Quyển 1 - Chương 50: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Tô Tinh hoá thân thành một con gà làm cỏ, mỗi ngày đi sớm về muộn, chăm chỉ ‘nhổ cỏ’ cho ruộng hạt dưa.

Sau một thời gian, thân hình đều tròn trịa lên không ít.

Số cân mất đi trong thời kỳ thay lông đã được bổ sung trở lại.

Bé sợ hạt dưa trắng năm nay không đủ nhiều nên đã lấy lọ hạt dưa duy nhất còn lại trong hang rồng mang đến trồng.

Hầu hết chúng đều được trồng ở chổ đã làm cỏ trên cánh đồng hạt dưa trắng, một phần nhỏ được trồng dưới vách núi nơi họ sống.

Bé rất nhiêm túc trong việc trồng trọt lương thực.

Đem đầu nhọn hạt dưa trắng chôn vào trong đất, từng hạt từng hạt được xếp ngay ngắn, sau đó rãi một lớp đất mỏng và phủ cỏ thừa của bữa ăn lên.

Tô Tinh chăm chỉ trồng cây làm cỏ, Hắc Long chăm chỉ làm thịt những động vật xung quanh.

Từ những con thú tai dài sống trong hang dưới lòng đất đến những con thú có sừng khổng lồ đi ngang qua ăn cỏ, hay những con chim ăn thịt làm tổ trên cây, tất cả những động vật có khả năng tạo ra uy hϊếp cho tiểu mao cầu đều đã chui vào bụng nó.

Trong lúc nhất thời, không có một động vật nào được phép đến gần cánh đồng hạt dưa trắng.

Chạng vạng, ánh hoàng hôn buông xuống những hạt dưa trắng mới trưởng thành, kim quang nhàn nhạt.

Sau khi Tô Tinh hoàn thành công việc nhổ cỏ của ngày hôm nay, bé cùng Hắc Long ma ma về nhà.

Nhưng trước khi về hang rồng, tiểu mao cầu cùng Hắc Long vẫn phải tắm rữa sạch sẽ bụi bẩn và cỏ dính trên người.

Nơi tắm tốt nhất tất nhiên là hồ lớn ngăn cách hai khu rừng.

Nhưng phía đối diện chính là rừng rậm cháy đen, khu vực nguy hiểm có thể đưa tới quái vật khủng bố Tô Tinh chỉ có thể bay thêm một đoạn đường, đi đến một dòng suối nhỏ bên kia tắm rữa.

Suối nhỏ cũng đủ bé tẩy rữa nhưng đối với Hắc Long ma ma thì có phần miễn cưỡng.

Chổ sâu nhất chỉ có thể bao phủ một nửa chân trước của mẹ Rồng Đen.

Cũng may nó không lăn lộn trong bùn khiến cả người toàn là bụi như Tô Tinh, vảy của nó luôn sạch sẽ bóng loáng, chỉ cần rữa mặt và chân là được.

Lông vũ hoàn toàn ướt nhẹp, Tô Tinh vô pháp bay, bé đứng trên móng vuốt Hắc Long, được con rồng đen mang về.

Mỗi khi Hắc Long ôm bé bay qua rừng rậm, Tô Tinh đều mơ hồ có cảm giác đang bị theo dõi.

Nhưng khi bé đi tìm tầm mắt nhìn trộm thì cái gì cũng không tìm thấy.

Số lần nhìn thấy lửa ở khu rừng rậm bên cạnh cũng tăng lên.

Ngay từ đầu ánh lửa bay khắp nơi như đang tìm kiếm thứ gì đó, sau đó ánh lửa dần dần cố định trên bờ sông.

Nó dừng lại trên cành cây cháy đen, cái đuôi lửa dài rơi về phía sau, như là lặng lẽ quan sát cái gì đó.

Cách mô tả như vậy khá lạ lùng, lửa như thế nào sẽ ‘tìm kiếm’ cùng ‘quan sát’ được? Nhưng cảm giác của Tô Tinh chính là như vậy.

Bé tổng cảm thấy ngọn lửa kia là vật ‘sống’.

Ngọn lửa phảng phất như có sinh mệnh đó thường xuất hiện vào ban đêm nhưng chưa bao giờ gây ra hoả hoạn.

Tô Tinh hoài nghi ngọn lửa kia chính là ‘ma trơi’ của thế giới này.

Ngọn lửa chỉ xuất hiện vào ban đêm, có đuôi dài nhưng không đốt cháy các vật thể khác, nhìn thế nào cũng thấy chính là ‘ma trơi’ a.

Phải chăng ‘ma trơi’ ở thế giới này cũng là một hiện tượng tự nhiên?

Tô Tinh thực sự muốn đi sang bên kia để tìm hiểu.

Nhưng cũng chỉ có thể nghĩ.

Bên kia có một con quái vật mà ngay cả Hắc Long ma ma cũng không muốn đυ.ng phải, bé sẽ không lấy sự an toàn của chính mình và mẹ Rồng Đen đi mạo hiểm.

Lại một ngày mới, Tô Tinh từ dưới đôi cánh bước ra, đứng ở cửa hang duỗi cánh và chân trong ánh nắng ban mai.

Bé theo thói quen liếc nhìn hồ lớn bên phải, ánh lửa đêm qua đã biến mất.

Tô Tinh cũng không quá để ý, giơ chân gãi cổ, một mãnh lông chim màu vàng nhạt rơi ra.

“…”

Bé vĩnh viễn đều không quen với việc rụng lông, dù biết rằng lông mới sẽ được mọc ra nhưng bé vẫn sợ sẽ trở thành một con chim trọc.

Tô Tinh không dám gãi nữa, xoay người cẩn thận chải lông, sợ không cẩn thận lại nhổ thêm một cọng nữa.

Bé cắn một cọng lông đuôi mọc trong năm nay đã dài được một phần hai so với những chiếc lông đuôi khác, chải từ gốc đến ngọn.

Không biết có phải do bé tượg tượng hay không mà dải màu cam ở gốc lông đuôi đã trở nên lớn hơn.

Có lẽ một ngày nào đó toàn bộ lông đuôi của bé sẽ chuyển sang màu đỏ cam.

Hắc Long mở mắt ra, nhìn dưới cánh không thấy tiểu mao cầu, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy tiểu mao cầu ở cửa hang, đang chuyên tâm chải lông đuôi.

Nó đứng dậy, chậm rãi bước đến, hít một hơi thật sâu.

Một chiếc lông vũ bị hút ra.

Lông chim chặn lỗ mũi của Hắc Long, bị hơi thở phun ra, rơi xuống từ trên cái mũi.

Tô Tinh: “?!”

Hôm nay vô pháp chải lông được!

Chỉ cần không chải, liền không rụng lông.

“Chíp!”

Tô Tinh vỗ cánh bay lên, kêu gọi Hắc Long cùng ra ngoài.

Một ngày mới, công việc mới.

Hiện nay hầu hết những cây giống hạt dưa đều đã cao hơn Tô Tinh.

Chúng phân bố không đồng đều, có nơi dày đặc, có nơi trống vắng.

Tô Tinh cần nhổ một số cây con tại chổ quá rậm rạp và trồng chúng ở những chổ trống trãi khác.

Tô Tinh vừa nhổ cỏ vừa nhổ cây con, thỉnh thoảng lại ăn nhằm hạt dưa trắng.

Tất cả là do chúng quá ngon, hạt dưa thơm ngon cùng mầm non mềm mại mùi vị cũng không khác nhau là mấy.

Con rồng đen kiểm tra khu vực xung quanh như thường lệ, xác nhận không có động vật nào có thể thương tổn tiểu mao cầu, nó mới bất đầu đi săn gần đó.

Nó cũng không rời đi quá lâu, một khi săn được con mồi nó sẽ quay trở lại cùng con mồi và ăn ở những chổ có thể nhìn thấy cục lông nhỏ.

Tô Tinh cảm thấy Hắc Long ma ma kéo con mồi về ăn như thế này quá phiền phức, bé thuyết phục mẹ Rồng Đen ăn xong hãy quay lại.

Mẹ Rồng không đến cũng không sao, bé đã có đầy đủ khả năng tự vệ, có thể bay, chạy, phun ra lửa, có thể ứng phó với đại bộ phận nguy hiểm.

Theo Tô Tinh, Hắc Long ma ma quá lo lắng cho bé, giống như kẻ buôn người bất cứ lúc nào cũng có thể bắt cóc bé vậy, hay nên nói là kẻ buôn chim? Thế nên mẹ luôn phải thời thời khắc khắc thủ bé.

Ngay khi Tô Tinh vô tình ăn phải hạt giống dưa trắng lần thứ ba, đột nhiên nghe thấy tiếng kêu lớn, theo sau đó là tiếng rồng gầm quen thuộc và tiếng cây gãy đổ.

Tô Tinh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Giọng kêu đó, phương hướng đó….

Quái vật bên kia hồ đến đây!

Nó đang cùng mẹ Rồng đen đánh nhau!

Tô Tinh vỗ hai cánh bay lên, hướng thanh âm truyền đến chạy qua.

Trước khi bay qua cánh đồng hạt dưa trắng, một tiếng chim kêu nhẹ nhàng vang lên từ phía sau bé.

Tô Tinh giữa không trung ngoái đầu nhìn lại.

Con chim lớn với bộ lông đuôi dài màu đỏ từ rừng cây trên không bay xuống, giống như một chùm lửa từ trên trời rơi xuống.

Không, nó không giống lửa, trên người nó thật sự có lửa a!

Tô Tinh kinh ngạc mở to mắt, quên nhìn phía trước đầu đâm vào cành cây, điên cuồng đập cánh cũng không ổn định được thân thể, cuối cùng rơi xuống mang theo cả mấy chiếc lá bị móng vuốt xé nát.

Ngay khi sắp hôn mặt đất, một cái ôm ấm áp tiếp được bé, Tô Tinh rơi vào trong đám lông chim đỏ rực.

Thật ấm áp, ấm áp như lửa vậy….

Julyyy: bé Tinh sắp nhận "thân điểu" rồi a.