ cho điểm, mỗi người chỉ có một cơ hội duy nhất."

Trong phòng ghi hình có khoảng hai ba trăm người, phần lớn là người mẫu chuyên nghiệp, chỉ có một số ít là người mẫu bán thời gian hoặc còn sinh viên chưa chuyên nghiệp.

Giống như cô, không có kinh nghiệm người mẫu, chiều cao không đủ thì không có ai cả.

Bao Nhuyễn Nhuyễn quan sát một vòng, cô cảm thấy yên tâm.

Mục tiêu của lượt một vòng rồi bị loại, 100% có thể đạt được.

Cô cảm thấy thoải mái hơn, xem các thí sinh thi tài tại vòng sơ tuyển.

Các chị gái rất cao, đi trên đôi giày cao gót ít nhất 7-8 cm, độ nguy hiểm cực kỳ lớn, nhưng khi trên sân khấu, họ vẫn rất tự tin và ổn định, xoay eo nhỏ, vô cùng có khí chất.

Đừng nói, trông đẹp lạ.

Sau khi xem khoảng 10 thí sinh, Bao Nhuyễn Nhuyễn ngồi trên chiếc ghế nhỏ đã có chút tha thứ cho Tiết Cảnh.

Được xem show thời trang miễn phí.

Lại còn ngồi hàng ghế đầu tiên, vị trí tốt nhất, vô cùng tốt.

Cô lượn một vòng, ê-kíp chương trình cũng không liên quan gì đến cô cả.

Dù sao thì cô thấy những chị gái xinh đẹp này không có gì là thô tục, cũng không liên quan đến ánh mắt của đàn ông.

Bởi vì với tư cách là một cô gái, cô cũng cảm thấy họ rất đẹp.

Girl cũng có thể thưởng thức girl.

Hơn nữa, tiếp xúc hàng ngày với những người đẹp trai và xinh đẹp, thưởng thức nhan sắc của họ sẽ giúp hạ huyết áp, giải tỏa cảm xúc.

Sau một thời gian dài, khả năng mắc bệnh tim mạch sẽ thấp hơn những người khác, có thể sống thêm 4-5 năm cũng không có vấn đề gì.

Đây thực sự là nhất cử lưỡng tiện.

Bao Nhuyễn Nhuyễn không vội đi, rất khiêm tốn quyết định sẽ ra sân sau cùng, trước tiên ngồi xem thêm một chút các cô gái xinh đẹp.

Ngồi mãi đến 5 giờ chiều, Bao Nhuyễn Nhuyễn đã xem hàng trăm cô gái xinh đẹp, cô cảm thấy chắc chắn tuổi thọ của mình đã tăng thêm vài tháng.

Cô mới chụp ảnh và đăng lên Khoảnh khắc Wechat của mình.

【Nhuyễn: Hôm nay cũng là một ngày khỏe mạnh.】

Nhân viên công tác ở giữa sân khấu hô: "Còn ai chưa lên nữa không? Vòng sơ tuyển kết thúc lúc 6 giờ chiều."

Được thôi.

Bao Nhuyễn Nhuyễn uống một ngụm nước, đứng dậy vung vai một lúc, rồi mới giơ tay: "Bên này".

Cô không biết catwalk, hôm nay cô chỉ mang đôi giày bệt thông thường.

Khi bước ra giữa sân khấu, nhìn thẳng về phía trước, cô đột nhiên giật mình.

Giống như bị ai đó nhìn chằm chằm vậy.

Hai bên giữa sân khấu có sáu chiếc máy quay.

Vòng sơ tuyển có ban giám khảo cho điểm.

Phải chăng ban giám khảo đang quan sát cô qua những chiếc máy quay đó?

Bao Nhuyễn Nhuyễn nhìn qua trái phải, không thấy gì bất thường, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Dù không quá giỏi, nhưng với thái độ làm việc chuyên nghiệp, cô cố gắng bắt chước cách đi của những chị đẹp phía trước, cố xoay nhỏ eo, đi một vòng quanh sân khấu.

Nộp hồ sơ xong, cô chuẩn bị về nhà.

"Chị ơi, tạm biệt." Bao Nhuyễn Nhuyễn nói lời tạm biệt với nhân viên và mỉm cười.

Nhưng mới đi được một bước, cô đã bị nhân viên gọi lại.

"Cô Bao, xin chúc mừng, cô đã vượt qua vòng sơ tuyển. Chờ một lát, tối nay 9 giờ sẽ ghi hình vòng đầu tiên."

Bao Nhuyễn Nhuyễn: "?"

Phải chăng thế giới này không tỉnh táo, hay là chính cô không tỉnh táo?

Cô cúi đầu, nhìn đôi chân cũng dài của mình, nhưng không thể so sánh với những chị đẹp cao ráo được.

【Lan Chỉ: Tiểu Bao, chị vừa xem Khoảnh khắc của em, em đi thi người mẫu đó à? Bạn cùng khóa của chị làm biên tập viên cho chương trình này, em thi có thuận lợi không? Chị có thể giúp em, xem như em dùng một thẻ giữ mạng.】

Được lắm.

Thực ra không cần đâu.

Thẻ giữ mạng, làm sao có thể lãng phí vào chuyện nhỏ nhặt như thế này?

"Chị," Bao Nhuyễn Nhuyễn hoảng sợ vội gọi điện ngay lập tức: "Không cần đâu, thật sự không cần, cứ để em tự nhiên mà bị loại. Chúng ta không nên đi cửa sau."

"Ồ," Giọng nói của Lan Chỉ hơi thất vọng, cô ấy muốn trả món nợ thẻ giữ mạng sớm một chút: "Thì ra đã bị loại rồi, vậy thì không sao. Lần sau sử dụng vậy."

Bao Nhuyễn Nhuyễn ngẩn ra: "Chị, vừa rồi chị chưa nói với biên tập mở cửa sau cho em sao?"

"Chị chỉ định bảo anh ấy quan tâm đến em một chút thôi, có lẽ không thể can thiệp quyền đi tiếp. Nhưng chị chưa liên hệ với anh ấy, đây không phải tới hỏi tình hình của em trước sao?"

Bao Nhuyễn Nhuyễn: "?"

Vậy tại sao cô lại đỗ vòng sơ tuyển?

Năng lực nội tại xuất chúng, không thể che giấu được sao? Đòi mạng!

"Chị, vậy là tốt rồi, đừng liên hệ bất kỳ biên tập viên nào, nếu không sẽ không công bằng với các thí sinh khác, em vẫn muốn vượt qua bằng năng lực của chính mình." Bao Nhuyễn Nhuyễn dặn dò thêm một câu.

Cô cúp máy, mới thở phào nhẹ nhõm.

Mỗi thẻ giữ mạng đều rất quan trọng.

Chỉ một thẻ, rất có thể là một sinh mạng.

Không thể lãng phí bừa bãi được.

Nhưng vừa cất điện thoại, cô nghe thấy một tràng cười khẩy phía sau lưng.

Quay lại, cô nhìn thấy một bóng đổ trên tường ở góc tối.

Cao ít nhất 1m9, thân hình cao lớn, cô phải ngẩng đầu lên mới nhìn rõ mặt người đàn ông cao gầy, đang tựa vào góc tường này.

Anh ta mặc sơ mi trắng bảnh bao, quần bò nhạt màu xanh da trời, một bên ống quần được thêu hoa văn mây bằng chỉ bạc. Trên chân đi một đôi giày thể thao thoải mái màu trắng.

Trên giày cũng được thêu hoa văn tương tự bằng chỉ bạc thành dòng chữ tiếng Anh: "Gene".

Hình như từ này là tên của một thương hiệu nào đó.

Bao Nhuyễn Nhuyễn có cảm giác hơi quen, như đã từng gặp ở đâu rồi.

Nhưng tạm thời cô không nhớ ra.

Bao Nhuyễn Nhuyễn lùi lại một bước, nhận ra người đàn ông này đã sử dụng keo xịt tóc để giữ tóc ngược ra sau đầu, hơi quăn lại, cho cảm giác ướt nhẹp như rong biển.

Nhưng anh ta có đôi lông mày cao làm nổi bật đôi mắt đen sâu thẳm, đôi môi mỏng dù không cố tình nhếch môi nhưng vẫn hơi giương lên một đường cong, mặc dù ý cười không lan tới đáy mắt.

Trên người anh ta còn thoang thoảng mùi nước hoa nam giống như mùi muối biển nhẹ, mang cảm giác lạnh lùng nhưng cũng hơi quyến rũ.

Nói cách khác, anh ta cực kỳ giả vờ.

Là người mà cô cảm thấy phiền phức.

Chỉ cần liếc mắt một cái, cô đã muốn quay đi nơi khác, nhưng người đàn ông đó giơ tay ra ngăn cô lại, đôi mắt đen cúi xuống nhìn.

Bao Nhuyễn Nhuyễn: "?"

"Cô muốn vượt qua bằng năng lực của chính mình?"

Người đàn ông nhếch môi, đôi mắt lạnh lùng lộ ra một màu sắc quyến rũ như ác quỷ.

"Không ngờ, cô còn có chút khí phách."

Khác xa với tính hèn nhất trong lời đồn.

"Nhưng rất tiếc, thất bại rồi."

Anh ta cong môi.

"...Chính tôi, đã để cô vượt qua vòng sơ tuyển."

Bao Nhuyễn Nhuyễn: "???"

Anh giai, anh là ai vậy?

Cô ngẩn ra một lúc, rồi dõi theo ánh mắt của anh ta nhìn lên, đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm đầy vẻ hứng thú, có chút trào phúng nói không lên lời và cảm thấy thú vị.

Vừa rồi, ánh mắt khiến cô cảm thấy nguy hiểm và bị nhìn chằm chằm, là anh ta?

"Anh là giám khảo?"

Người đàn ông cúi nhìn xuống, hàm dưới nghiêm nghị gật đầu: "Cô rất thông minh. Khúc Ký Ân, giám khảo chính mùa này."

Quả nhiên là như vậy.

Bao Nhuyễn Nhuyễn cũng cảm thấy mình thật tài giỏi, đã đoán trước được điều này.

Nhưng chỉ trong một giây, cô đã thay đổi vẻ mặt.

Họ... Khúc?

Ngay lập tức, cô nhớ ra Khúc Phi Phi, người đã trở thành chị em thân thiết với cô trong show Nhà hàng biển đảo, nhưng sau đó lại bị cô lừa (che) gạt (giấu) tình (thân) cảm (phận).

Ở tập cuối cùng, khi trùm đầu mèo bị rơi ra khỏi đầu cô…

Chú định, từ đây, cô trở thành kẻ thù không đội trời chung của Khúc Phi Phi.

Khúc Phi Phi là một fan trung thành của ảnh hậu Đường Vũ Hinh.

‘Không thể để chị gái chịu bất kỳ ấm ức nào, đánh bại Bao tuyến 108!", "Hôm nay Bao Nhuyễn Nhuyễn đã rời giới giải trí chưa?"...

Mỗi ngày, fan của Đường Vũ Hinh đều tổ chức team building trên Weibo của cô.

Bao Nhuyễn Nhuyễn vừa nghĩ đến điều đó, da đầu lại tê dại.

Đây là lừa gạt trẻ con, dẫn ra người lớn?

Giống như trong phim truyền hình dài tập vậy!

Đưa cả cha con lên trận!

"Anh là người nào của Khúc Phi Phi, bố cô ấy ư? Chú Khúc, chú nghe cháu giải thích, cháu cũng không cố ý..." Bao Nhuyễn Nhuyễn vô tội.

"!?"

Khúc Ký Ân đứng thẳng tắp, móc áo trời sinh, điển trai và phong độ. Khi nghe cô nói, gương mặt anh ta lập tức vỡ nát.

Anh ta được ca ngợi là "Người đàn ông có… cơ thể mà phụ nữ thời đại mới mong muốn sở hữu nhất."

Năm nay anh ta mới 29 tuổi.

"Tôi... là anh trai cô ấy."

"A, hiểu lầm. Tôi không biết chuyện năm đó nhà anh bị phạt tiền vì sinh nhiều con, không sao cả, hiện tại đã cho phép ba con rồi, hợp pháp."

"........"

Khúc Ký Ân hít sâu ba hiệp, mới kiềm chế được, không hủy quyền đi tiếp của cô ngay lập tức.

"Không sao, anh mau thu hồi đi, không cần nể tình tôi cứu em gái anh mà đối xử tốt với tôi đâu. Ồ đúng rồi, anh biết chuyện tôi cứu em gái anh trong bếp không?

Tôi cho anh xem video. Một mạng đổi một mạng, không phải, chỉ cần cảm kích tôi trong lòng là được rồi."

Khúc Ký Ân: "......"

Bao Nhuyễn Nhuyễn hơi hoảng sợ.

Anh trai này rất xảo quyệt, liệu có phải để cô qua vòng sơ tuyển, sau đó lừa cô vào chương trình để gϊếŧ hay không?

"Không liên quan gì đến em gái tôi cả, nó còn ước gì cô rời khỏi cuộc thi."

"Cô hoàn toàn không có chút chuyên nghiệp nào của một người mẫu."

Khúc Ký Ân nhìn xuống cô từ trên cao.

"Cảm ơn em gái anh."

"......"

Khúc Ký Ân không muốn lãng phí thêm thời gian để nghe những lời nhảm nhí nữa: "Tôi đồng ý để cô vượt qua vòng sơ tuyển."

Anh ta ngẩng đầu lên, thẳng thừng nói: "Bởi vì, em gái tôi là fan của cô Đường Vũ Hinh -"

"Mà tôi, cũng vậy."





!!

Hôm nay cô đi ra ngoài, chắc chắn đã xem hoàng lịch giả ngoài vỉa hè.

Anh cũng là fan mà còn tự hào lên sàn à?

Anh tưởng cả nhà anh trung thành tuyệt đối à?

Bao Nhuyễn Nhuyễn trợn mắt.

Trong khoảnh khắc, cô nhớ một nhân vật phụ trong tiểu thuyết luôn là hậu thuẫn vững chắc cho nữ chính.

Trước kia anh ta là một siêu mẫu quốc tế, từng lên bìa của 7 tạp chí thời trang hàng đầu thế giới, đồng thời với gương mặt người Trung Quốc, anh ta đã đại diện cho hai thương hiệu lam huyết của Pháp.

Anh ta nổi tiếng rất sớm, 22 tuổi lại rời giới để đi học thiết kế.

Sau khi tốt nghiệp, anh ta đã sáng lập một thương hiệu thời trang độc lập.. tên tiếng Anh gì đó mà cô không nhớ, nhưng tiếng Trung là Cát.

Thương hiệu này rất được ưa chuộng tại thị trường cao cấp, doanh số cả trong nước lẫn quốc tế đều rất cao.

Anh ta cũng rất nhanh chóng trở thành một nhà tài phiệt mới trong giới tư bản.

Bao Nhuyễn Nhuyễn cúi đầu nhìn vào đôi giày thể thao có thêu chữ tiếng Anh của Khúc Ký Ân.

Gene, Cát (Jí), Khúc Ký Ân (Qū jì ēn)...

Thì ra là một boss lớn.

Bao Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy tim lạnh buốt một nửa.

Boss lớn thủ đoạn âm hiểm như thế, cho cô tham gia cuộc thi người mẫu, rồi từ từ tra tấn cô?

"Không, tôi chỉ muốn đào tạo cô thôi."

"?"

Khúc Ký Ân đút một tay vào túi quần: "Tôi rất nghiêm túc đấy."

"Tôi là một fan sự nghiệp của cô Đường, vì vậy tôi hy vọng cô ấy tạm thời tập trung vào sự nghiệp điện ảnh.

Cô ấy vẫn thiếu một tác phẩm đột phá bản thân, có hy vọng giành danh hiệu song ảnh hậu trẻ nhất 25 tuổi, thay vì từ chối lời mời của ba đạo diễn nổi tiếng vào lúc này để đi lấy chồng."

"Đối tượng còn là một gã đàn ông tồi tệ bắt cá hai tay."

Bao Nhuyễn Nhuyễn muốn nói nhưng lại thôi.

Chuyện này liên quan gì đến cô chứ?

"Vì vậy," Khúc Ký Ân cau mày nhìn cô: "Tôi hi vọng cô có thể cố gắng hơn."

Bao Nhuyễn Nhuyễn: "?"

"Hiện tại cô Đường chỉ mới đính hôn, chưa bước vào hôn nhân. Cô vẫn còn cơ hội để cô ấy trở lại cuộc sống độc thân, nhìn thấy sự thật gã đàn ông xấu xa ấy không đáng tin cậy."

"....." Bao Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt.

Có lý, nhưng cô không còn cơ hội, anh bạn ạ!

Gã đàn ông xấu xa Lục Văn Diệu ấy, gặp mặt chắc sẽ gϊếŧ cô luôn mất.

"Đó là vì cô quá vô dụng, diễn xuất, đi show, âm nhạc, không có gì để làm cho gã đàn ông ấy e ngại cô, nhìn cô thêm một chút."

"Nhưng nếu cô trở thành một người mẫu hoàn hảo có giá trị, thì sẽ khác."

Khúc Ký Ân sửa lại cúc áo sơ mi của mình.

Đổi trọng tâm sang chân phải để đứng, chân trái tự nhiên duỗi ra, tạo dáng chụp ảnh.

"Tôi có thể giúp cô."

"Dạy cô tỏa sáng trước ống kính, giành lại người đàn ông mà cô thích."

Cứu mạng!

Bao Nhuyễn Nhuyễn hoảng sợ.

Người đàn ông trong thùng rác gì đó, cho cô cũng không lấy!

Giành lại cái gì chứ?

"Tôi không thích..."

Khúc Ký Ân cúi đầu, thấy vẻ mặt hoảng sợ của cô, cười khẽ một tiếng.

"Tự tin lên, mặc dù cô không đủ chiều cao, nhưng dưới sự đào tạo của tôi, trở thành Vua ảnh bìa không có vấn đề gì."

"Tôi đánh cược tư cách giám khảo của mình, nếu cô vượt qua vòng loại mà không thể vào chung kết, tôi sẽ rời khỏi giới."

Bao Nhuyễn Nhuyễn từ từ gõ một dấu chấm than.

Đừng nóng vội! Anh giai ơi!

Hay là bây giờ anh tự mình rời khỏi làng mẫu luôn đi?