Quyển 1 - Chương 33: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Tô Tinh không ngờ tới tiểu bạch long lại làm ra động tác như vậy.

Bé tưởng rằng con rồng con sẽ vồ về phía mình, ý đồ cắn làm thịt bé….những hành vi này phù hợp với hiểu biết của bé về con rồng con, kết quả nó thế nhưng lật thân rồng hướng bé lộ cái bụng?

Đến núi lửa lâu như vậy Tô Tinh chưa từng nhìn thấy một con rồng nào lộ bụng, đây là con đầu tiên nếu không tính cả bé.

Đợi đã, không phải con rồng con này đang bắt chước bé chứ?

Cho nên, nó là đang bán manh với bé đúng không?

Tô Tinh không thể không thừa nhận, trong chớp mắt bé đã bị sự dễ thương này làm cho choáng váng.

Chỉ cần bỏ qua những móng vuốt sắc nhọn của con rồng con, ngoại hình con rồng kia quả thực rất đáng yêu.

Hơn nữa đồng tử của tiểu bạch long trông nhẹ nhàng, cũng không mang lại cảm giác áp bách như Hắc Long, khi nó lật bụng lên con ngươi giãn ra có vẻ không hẹp như vậy, đôi mắt vàng nhạt lộ ra ngây thơ vô số tội của một đứa bé.

Ý nghĩ ‘thật đáng yêu" vừa hiện lên trong đầu Tô Tinh, ngay sau đó bé liền bị suy nghĩ của mình doạ sợ.

Nếu bé chưa từng tiếp xúc với loài rồng, cũng không có nhận thức qua sự hung hãn của con rồng con này, bé có lẽ thật sự sẽ bị sự dễ thương của nó thu hút, coi nó như một con non vô hại.

Nhưng Tô Tinh đã ở trong ngọn núi này hơn một tháng, sống cạnh chục con rồng hung dữ, bé biết rất rõ loài rồng tàn bạo cở bạo, cáo kỉnh và hung hãn như thế nào.

Bé cũng tận mắt chứng kiến con rồng con này nhe răng nanh, lấy tốc độ cực nhanh truy đuổi con mồi.

Thật trùng hợp, bé lại chính là con mồi bị săn đuổi kia….

Tô Tinh theo bản năng lùi lại một bước.

Chân vừa bước một bước bé đã phát hiện phía sau trống rỗng nhưng đã không còn kịp nữa rồi….một loại cảm giác không trọng lượng ập đến, bé rơi khỏi đuôi Hắc Long, mông ngồi phịch trên mặt đất.

“Chϊếp….”

Chân bé hình như bị bông gân rồi.

Con rồng đen vốn đã kìm nén không cử động hồi lâu, cái đuôi đột nhiên quét đến hất tiểu bạch long lên tường.

Sau đó lập tức duỗi móng vuốt đem tiểu mao cầu ngã ngồi trên mặt đất tiếp lên.

Nhìn thấy con rồng con bị quất bay ra ngoài đập lên vách đá, Tô Tinh khụt khịt hút khí dùm nó.

À cái này…

Bé không có ý rời khỏi đuôi Hắc Long ma ma.

Trước đó bé vẫn đứng trên lưng Hắc Long, chỉ là để cho con rồng con thuận lợi ăn xong quả sấy khô rồi rời đi, nào nghĩ đến việc tiểu bạch long không rời đi mà nằm nguyên trạng chổ cũ.

Một con thú con xém chút đã đem bé xử lý nằm trước mặt mình bán manh, thật sự quá khủng bố a!

Nhưng rốt cuộc cũng vì mình mà tiểu bạch long mới bị đánh, Tô Tinh cảm thấy có lỗi, từ trong mai lấy ra mấy miếng trái cây khô ném qua cho nó.

Hắc Long vung đuôi đập xuống đất.

Cho dù tiểu mao cầu có ngậm trái cây sấy khô đút vào miệng nó, cũng không thể làm thái độ của nó đối với con rồng con hoà hoãn hơn chút nào.

Tô Tinh bị bông gân chân, không có sức ném trái cây sấy khô, quả khô đều rơi rất gần.

Vốn tưởng rằng rồng con sẽ không dám lại đây ăn, không ngờ đến nó nhân lúc Hắc Long ăn trái cây sấy do Tô Tinh uy, nhanh chóng vọt qua, thân hình hoá thành một đạo tàn ảnh.

Phản ứng của Hắc Long cũng thực mau, tuy rằng đầu nó vẫn chạm vào Tô Tinh nhưng cái đuôi lại tự động vung vẫy như đang tìm kiếm kẻ địch.

Tiểu bạch long bị quất mấy lần đã học được cách né tránh, nó đột nhiên cúi người xuống, nhân lúc cái đuôi quơ sang chổ khác nó liền một ngụm cắn vào quả khô.

Tuy rằng cuối cùng bị chiếc đuôi quay ngược trở về hất bay nhưng nó vẫn ăn được trái cây khô.

Con rồng con từ trên tường rơi xuống, lắc lắc đầu nhai nuốt trái cây trong miệng, rồi lại tìm cơ hội vồ lấy thức ăn lần nữa.

Tô Tinh đứng trong phạm vi bảo vệ của con rồng đen, nhìn họ giao phong với nhau.

Nói là ‘giao phong’ kỳ thực cũng không chính xác, Hắc Long hiển nhiên không hề xem tiểu bạch long là đối thủ và cũng không xem trọng rồng con, nó chỉ vung đuôi theo thói quen như muốn tạo nhận thức cho con rồng con ‘chỉ cần đến gần là sẽ bị đánh’.

Tiểu bạch long cũng nhanh chóng trưởng thành dưới những đòn đánh như vậy, mặc dù không phải lần nào nó cũng tránh được đuôi rồng đen nhưng tốc độ chạy, khả năng phản ứng và kỹ xảo tránh né của nó đều được cải thiện rõ rệt bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Nếu lúc vừa chui ra khỏi vỏ nó chỉ kẻ săn mồi dựa theo bản năng thì lúc này nó đã có thể tìm kiếm cơ hội dựa vào chiến thuật, đã mang dáng vẻ của một kẻ săn mồi đỉnh cấp.

Tất nhiên việc này cũng là do Hắc Long ma ma không hề ra tay tàn nhẫn, bằng không nó đã sớm ngã sấp trên mặt đất không thể đứng dậy được.

Ngoại trừ lần con rồng con truy đuổi Tô Tinh bị Hắc Long quất mạnh hơn, đập tiểu bạch long vào vách đá đâm ra một cái hố, những lần khác rồng con bị đập vào tường liền lập tức đứng dậy như không có việc gì.

Dù vậy khả năng chịu đòn và tốc độ trưởng thành đều làm Tô Tinh kinh ngạc.

Phản ứng của Hắc Long rất thờ ơ, thậm chí mẹ còn không nhìn về phía tiểu bạch long, cứ như nó vốn nên như thế.

Vốn dĩ nên như vậy.

Bởi vì bọn họ là loài rồng.

Lần đầu tiên, Tô Tinh cảm nhận được sự khác biệt sâu sắc giữa mình và những con rồng khác.

Không chỉ về ngoại hình mà còn là bản năng bất đồng.

Bé vĩnh viễn không giống như con rồng khác, chuyên chú bình tĩnh, kiên trì không bỏ cuộc như vậy.

Lần đầu gặp Hắc Long ma ma, bé vừa bị móng vuốt mamy hất văng ra ngoài, xém chút đã tiêu luôn rồi.

Nếu mẹ Rồng Đen dùng đuôi quất mạnh như quất vào rồng con vậy, bé….bé chắc chắn sẽ đương trường chết tươi.

May mắn thay, Hắc Long ma ma không bao giờ đối xử như vậy với bé.

Trước mặt bé, ma ma luôn là một người mẹ hiền từ và đáng tin cậy.

Ôm ôm mẹ.

Tô Tinh dang rộng đôi cánh của mình, đặt chúng lên má rồng đen, điên cuồng cọ cọ vào lớp vảy trên mặt mẹ.

“Grừ?”

Hắc Long chuyển động đôi con ngươi hoàng kim dựng thẳng uy nghiêm, chờ tiểu mao cầu cọ xong liền chậm rãi quay đầu đi, hút bé một hơi thật sâu.

“Chϊếp~”

Bị mamy hôn hôn, thật ngượng ngùng mà.

___

Hai quả trứng rồng còn lại lần lượt nở ra trong hai ngày tiếp theo.

Đây là tổ trứng rồng đầu tiên phá vỏ chui ra trong toàn bộ ngọn núi lửa.

Những con rồng con mới nở thường xuyên tìm kiếm thức ăn trong hang động.

Tô Tinh đã biết được sự khủng bố của những con rồng mới chui ra khỏi vỏ nên đã tránh xa chúng và ở trong vòng bảo vệ của mẹ Rồng Đen.

Không có con rồng nào dám đoạt thức ăn bên miệng con rồng trưởng thành.

Tô Tinh dán bên miệng Hắc Long: "?"

Ai là thức ăn chứ?!

Vì vậy, chúng nó đem mục tiêu thành chiếc mai chứa đầy trái cây và hạt khô của bé, lại bị đuôi của Hắc Long ma ma hất bay đi.

Anh cả tiểu bạch long cũng không có tham dự vào hoạt động của chúng nó mà tập trung vào chiếc vỏ của hai con mới chui ra kia.

Khi hai còn rồng nhỏ bị quất bay vào vách tường, nó đang chuyên chú gặm vỏ trứng.

Hai con tiểu bạch long nhỏ cũng rất thông minh, sau nhiều lần cố gắng không thành công và phát hiện ra tiểu bạch long anh đang gặm vỏ trứng của bọn chúng, chúng nó nhanh chóng gia nhập, cướp lấy vỏ trứng bắt đầu nhai răng rắc.

Tô Tinh nghe được âm thanh nhai nuốt kia, không hiểu sao có chút thèm.

Nhiều loài động vật có thoái quen ăn vỏ rứng, thậm chí có cả loài chim.

Julyyy: ba con tiểu bạch long mấy chương sau cũng tội lắm, thấy mà thương lắm lắm á.