Chương 3: Nếu anh tức chết, ai có thể thay thế

‘Thứ bảy vui vẻ", diễn biến của mỗi tập đều rất giống nhau, chỉ là tổ chức cho các ngôi sao khách mời chơi trò chơi, để cho khán giả trực tuyến xem bọn họ ăn hành, tạo ra một bầu không khí hài hước.

Mặc dù không phải là chương trình chính thống, nhưng có một nhóm khán giả trung thành cố định, đối với không ít người mới vào giới giải trí, đây là cơ hội tốt để hút fan.

Bao Nhuyễn Nhuyễn đóng vai linh vật trong trò chơi.

Nhân viên trực tiếp bảo cô mặc bộ đồ hóa trang ở hậu trường, kể cả kiểu tóc và trang điểm cũng bỏ qua.

"Nhanh lên chút, sắp đến lượt cô rồi."

Bao Nhuyễn Nhuyễn gật đầu, cầm lấy bộ đồ hóa trang mèo béo bằng nhung nặng nề, vừa kéo lên thì đυ.ng trán với hai người đàn ông đang vội vã rời phòng trang điểm ở hậu trường.

Một trong hai người đó, thân hình cao lớn, mặc áo khoác thể thao màu xanh sáng màu, ở giữa lộ áo phông trắng phong cách trẻ trung bên trong, đôi giày bóng rổ trắng có xích kim loại dài rủ xuống.

Anh ta đi không nhanh, một tay đè lên mũ lưỡi trai màu đỏ trên đầu.

Qua khe hở của chiếc mũ, lộ ra vài sợi tóc màu khói xám nổi bật, rủ xuống khuôn mặt mang chút vẻ có chút bi quan chán đời đang thịnh hành, làm đôi mắt phượng một mí thêm phần xinh đẹp, kiêu ngạo và ngỗ nghịch.

Thì... Rất đẹp trai.

Đến với thực tại giải trí thời nay, gặp mặt những trai xinh gái đẹp như thế ở ngoài đời thực, thật không tệ chút nào.

Bao Nhuyễn Nhuyễn mặc bộ đồ mèo, ngắm nghía một hồi.

"Xem như Hoàng Thái biết điều, chủ động hủy hợp đồng với cô ta! Nếu tôi gặp cô ta lần nào sẽ chửi cô ta lần đó, nếu còn quấy rầy anh tôi nữa, tôi sẽ nhờ luật sư kiện cho đến khi cô ta khóc mới thôi! Để cho cô ta biết, muốn sống không thể thà chết cho xong!"

Bao Nhuyễn Nhuyễn: "...???"

Cô vừa định bước tới giơ bàn tay mèo ra vẫy vẫy, nháy mắt cứng đờ.

Hai tay giơ lên giữ đầu.

Này... đang nói về ai vậy?

Cô chầm chậm ngước nhìn xung quanh, cúi đầu xuống, cố gắng giảm thiểu sự có mặt của mình.

"Tổ tông, cậu bình tĩnh lại đi, Bao Nhuyễn Nhuyễn là ai, còn cậu là ai, đâu đáng để cậu giận dữ vì cô ta. Chúng ta đọc lại kịch bản đi."

"Hừ! Nếu cô ta không xin lỗi, tôi sẽ đối đầu với cô ta đến cùng!"

Chết------

Bao Nhuyễn Nhuyễn cảnh giác nhìn sang anh chàng đẹp trai trông khá lưu manh này.

Ngoại hình rất tốt, chẳng lẽ là em trai của tên đàn ông thối Lục Văn Diệu, Lục Văn Hạo?

Tại sao internet lại có nhiều ảnh lừa gạt như vậy?

Trước khi xuống xe bảo mẫu, rõ ràng cô đã lên mạng tìm kiếm ảnh của Lục Văn Hạo, cẩn thận ghi nhớ diện mạo của anh ta, quyết định có thể tránh xa anh ta bao nhiêu thì tránh.

Nhưng mà được lắm, chỉ cần anh ta kẻ lông mày, nhuộm tóc một chút, cả fan mẹ lẫn antifan đều không thể nhận ra nổi.

Bao Nhuyễn Nhuyễn: .....

Ảnh lừa gại hại tôi.

Tư bản và tuyến 108 va chạm, có thể tưởng tượng được cô sẽ "chết" thảm như thế nào.

Theo thiết lập trong tiểu thuyết, nhà họ Lục hùng hậu, quyền lực, lan rộng hơn sáu bảy ngành công nghiệp internet mới nổi và những ngành tài chính, bất động sản trọng yếu, sức mạnh tài chính dồi dào đến kinh ngạc.

Ngoài nhà họ Tiết hiếm khi xuất hiện trong tiểu thuyết, thực ra không có doanh nghiệp nào có thể đọ lực với nhà họ Lục cả.

Đến cuối tiểu thuyết, những người đối đầu với nhà họ Lục, từ nhân vật nhỏ đến phản diện, đều biến mất hết.

Còn Lục Văn Hạo này, từ nhỏ đã là một trùm trường, lớn lên ra mắt trong nhóm nhạc, từ đầu đến cuối vẫn giữ nguyên một thiết lập duy nhất - là fan cứng của anh trai Lục Văn Diệu, ủng hộ anh trai vô điều kiện.

Ai ngáng chân anh trai, ai nói xấu anh trai, ai làm anh trai không vui, anh ta đều là người đầu tiên nhảy ra, trên dưới đồng lòng đứng về phía anh trai, cho phản diện một bài học, khiến phản diện phải hối hận không kịp.

Điên rồ nhất là một lần, anh ta đã đánh phản diện phải nhập viện

Bao Nhuyễn Nhuyễn chỉ cần nghĩ qua một chút, đã cảm thấy nổi da gà rồi.

Mắt thấy Lục Văn Hạo đi về phía cô, nếu bây giờ cô quay lưng bỏ chạy sẽ gây chú ý. Tim Bao Nhuyễn Nhuyễn nháy mắt đập nhanh hơn.

Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, cô đã nhanh chóng dán sát lưng vào tường.

"Hửm?"

Lục Văn Hạo đi những bước dài về phía hậu trường.

Nhưng tại khúc quanh, một chú mèo bông tròn màu hồng đập vào tầm mắt của anh ta.

Con vật này thật kỳ lạ.

Lúc đầu nó đối diện với anh ta, đi tới một cách tự nhiên, đung đưa lắc lư.

Anh ta chỉ liếc nhìn nó một cái, nó lại giống như bị dọa, đứng khựng lại, dựa sát vào tường.

Thậm chí không dám nhìn anh ta!

Hành vi này, điệu bộ này...

Lục Văn Hạo kéo vành mũ xuống, đôi mắt một mí quét từ trên xuống dưới con mèo bông xù màu hồng một lượt, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên đỉnh đầu tròn vo của nó.

Đôi môi mỏng khẽ cong lên.

Anh ta vuốt nhẹ gò má, trong vẻ mặt tự tin tỏa sáng phát ra sự tự thưởng thức bản thân từ bên trong: "Hôm nay tôi lại đẹp trai đến cấp độ mới rồi à?"

Quản lý: "?"

"Lát nữa khảo sát mức độ hài lòng của nhân viên công tác, nhớ cho con mèo này điểm tối đa đấy." Lục Văn Hạo nghịch những lọn tóc màu bạc xám: "Những người có cặp mắt tinh tường đều không quá tệ đâu."

Con mèo này hẳn là fan của anh ta.

Quản lý: "??"

Lục Văn Hạo được nhân viên hóa trang búp bê đi ngang qua sùng bái, tâm trạng không tệ hiếm có.

Mấy ngày gần đây, anh ta luôn cảm thấy tức giận khó chịu.

Anh trai Lục Văn Diệu tài năng, học giỏi, tính tình bình tĩnh, là thần tượng anh ta hâm mộ từ nhỏ.

Lần này, anh trai xuất sắc của anh ta tìm được người trong lòng để đính hôn, Lục Văn Hạo còn vui hơn cả bố mẹ. Nhưng kết quả, tất cả những điều tốt đẹp ấy đều bị một "bình hoa rỗng tuếch" phá hủy.

Bao Nhuyễn Nhuyễn không biết trời cao đất dày, đến gây rối tại lễ đính hôn, không chỉ khiến anh trai mất mặt, mà còn khiến cư dân mạng đồn đoán rằng anh trai bắt cá hai tay.

Từ khi xảy ra sự việc đến nay, cô vẫn chưa hề công khai xin lỗi.

Anh ta rất ghét điều đó, mỗi ngày đều dùng nick phụ lên mạng xã hội, nhắn tin riêng để chửi bới cô ta cho hả giận.

Bây giờ tâm trạng đã tốt hơn, tất nhiên anh ta cũng phải tính sổ với cô.

【666: Bao Nhuyễn Nhuyễn, hôm nay cô có lên mạng xin lỗi không?】

【666: Dám làm thì phải dám chịu! Một con sâu làm rầu nồi canh không cống hiến gì, chỉ gây hại cho xã hội như cô, tồn tại cũng chỉ là lãng phí cơm!】

【666: Cô còn không hiểu chuyện bằng một con mèo!】

"??"

Mèo nào cơ?

Ngồi ở hậu trường, Bao Nhuyễn Nhuyễn lúng túng sử dụng vuốt mèo để mở điện thoại, nhìn thoáng qua không hiểu ra sao.

Nhưng cô cũng không muốn ngồi chờ chết.

Cô vô cùng nghiêm túc, soạn một tin nhắn "hòa giải" và gửi đi.

Lục Văn Hạo đang trang điểm ở hậu trường, rất nhanh nhận được một tin nhắn riêng.

Từ người chưa bao giờ đọc và làm lơ tin nhắn của anh ta - Bao Nhuyễn Nhuyễn.

【Bao Nhuyễn Nhuyễn: Cuộc đời như một vở kịch, tức giận sinh bệnh thì ai có thể thay thế? Đừng giận đừng giận, nếu anh tức chết thì ai như ý?】

Lục Văn Hạo: "!"

Đờ mờ!

Con nhỏ này muốn làm anh ta tức chết!

Mười phút sau, chương trình bắt đầu ghi hình.

Bao Nhuyễn Nhuyễn lén nhìn ra từ hậu trường, trước tiên tìm hiểu địa hình.

Sân khấu này có hình chữ T, phần nhô ra là một sân khấu nhỏ, hai bên đều là khu vực khán giả, khoảng cách giữa khách mời và MC đứng trên đó với khán giả gần nhất chỉ khoảng 50 cm.

Mà trên sân khấu, có ba vị trí loa và thiết bị quay phim, lần lượt ở bên trái, giữa và bên phải.

Chỉ cần quét qua một lần, cô đã tìm ra được lối thoát hiểm nhanh nhất ở phía sau bên trái khán đài.

Mà trên sân khấu, MC cũng đã bắt đầu điều khiển không khí chương trình một cách gần gũi: "Cảm ơn Văn Hạo đã mang đến màn trình diễn locking vô cùng đẹp trai, dùng một lời bình luận của bạn trên mạng - Đây là thứ tôi có thể xem miễn phí sao? Quá xuất sắc rồi."

"Nhưng dù Văn Hạo có đẹp trai đến mấy, chúng tôi cũng sẽ không nương tay đâu."

"Trò chơi bắn bóng, để xem anh có thể đỡ được bao nhiêu quả!"

Lục Văn Hạo đứng ở giữa sân khấu, vừa bị Bao Nhuyễn Nhuyễn chọc tức, cũng đang muốn phát tiết trong trò chơi bắn bóng.

Ngay lập tức, anh ta nắm chặt nắm đấm đầy khí thế.

【Ha ha, con trai nghiêm túc rồi!】

【Trên mặt anh trai có sát khí, ôi không, tôi toi rồi.】

【Nhìn thấy đường cong cơ bắp trên cánh tay của anh trai, quyến rũ quá ~】

【Thường xuyên đi tập gym nhỉ? Tất cả nam thần đều cố lên cho tôi! Muốn hormone tăng cao, đừng có mà yếu đuối nữa!】

【Rất là chờ mong. Lần trước, kỷ lục cao nhất là của anh Phát thích tập luyện thể thao, tôi nhớ anh ấy đã đỡ được 16 quả?】

Khi chương trình phát trực tiếp, không khí ngay lập tức trở nên sôi động.

Bao Nhuyễn Nhuyễn đứng ở hậu trường theo dõi, bị nhân viên hậu trường đẩy một cái: "Mau lên đi! Cô chỉ cần nhặt những quả bóng mà thầy Lục không đỡ được, rồi thích hợp tỏ dễ thương một chút là được rồi."

Tỏ dễ thương...Bao Nhuyễn Nhuyễn bỏ qua ba từ này.

Nhặt bóng, cô có thể làm được.

Cô ngoan ngoãn đi lên sân khấu, ban đầu khi mặc bộ đồ hóa trang hơi không quen, đi đứng có hơi lắc lư, nhưng rất nhanh đã quen rồi.

Chỉ là khi bước lên sân khấu, cô nhận thấy mặc dù đã đội mũ trùm đầu, nhưng ánh đèn chiếu sáng chói mắt vẫn khiến cô khó có thể mở mắt ra hoàn toàn.

Khi chuyển từ hậu trường tối tăm ra ánh sáng mạnh, cô chỉ có thể nheo mắt lại.

......

Trò chơi bắn bóng là một trong những trò chơi được luôn được giữ lại trong chương trình Thứ bảy vui vẻ.

Máy phát bóng trên sân khấu sẽ bắn ra quả bóng tennis với tốc độ cực nhanh về phía khách mời.

Khách mời đỡ được càng nhiều lần, số điểm đội của bọn họ nhận được càng cao.

Lục Văn Hạo là con nhà giàu, đã tiếp xúc với tennis từ khi còn học tiểu học, nhà anh ta có không dưới ba sân tennis. Lần này lên chương trình chính là để thể hiện một trong những kỹ năng của mình.

Rất nhanh, anh ta tự tin bước đến trước máy phát bóng, tay cầm vợt, hơi khom người, động tác tiêu chuẩn.

【Anh trai ổn rồi】

【Chắc chắn con trai từng tập luyện rồi? Ưu tú quá.】

Đạo diễn đứng ở rìa sân khấu cũng gật đầu hài lòng.

Nhưng ngay khi anh ta vừa mỉm cười, các dòng bình luận trên màn hình bắt đầu dần dần hiện lên, khu khán đài cũng vang lên tiếng thảo luận.

【Ồ, nó đang làm gì vậy?】

【Dễ thương quá!】

【Ha ha, thú vị!】

Đạo diễn: "?"

Anh ta nhanh chóng ngẩng đầu lên, nhìn về phía sân khấu.

Chỉ thấy linh vật tập này, chú mèo bông màu hồng tròn xoe đang đứng sau Lục Văn Hạo, không chỉ đứng đã to hơn một khoảng so với anh ta, mà động tác của nó cũng rất gây chú ý...

Nó đang lắc lắc xoay hông ba vòng sang trái, ba vòng sang phải.

Không thể gọi là gợi cảm, mà là rất gợi cảm, kèm thêm chút đáng yêu duyên dáng.

Sau khi quay vài vòng eo, nó đột nhiên đưa chân phải lên cao, trực tiếp duỗi vuốt mèo to bự ôm lấy cái chân tròn trịa của mình, thành công ngồi dạng chân 180 độ giữa sân khấu!

Đạo diễn: "!"

Dưới lớp vỏ bọc quần áo hóa trang cồng kềnh, lại có những động tác nhẹ nhàng như vậy!

"Cô đang làm gì vậy?" Tai nghe của Bao Nhuyễn Nhuyễn truyền đến giọng nói nghẹt thở của nhân viên hậu trường: "Linh vật đừng lộn xộn!"

Bao Nhuyễn Nhuyễn đội mũ trùm đầu nghe thấy, cô ngưng động tác giữa chừng một lúc.

Nhưng rồi cô vẫn nghiêm túc đặt chân phải xuống, nâng chân trái lên, dán sát vào người rồi kéo căng dây chằng.

Sau đó mới cẩn trọng mở miệng: "Vận động cần phải khởi động giãn cơ trước, an toàn cho cả bạn và tôi."

Nhân viên hậu trường: "......?"

Lục Văn Hạo đứng gần đó cũng nghe rõ giọng nữ mềm mại đáng yêu phía sau lưng mình, anh ta cười một tiếng.

Ha.

Tranh ống kính mà thôi.

Chỉ trong chốc lát, Chút thiện cảm của anh ta đối với linh vật không còn sót lại chút gì.

Tức thì, máy phát bóng bắn bóng ra.

Lục Văn Hạo nheo mắt lại, bước nhỏ chân phải, một tay cầm vợt, đối mặt với quả bóng bay tới, vung tay một cái!

Động tác nhẹ nhàng tiêu sái, gọn gàng mạnh mẽ.

Nhưng chỉ trong một giây, vẻ mặt đẹp trai của anh ta bỗng méo mó.

Bên hông phải truyền đến một trận đau đớn rõ ràng.

Như tê liệt, khiến anh ta không thể tiếp tục động tác kế tiếp...đau buốt rần rật.