Quyển 1 - Chương 24: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Từ khi nhận ra Hắc Long ma ma cũng có thể sinh trứng, Tô Tinh không còn hứng thú xem trứng rồng khác nữa, mỗi ngày đều quanh quẩn quanh mẹ Rồng Đen cho mẹ ăn trái cây khô và rêu, mong chờ sự ra đời của trứng rồng.

Con rồng đen mỗi ngày đều bị tiểu mao cầu vây quanh, nó không khỏi có chút lo lắng.

Nguyên nhân chính là sợ vô tình cự động móng vuốt hoặc đuôi, tiểu mao cầu sẽ bị đó đè bẹp.

Chỉ có thể nằm yên bất động.

Tô Tinh chờ đợi từ ngày này qua ngày khác nhưng không thấy Hắc Long ma ma đẻ một quả trứng nào hết.

Tô Tinh không hiểu.

Ma ma như thế nào còn không sinh trứng?

Nhìn tổ trứng vừa to vừa đẹp này, mẹ không nghĩ để mấy quả trứng bảo bảo vào sao? Thậm chí một quả cũng được a.

Chẳng lẽ vì bé chiếm ổ trứng nên ma ma không sinh?

Khi Hắc Long mamy nhìn thấy có con non trong tổ trứng mẹ không muốn sinh trứng nữa?

Tô Tinh do dự không biết mình có nên dọn ra khỏi tổ trứng hay không.

Nhưng tổ trứng thực sự ngủ rất thoải mái.

Bé thích chiếc tổ bốn phía cao, phần trung tâm lõm xuống như vậy, có điểm giống tổ chim, giúp bé thư giản nhanh chóng như thể đang nằm trên giường.

Ngay khi Tô Tinh đang băn khoăn, xem trứng quan trọng hay là tổ quan trọng, một ngày đi săn mới lại bắt đầu.

Những con rồng bay ra khỏi tổ, vỗ canh bay về phía vòm miệng núi lửa.

Tô Tinh như thường lệ chui vào trong mai, Hắc Long cũng mang theo chiếc mai khởi hành.

Lúc bị mang bay lên, Tô Tinh xuyên qua cửa hang nhìn thấy một viên đá trắng hình bầu dục trên tổ trứng trong hang động của hai con bạch long đánh nhau lần trước.

Hử?

Chúng mang theo hòn đá đó về khi nào? Rõ ràng ngày hôm qua thời điểm bé quay lại hang động còn không nhìn thấy.

Chẳng lẽ đoạt được từ còn rồng khác?

Đây cũng không phải chuyện quá quan trọng, Tô Tinh nhanh chóng đem viên đá hình trứng ném ra sau đầu.

Đàn rồng hôm nay không chọn bắt cá ở hồ gần núi lửa mà đi xa hơn, ra bờ biển.

Hắc Long đem Tô Tinh đặt sau một tảng đá trên bãi biển, tìm cho bé một mảng rêu lớn, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ hơi nghiêm trọng, ý là dặn dò bé dừng chạy lung tung.

Tô Tinh nhai rêu ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

Hắc Long sau đó nhìn xung quanh bốn phía, xác định không có suối nước nóng, mới xoay thân rồng rời đi.

Nó dẫn theo quần thể rồng bay trên mặt biển, tìm kiếm mục tiêu.

Tô Tinh nghiêm túc ăn ‘cơm’.

Quanh thân đều là đá ngằm cằn cỗi và tuyết, thực sự không có thứ gì thu hút sự chú ý của bé.

Sau khi lắp đầy dạ dày, bé quay trở lại chiếc mai, chui vào chùm chăn ngủ.

Đang mơ mơ màng màng ngủ, Tô Tinh nghe được tiếng nước giống như có thứ gì đó nhảy ra khỏi mặt nước lại rơi xuống, không ngừng lặp đi lặp lại động tác này, đồng thời thứ âm thanh đó cách bờ cát càng ngày càng gần.

Là đàn rồng trở lại sao?

Tô Tinh từ thảm lông chui ra, nâng cái móng vuốt gãi gãi đầu, sau đó bước ra khỏi mai leo lên tảng đá nhìn về phương xa.

Trên mặt biển không có rồng, chỉ có một đàn cá đen lớn không ngừng nhảy lên mặt biển.

Tô Tinh ngốc lăng, tại sao cá lại có thể bay trên mặt biển?

Hoặc có thể nói là chúng nó đang nhảy nhưng những chiếc vây mở rộng của chúng nó khiến chúng trông như đang bay trên biển.

Chúng lao ra khỏi mặt nước, nhảy lên cao, xoè vây và lượt trên không một lúc lâu trước khi rơi xuống biển.

Trước khi cơ thể hoàn toàn rơi xuống nước chúng nó sẽ dùng đuôi đánh sóng, lại một lần nữa bay lên không trung.

Cá bay lớn không ngừng đến gần bờ biển.

Lúc này Tô Tinh cũng nhìn thấy một cái bóng đen khổng lồ đang theo sát đàn cá.

Đó là Hắc Long, còn có những con rồng khác đi theo nó.

Chúng nó từ bốn phương tám hướng vây quanh đàn cá, đem đàn cá hướng bờ biển lùa vào.

Khi một con có bay lao đến gần bãi biển, nó dùng sức hất đuôi đánh sóng, đột nhiên nhảy cao hơn mười mấy mét, bay qua đá ngầm.

Tô Tinh ngốc ngốc ngửa đầu nhìn con cá bay khổng lồ có vây ngực trong suốt như cánh chuồn chuồn lướt qua trên đỉnh đầu, cuối cùng rơi xuống tuyết tại thành một hố tuyết.

Lúc này những con có bay bị đàn rồng truy đuổi cũng đến gần bờ biển.

Tô Tinh nhanh chóng vỗ cánh nhảy khỏi đá ngầm, chui vào trong mai phía sau đá ngầm trốn đi.

Nếu không chạy, một đàn cá sẽ bay tới và bé chắc chắn sẽ bị đè chết.

Không ngừng có tiếng cá lớn đập xuống bờ biển, tuyết và đá, càng có nhiều cá mắc cạn ở bờ biển chổ nước nông, âm thanh vỗ nước không dứt.

Những con rồng lớn hơn bắt đầu ăn uống thoả thích trên biển, trong khi những con rồng kích thước nhỏ hơn sẽ lên bờ để ăn.

Bữa ăn này giằng co rất lâu, Tô Tinh đi ra ngoài nhìn thoáng qua, nhìn thấy một con rồng nhỏ đang nhặt cá trên bãi biển ăn, liền chui đầu vào trong mai của mình.

Trong khoảng thời gian sống chung này, Tô Tinh đã nhận thức đầy đủ về sự hung mãnh của loài rồng, cũng không dám một mình tiếp xúc với chúng.

Ngay cả những con rồng nhỏ cũng lớn hơn bé rất nhiều, chưa kể chúng còn có móng vuốt sắc nhọn và miệng đầy răng nanh, khả năng sát thương của chúng cực kỳ đáng sợ.

Tuy nhiên không có con rồng nào đến gần đá ngầm nơi bé đang ở, mặc dù có một số con cá bay ở bên cạnh đá ngầm.

Tất cả những con rồng đều cố tình tránh đi chổ này, ngay cả khi chúng cần băng qua đá ngầm để đến bên kia chúng cũng cố tình đi đường vòng.

Tô Tinh có chút khó hiểu trước phản ứng của bọn chúng, nhưng bé vẫn thận trọng trốn trong mai cho đến khi Hắc Long quay lại mới thò đầu ra.

Con rồng đen nhặt chiếc mai, mang bé bay lên.

Những con rồng khác cất cánh ngay sau bọn họ.

Bay qua bờ biển và núi cao, đàn rồng cuối cùng cũng giảm tốc độ khi nhìn thấy một hồ nước dưới chân núi lửa.

Tô Tinh nhìn mặt hồ trong vắt lấp lánh bên dưới, đang thắc mắt tại sao Hắc Long dừng lại trên mặt hồ thì chợt nghe thấy âm thanh của thứ gì đó rơi xuống nước.

Một đám cá bay màu trắng bạc vung đuôi bơi nhanh qua hồ nước trược mặt Tô Tinh, trộn lẫn với vài con cá bay trưởng thành.