Chương 21.2: Giữ mạng trên không trung

Mười phút sau, tại phòng nghỉ của ban tổ chức.

"Gì cơ, em vào vòng trong? Không, ý chị là, chị ngất xỉu, sau đó nhóm của chúng ta, cả hai chúng ta cùng vào vòng trong?"

Phương Lôi vừa tỉnh lại, môi vẫn còn hơi tái nhợt.

Cô ấy nghe tin này, lập tức hất chăn ngồi bật dậy, vẻ mặt kinh ngạc.

Bao Nhuyễn Nhuyễn dang tay: "Không sai, chính là như chị nói."

Rồi cô đút vào tay cô ấy một thanh socola.

"Em đã nói từ đầu rồi, phải ăn nhiều chất bột đường, nếu không sẽ bị đuối sức khi làm việc, nhưng mà không ai tin."

Phương Lôi: "..."

Đầu gối cô ấy đau quá.

"Nhưng chúng ta đã vượt qua được như thế nào, em đi đường kính? Hay là những người khác cũng giống chị, không tham gia thi vòng này?"

"Không, mọi người đều đi." Bao Nhuyễn Nhuyễn nhìn cô ấy với ánh mắt đồng cảm.

Không sai, chỉ có chị sợ độ cao, sợ chết hơn em thôi.

Lập tức, cô có cảm giác mình phải bảo vệ chị gái này.

"Chị cứ ăn socola đi, nghỉ ngơi tốt đã. Hai tiếng nữa sẽ bắt đầu vòng thi thứ hai."

Vẻ mặt Phương Lôi lập tức căng thẳng, muốn đứng dậy.

Nhưng bị Bao Nhuyễn Nhuyễn ấn xuống giường.

Cô vẫn chưa nói hết.

"Nhưng vòng thi thứ hai không liên quan nhiều đến chúng ta. Chúng ta đã giành được thẻ quán quân, có thể miễn bị loại một lần. Cho nên chị cứ nằm đó, trực tiếp bước vào vòng ba."

Phương Lôi: "? Cái gì?"

Bao Nhuyễn Nhuyễn nhắc đến điểm này, cũng nhăn mày:

"Chị cũng rất giật mình đúng không? Đúng, em cũng không ngờ chương trình lại có quy tắc miễn loại trừ. Tại sao không cho người ta bị loại chứ?"

"Lại còn cho em hạng nhất nữa cơ, nói em có sức mạnh gì đó, làm sao có thể, em chỉ là một cô gái yếu đuối thôi!"

Phương Lôi: ...

Một mùi quen thuộc. Tên là Versailles.

Lần đầu tiên, người luôn có năng khiếu cao như cô ấy hiểu được cách nói chuyện của mình trong quá khứ quá đáng đến mức nào từ trong miệng người khác.

Phương Lôi lấy lại tinh thần, nhớ đến nhiệm vụ thầy Khúc giao, nhanh chóng ngẩng đầu lên: "Chị muốn xem video thi đấu của em."

Xem xem bước đi catwalk bây giờ của cô ra sao, có điểm nào cần sửa chữa không.

Bao Nhuyễn Nhuyễn phẩy tay.

Màn hình lớn bên ngoài khu vực dành cho thí sinh vẫn đang liên tục chiếu cảnh quay giành giải nhất của cô.

Phương Lôi khôi phục sức khỏe, nhanh chóng đi xem.

Nhìn một lượt cô ấy há hốc mồm.

Bao Nhuyễn Nhuyễn mắt đỏ hoe nói chuyện với ống kính.

… Ai là người đánh cược tính mạng vì chị đẹp? Cô!

Phương Lôi chợt xúc động.

"Nhuyễn Nhuyễn, sau này chương trình sẽ sắp xếp chỗ ở, chúng ta ở chung nhé."

"Chị sẽ nói cho em tất cả kỹ năng catwalk, kỹ thuật chụp ảnh mà chị nắm được. Hãy cố gắng hết sức, chị cũng sẽ đưa em cùng đi đến cuối cuộc thi!"

Phương Lôi xúc động ôm lấy cánh tay cô.

Bao Nhuyễn Nhuyễn: "?"

Chị ơi, chị hiểu lầm rồi.

Giấc mơ của cô là về nhà mà.

*

Phòng nghỉ của ban giám khảo.

"Anh, anh đã loại cô ấy chưa? Anh có giúp em..."

Khúc Ký Ân nghiêng người trên ghế sofa, vừa rút một điếu thuốc ra châm lửa thì đã nhận được cuộc gọi của em gái.

"Cô ấy bất nhân bất nghĩa, đối xử không tốt với cô Đường. Nhưng cô ấy... Dù sao cũng đã cứu em một lần, em muốn đền đáp lại tình cảm đó."

"Anh à, em biết làm như vậy sẽ khiến anh khó xử, để anh nhìn thấy người không chuyên nghiệp đi catwalk, lại là người đã khiến tình yêu của cô Đường không trọn vẹn, anh chắc chắn sẽ không kiềm chế được mà mắng người ta. Nhưng dù sao anh cũng sẽ loại cô ấy, liệu anh có thể mắng nhẹ nhàng một chút không?"

Giọng nói của Khúc Phi Phi mang theo làm nũng và khẩn cầu.

"Ách, trong lúc em chưa trả được ân tình cho cô ấy, anh cứ mở micro... mắng em đi? Em sẽ đưa điện thoại sang chế độ im lặng?"

Khúc Ký Ân suýt thì bày ra vẻ trợn mắt không hợp thời trang chút nào.

"Em im lặng, anh nói chuyện một mình, em tưởng anh em mắc chứng cuồng loạn hả?"

Anh ta hút một hơi thuốc, bất đắc dĩ.

"Anh không mắng cô ấy."

Khúc Ký Ân chợt nhớ lại cảnh Bao Nhuyễn Nhuyễn bước đi trên bầu trời đêm.

Không hoàn hảo, nhưng là một nữ chiến binh.

Vượt mọi chông gai.

Đáng được tôn trọng.

"Cô ấy đã vào vòng trong."

"A gì cơ? Anh à, em chỉ muốn anh đừng mắng cô ấy thôi, chứ không phải để anh cho cô ấy qua, em sẽ tự trả món nợ ân tình này của mình."

"Ài, ngày đầu tiên anh làm ban giám khảo mà đã làm những việc này sẽ bị giới giải trí xóa tên đó, quy tắc ngầm vô đạo đức, trời ạ! Lỡ bị phát hiện thì sao, bây giờ anh xin lỗi còn kịp không?"

Khúc Ký Ân: "...!"

Hoàn toàn... không liên quan gì đến anh ta cả.

Ngay từ vòng thi sơ tuyển, nhϊếp ảnh gia Tiểu Minh Hoa cũng đã chuẩn bị cho cô qua vòng này.

Tiểu Minh Hoa là một người mê cái đẹp điển hình.

Rất thích khuôn mặt đẹp của Bao Nhuyễn Nhuyễn.

Cho dù không có anh ta, cô vẫn có thể vào vòng trong.

Ở vòng đấu loại con đường kính, cô lại tự lực vượt qua.

"Anh giúp, nhưng cũng chẳng giúp được gì nhiều."

Khúc Phi Phi: "?"

Nghe anh nói mà như không nói.

"Anh à, nghe em khuyên, anh nên đi tự thú đi."

"..."

Vòng thi người mẫu thứ hai được sắp xếp vào lúc 1 giờ sáng.

Điều này khiến Bao Nhuyễn Nhuyễn, người thường đi ngủ lúc 10 giờ tối, cảm thấy ngạt thở.

Vì vậy, cô ngủ suốt một đường trên xe buýt.

Trong lúc mơ màng, cô bị Phương Lôi lay dậy để thay đồ, rồi theo chân cô ấy đi chụp ảnh.

Bao Nhuyễn Nhuyễn hoàn toàn không biết mình đang mặc những bộ đồ gì, chỉ lơ mơ đứng trước ống kính của Tiểu Minh Hoa.

Trong môi trường lạ lẫm, bị vây quanh bởi những người xa lạ, các giác quan cảnh giác nguy hiểm của cô lập tức được kích hoạt, đôi mắt đầy buồn ngủ, trong chốc lát đã trợn tròn xoe.

Giống như người đẹp ngủ trong rừng vừa tỉnh giấc.

...Cảm nhận đầu tiên với thế giới bên ngoài: Vẻ đẹp của sự bất lực, căng thẳng, bối rối và một chút sợ hãi dễ vỡ.

"Ồ, tuyệt vời!"

"Biểu cảm rất đẹp, giữ nguyên! Nhìn tôi!"

Tiểu Minh Hoa không ngừng nhấn nút chụp.

Anh ấy vừa là ban giám khảo, vừa là nhϊếp ảnh gia cho vòng thi thứ hai.

Ánh đèn flash chói mắt khiến Bao Nhuyễn Nhuyễn chỉ muốn được sống một cách bình thản cảm thấy khó chịu.

Chương trình này thật sự không cho người ta ngủ dưỡng sinh.

Thời gian chụp ảnh âm phủ.

"Ha, good, tôi thích biểu cảm tức giận này! Có lực căng, cái nhăn mặt cũng rất đẹp."

Bao Nhuyễn Nhuyễn: "......"

"Được rồi, 30 tấm đã chụp xong, tôi sẽ chọn một tấm đẹp để đưa vào phần chấm điểm thi đấu."

Tiểu Minh Hoa hài lòng gọi người kế tiếp.

Cuối cùng cũng kết thúc rồi.

Bao Nhuyễn Nhuyễn vui vẻ một chút.

Cô có thể chịu khó chịu khổ, không sợ việc dơ bẩn, cũng không sợ bị loại, không sợ bị chế giễu. Nhưng cô thực sự không mấy thích công việc đảo lộn giấc ngủ.

Một khi vượt quá giới hạn giấc ngủ cần thiết để cơ thể thanh lọc, tái tạo máu, thì kế hoạch kéo dài tuổi thọ của cô lại bị tạm hoãn.

Bao Nhuyễn Nhuyễn ngáp dài, lảo đảo đôi chân nặng trịch cùng với cơ thể vẫn chưa tỉnh ngủ hoàn toàn... Đi loạng choạng về phía chiếc xe buýt.

Nhưng mới đi được một bước thì bị Khúc Ký Ân có ánh mắt phức tạp chặn lại.

"Cô đã từng học kỹ thuật chụp ảnh tĩnh?"

"?"

"Tôi đã xem ảnh cũ của cô, cô tiến bộ từ lúc nào?"

Không có.

"...Thuận theo tự nhiên?" Bao Nhuyễn Nhuyễn lơ mơ.

Khúc Ký Ân nhíu mày thành hình sâu róm, nhìn thân hình mảnh mai của cô dần khuất dạng.

Thuận theo tự nhiên ư?

Do trải nghiệm cuộc sống tăng lên?

Cảm xúc của người mẫu cũng phản ánh trong cách chụp ảnh tĩnh.

Bức ảnh vừa rồi, vẻ mặt nhe răng trợn mắt của cô giống như một con thú nhỏ bị tổn thương, không còn tin tưởng con người nữa.

Vậy nghĩa là, cô không nói dối trên Weibo, thực sự đã từng bị tổn thương tình cảm...?

Khúc Ký Ân hít một hơi thật sâu.

Lấy ra điện thoại.

Đăng nhập.

【Hôm nay cô Đường đã chia tay chưa V: Tin tức nội bộ, Bao Nhuyễn Nhuyễn không nói dối, chính Lục Văn Diệu đã lừa gạt cô ấy, bắt cá hai tay. Anh ta chơi đùa tình cảm của hai cô gái cùng lúc, hi vọng cô Đường sớm tỉnh ngộ, đừng để mình bị tổn thương.】

Chỉ trong nháy mắt, tin tức này đã được đăng trong super topic của Đường Vũ Hinh.

Đêm khuya của kỳ nghỉ hè, vẫn có không ít fan hâm mộ đang lướt mạng.

【Viên Đường: ?】