Quyển 1 - Chương 39: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Nếu mẹ Rồng Đen đã không muốn ba con tiểu bạch long tiếp tục ở cùng hang với bọn họ thì nên làm chúng nó rời đi đi thôi.

Dù sao đi nữa, chúng đã có khả năng tự mình ra vào núi lửa, lặn và bắt cá, chúng nó đã có thể sống độc lập.

Tô Tinh đi đến mép hang động nhìn xuống ba con rồng con.

Bé khẽ thở dài lại quay lại nhìn mẹ Rồng Đen nằm bất động, bé ngập ngừng dang rộng đôi cánh chỉ về phía trên vòm miệng núi lửa ra hiệu cho chúng nó đi lên trên đó.

Hắc Long không nhân cơ hội gãi nách bé nữa, ba con tiểu bạch long cũng theo động tác của bé, ngẩng đầu nhìn lêи đỉиɦ núi lửa.

Một lúc sau, rồng anh cả dang rộng đôi cánh bay lên, cố gắng bay vào hang.

Hắc Long ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn nó.

Con rồng con vỗ cánh lửng lơ trên không trung ngoài cửa hang, không dám bay vào.

Tô Tinh nhìn đến nôn nóng.

Nên hướng lên trên bay nha! Tại sao lại nhìn chằm chằm vào hang động này làm gì?

Bé liên tục làm động tác ra hiệu cho tiểu bạch long, con rồng con bất ngờ rơi xuống, một lần nữa bám vào bức tường đá.

Dù Tô Tinh có khuyên nhủ như thế nào thì bọn chúng đều không di chuyển.

Tô Tinh cũng không biết chúng nó đang kiên trì cái gì, mấy lần cố gắng đều không có kết quả, bé đành phải bỏ cuộc.

Có lẽ khi mệt mỏi bọn chúng sẽ tự biết leo lên trên miệng núi lửa.

Hắc Long nằm xuống ở cửa hang, nhắm một mắt lại như thể đang chuẩn bị đi ngủ.

Tô Tinh cho nó ăn chút quả sấy khô cùng quả hạch cũng chuẩn bị nằm sấp bên cạnh nó.

Sau khi đến núi lửa bé liền ngủ trong ổ trứng, đã lâu rồi bé mới ngủ bên cạnh mẹ Rồng Đen như thế này, bé có chút hoài niệm.

Tuy nhiên, trước khi đi ngủ bé vẫn ngậm chút quả khô cho tiểu bạch long ăn.

Cho dù đang bám trên vách đá cũng không hề ảnh hưởng đến sự nhanh nhẹn của rồng con, chúng bắt chính xác từng miếng trái cây rơi xuống và nuốt chửng.

Vừa cho ăn được mấy miếng, bé đã bị Hắc Long ma ma nhẹ nhàng cuốn trở vào.

Không nuôi được nữa sao?

Sao cũng được đi, hy vọng bọn chúng có thể trèo lên khi đói.

Tô Tinh đem trái cây sấy khô còn lại uy cho Hắc Long ăn, ngủ bên cạnh đầu nó.

Khi Tô Tinh tỉnh dậy vào ngày hôm sau, việc đầu tiên bé làm là xem những chú rồng con có còn ở đó hay không.

Bé không hy vọng nhìn thấy chúng nó bám trên vách đá nhưng cũng muốn nhìn thấy bọn nó.

Không hy vọng nhìn thấy chúng trên vách đá, vì muốn nhìn thấy chúng vòm miệng núi lửa.

Nếu không nhìn thấy bọn chúng, vậy có nghĩa là chúng đã bị dung nham nuốt chửng.

Ba chú rồng con bám ngay ngắn trên vạch đá, không thiếu một con nào.

Tựa hồ còn nhiều hơn…

Tô Tinh kinh ngạc phát hiện một con tiểu long lông vũ đang bám trên vách đá bên cạnh.

Lại nhìn nơi xa xa xem, hồng long, kim long, lam long….

Hơn chục con rồng con từ những hang động khác cũng đang bám trên vách đá ngoài cửa hang của chúng, trong khi bố mẹ giữ lối vào hang, xua đuổi đám tiểu long đang nổ lực trèo vào hang.

Tô Tinh: “???”

Tình huống gì đây? Tập thể cùng đem tiểu ấu tể đuổi ra ngoài hang sao?

Tô Tinh trợn mắt há hốc mồm mà ngẩng đầu nhìn những con rồng con đang bám vào vách đá.

Lúc này, con rồng lông vũ tầng trên ló đầu ra ngoài, cùng Tô Tinh bốn mắt nhìn nhau.

Nhìn thấy Tô Tinh con rồng lông vũ đang định gầm lên với con mình lập tức ngậm miệng, sợ Hắc Long sẽ cho rằng nó có ý định xấu với tiểu mao cầu.

“Pi~”

Đã lâu không gặp, anh chàng to con.

Tô Tinh nhiệt tình mà cùng nó chào hỏi.

Bé vô cùng ấn tượng với con rồng lông vũ này, nó chính là con rồng lông vũ vừa gặp mặt liền đuổi cắn bé, cuối cùng bị Hắc Long ma ma cắn đứt một mảng lông vũ.

Dưới sự uy hϊếp tuyết đối của mẹ Rồng Đen, mối quan hệ hàng xóm láng giềng của họ đã hoà hoãn hơn, cách đây một thời gian bé còn thường xuyên đến thăm nhà đối phương, tận mắt nhìn trứng rồng của bọn chúng.

Mãi cho đến khi bé nhờ Hắc Long ma ma mang ba quả trứng bạch long về hang, chiêm ngưỡng qua sức chiến đấu của những chú rồng con vừa phá xác chui ra, Tô Tinh mới đem hoạt động thăm hỏi hàng xóm thường ngày này huỷ bỏ.

Lần cuối cùng gặp mặt, rồng lông vũ con vẫn còn là một quả trứng to tròn màu trắng, an an tĩnh tĩnh nằm trong tổ trứng.

Không ngờ khi gặp lại, quả trứng máu trắng đã vỡ ra thành tiểu long bám trên vách đã một cách đáng thương, thậm chí còn không thể trở về nhà như thế này.

Cho nên, vì sao những con ấu long nay lại bị đuổi ra khỏi hang?

Tô Tinh ríu rít hỏi con rồng có lông.

Chẳng lẽ đây là truyền thống của long tộc sao?

Tất nhiên con rồng lông vũ không đáp lại, nó thậm chí miệng cũng không dám mở.

Chỉ khi con rồng con trèo lên đến cửa hang nó mới giơ chân trước chụp bay tiểu long lông vũ xuống lại.

Con rồng lông vũ con bất chợt bị hạ gục, vội vàng vỗ cánh trên không trung trước khi rơi vào dung nham.

Ấu long lông vũ ra sức quạt cánh, xiêu xiêu vẹo vẹo hướng hang động bay vào, lại bị con rồng lông vũ trưởng thành khác vừa ló đầu đυ.ng phải quăng ra ngoài.

Tô Tinh: “…”

Đây có thực sự là bố mẹ ruột không?

Ba con tiểu bạch long này là bọn họ nhặt được, những những con rồng con khác đều do chúng nó tự mình sinh a.

Tại sao bọn chúng lại đối xử như cũng cùng nhặt được chúng vậy?

Trên thực tế….bé cũng là được mẹ Rồng Đen nhặt về.

Những Hắc Long ma ma chưa bao giờ đối xử với bé như vây.

Không đúng, có vẻ như có một lần.

Tô Tinh đột nhiên nhớ ra rằng sau khi bé mọc lông bay, mẹ Rồng Đen đã thổi bé xuống vách đá.

Khung cảnh trong trí nhớ của bé có phần giống khung cảnh hiện tại trước mắt.

Điểm khác biệt duy nhất là sau khi mẹ Rồng Đen thổi bay bé, mẹ lập tức xà xuống bảo vệ và dạy bé cách bay.

Những con rồng con này không những không có bố mẹ đi cùng dạy dỗ mà hoàn cảnh của chúng còn nguy hiểm và tàn khốc hơn gấp trăm nghìn lần.

Nếu lúc trước bé không thể bay lên, nhiều nhất là rơi xuống vách đá.

Đương nhiên cũng có khả năng ngã chết hoặc bị đá nhọn đâm chết nhưng Hắc Long ma ma vẫn luôn ở bên cạnh bé, cho dù cuối cùng bé không bay được thì Hắc Long ma ma cũng sẽ bảo vệ bé, mẹ nhất định có thể bắt được bé.

Nhưng nếu những con rồng con này không bay được hoặc không bám được vào vách đã, điều chờ đợi bọn chúng là dung nham nuốt chửng.

Một khi rơi xuống đó, sẽ không còn khả năng sống sót.

Tô Tinh đã rất tức giận khi mẹ Rồng Đen thổi bay bé xuống vách đá.

Bây giờ khi so sánh với những con rồng con đang bám vào vách núi lửa này, bé mới kinh ngạc phát hiện Hắc Long ma ma có bao nhiêu săn sóc mình.

Quả nhiên, hạnh phúc đến từ sự so sánh.

Nếu để ý kỹ có thể nhìn thấy những tiểu long bám vào vách đá là những con đầu tiên thoát ra khỏi vỏ, các chi và đôi cánh của chúng đủ khoẻ để có thể leo trên vách đá dựng đứng.

Bố mẹ của những chú rồng con này không đuổi chúng ra khỏi hang động ngay khi chúng vừa nở mà giữ chúng ít nhất….hai hoặc ba ngày.

Điều này cũng chứng tỏ những con rồng trưởng thành không hề xua đuổi những con rồng con mà chúng có kế hoạch rõ ràng.

Nhưng Tô Tinh vẫn là một câu nói, thật quá đáng.

Mới hai ba ngày a, mặc dù thân thể hiện tại của bé đã phát triển hơn kiếp trước rất nhiều, một tháng có thể chạy nhảy nhưng bé vẫn phải mất trọn một tháng rưỡi mới có thể học bay

Khi bé được hai ba ngày tuổi, bé còn không thể đi vững, không thể mổ vào vỏ trái cây và phải cần mẹ Rồng Đen ép nước cho vào mồm để ăn.

Những con rồng cũng tuổi với bé lại có thể bay và bò.

Thậm chí điều này còn chưa đủ, những con rồng con có thể bay về hang đều sẽ bị trục xuất một lần nữa.

Chúng nó dường như muốn những chú ấu long này hoàn toàn độc lập và tự mình sinh hoạt.

Nếu đây là truyền thống của loài rồng thì chẳng trách những con rồng trưởng thành lại có cơ chế sống ác liệt như vậy, khó trách chúng có thể trở thành kẻ săn mồi cao cấp nhất.

Chỉ là Tô Tinh tuyệt đối không tiếp thu nổi.

Chỉ mới vài ngày sau khi phá xác, phải sống độc lập với bố mẹ, quả là chuyện khủng khϊếp a!

Tô Tinh chạy nhanh, bổ nhào vào mặt Hắc Long không chịu rời đi.

“Chíp….”

Tô - một đứa bé không bao giờ có thể sống thiếu mẹ - Tinh.

Hắc Long nghiêng đầu nhìn thấy tiểu mao cầu kêu pi pi vùi vào vảy nó, tưởng rằng bé đang bị ức hϊếp, lập tức mở miệng phun lửa về phía con rồng lông vũ tầng trên.

Ngọn lửa màu xanh lao về phía nó, con rồng lông vũ sợ hãi nhanh chóng thu hồi cái đầu nhô ra của mình.

Những vẫn chậm một bước, tóc trên đỉnh đầu đã bị lửa cháy đen và cuộn tròn lại.

Rồng lông vũ tức đến không nói nên lời.

Ấu long lông vũ nhân cơ hồi bay trở lại hang động nhưng không bao lâu sau đã bị chụp bay ra ngoài.

Trong hang động phía dưới, Hắc Long thuần thục mà trấn an tiểu mao cầu, cổ họng phát ra âm thanh nhu hoà.

Tô Tinh dán vào Hắc Long ma ma, có thể cảm nhận được những chiếc vảy tiếp nổi chổ cổ nó rung nhẹ khi nó kêu lên.

Julyyy: sắp phải tạm biệt ba chú Tiểu Bạch Long, tạm biệt đảo rồng rồi.