Người Giám Hộ Tà Ma

1/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Liệt Nam Truy Tập Lệnh Hệ Liệt
Từ khi được sinh ra đến bây giờ, cô chỉ biết đến người đàn ông đó là người giám hộ cho cô. Hắn ta là một côn người rất tàn ác, mọi việc cô làm lúc nào cũng không vừa lòng  …
Xem Thêm

Đeo ba lô xong, cô một tay giữ chặt ba lô, rón ra rón rén đi ra khỏi phòng, xác định xe của Tĩnh Phi Phàm không có ở nhà, cô thật nhanh đi ra cửa chính, chạy thật nhanh đi tìm Lam Huệ Tâm.

“Huệ Tâm, làm ơn cho mình ở lại đi!" Thương Ly Yên càu khẩn.

Lam Huệ Tâm có chút lo lắng “Nhưng mà…….Không biết hắn có đồng ý hay không?”

Dù sao thì phòng này là của hắn, không được sự cho phép của hắn mà cho người khác vào ở, nếu hắn biết được sẽ gào thét ầm ĩ, mà cô cũng không muốn làm vật hy sinh.

“Huệ Tâm chúng ta là bạn tốt mà phải không? Cầu xin bạn giúp mình một chút, cho mình ở lại một buổi chiều, ngày mai mình sẽ đi tìm chỗ ở.”

Lam Huệ Tâm mềm lòng, cô lắc đầu, cầm tay Thương Ly Yên “Bạn không thể ở bên ngoài một mình được, người xấu quá nhiều.”

“Huệ Tâm, bạn đồng ý cho mình ở lại, có đúng hay không?”Thương Ly Yên cũng sợ bị bạn tốt vứt bỏ, bởi vì trừ Huệ Tâm ra, Đường Ngữ Thi đã kết hôn làm cho cô cảm thấy không nên đi quấy rầy, nhưng lúc Lam Huệ Tâm từ chối giúp cô, cô cảm thấy mình thật sự không có nơi nào để đi rồi.

“Ly Yên, bạn…….Được rồi! Bạn cùng ở chung phòng với mình, hắn còn chưa về, chỉ cần hắn không phát hiện là được rồi.”

“Huệ Tâm, cám ơn bạn, bạn là cứu tinh của mình.”

Lam Huệ Tâm đưa cô vào nhà, rất nhanh sau đó đóng cửa lại “Mình đưa bạn đến phòng của mình.”

Khi Lam Huệ Tâm đưa Thương Ly Yên vào trong căn phòng thật đơn sơ thì không thể tin được.

“Cái gì? Hắn cho bạn ở chỗ này? Những đồ dùng này đều rất cũ, còn cái giường gỗ……Nói ít chứ cũng hai mươi năm rồi.” Thương Ly Yên vẻ mặt không dám tin.

“Ly Yên, mình biết bạn không thích…..”

Thương Ly Yên lập tức cắt đứt lời nói của cô “Huệ Tâm, không phải là mình không thích, mình chỉ là cảm thấy bạn quá đáng thương, phòng này bên ngoài nhìn thì cao sang, không nghĩ tới vẫn còn những đồ dùng cũ kỹ như vậy, thật là không phải đồ tốt, hắn cứ như vậy khi dễ bạn, chờ hắn trở về, mình giúp bạn tranh luận phải trái!” Thương Ly Yên cảm thấy tức giận.

“Không…….Không cần!” Lam Huệ Tâm lắc đầu “Mình chính là sợ bạn sẽ có thái độ như vậy, nên mới không muốn cho bạn nhìn thấy tình cảnh của mình……”

Thương Ly Yên cầm hai tay cô “Huệ Tâm, bạn thật giống như cô bé lọ lem!”

“Cô bé lọ lem còn có bàn tiên và hoàng tử, còn mình thì sao? Mình cái gì cũng không có.”

“Bạn có mình! Còn có Ngữ Thi, ba người chúng ta là bạn tốt, chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau.”

Lam Huệ Tâm lắc đầu một cái, nhẹ nhàng nói “Chuyện này, bạn không giúp được mình.”

“Quyết định vậy đi, mình với bạn sẽ cùng nhau ở thật tốt.”

“Bạn không phải vì muốn chạy khỏi cái nhà kia mới trốn ra ngoài sao?”

“Đúng vậy!” Thương Ly Yên áy náy cười một tiếng, suy nghĩ một chút, vỗ tay nói: “Mình có đem theo tiền, chúng ta có thể ra ngoài thuê nhà ở cùng nhau, hai chúng ta cùng ở một chỗ, vừa có bạn, vừa có thể quan tâm chăm sóc lẫn nhau.”

“Ly Yên, mình không thể dùng tiền của bạn!” Lam Huệ Tâm dù rất khó khăn, nhưng cô cũng có lòng tự trọng của mình.

“Mình không muốn tính toán tiền bạc với bạn bè, bởi vì mình quý trọng một người bạn như bạn, mình không muốn vì vấn đề tiền bạc mà làm cho tình bạn của chúng ta trở nên xấu đi.”

“Mình sẽ không so đo tính toán về số tiền này, dù sao ba mẹ trước khi mất cũng đã để lại cho mình di sản đủ để mình sống cả đời.”

“Bạn không so đo, nhưng mình để ý.” Lam Huệ Tâm thắng thắn cự tuyệt.

“Được rồi!” Thươn Ly Yên không nói nữa.

Lâm Huệ Tâm khẽ xem đồng hồ trên tay “Bạn nghĩ ngơi một chút đi, mình muốn đi ra ngoài mua đồ ăn, lát nữa mình phải nấu cơm, nếu hắn trở về mà không ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, hắn nhất định sẽ ném đồ lung tung, Trong phòng khách có rất nhiều đồ cổ có giá trị, sẽ không chịu nổi được cơn thịnh nộ của hắn.”

“Huệ Tâm, mình đi với bạn.”

“Không cần! Mình sẽ hanh chóng quay trở lại.” Giống như vừa nghĩ tới điều gì, cô khẩn trương quay lại nói “Bạn tốt nhất đừng đi ra ngoài,có bất kỳ chuyện gì cũng đừng xen vào, xong việc mình sẽ đem bữa ăn tối đến cho bạn.”

“Tại sao?” Cô buồn bực.

“Mình xin bạn đừng hỏi nữa.”

“Được, mình không hỏi nữa. Bạn đi nhanh đi, mình sẽ nghỉ ngơi một chút.”

Sau khi ở trong phòng Lam Huệ Tâm, Thương Ly Yên nhìn xung quanh một vòng không khỏi nhíu chặt chân mày, làm cho hai đôi lông mày chụm lại một chỗ.

Mặc dù Lam Huệ Tâm là người có hoàn cảnh khó khăn nhất, nhưng cô luôn luôn lạc quan yêu đời, cho dù có những lúc buồn bực, cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, cộng thêm đối với cuộc sống đơn giản của mình Lam Huệ Tâm cũng không để ý.

Hiện tại vừa nhìn, so với tình cảnh của Lam huệ Tâm, ít nhất cô không cần phải làm việc nhà, không cần hầu hạ một người đàn ông tà ác, cũng không phải sống cuộc sống đơn sơ như vậy.

Thương Ly Yên quyết định, cô muốn thuyết phục Lam Huệ Tâm cùng cô rời khỏi đây đến một nơi khác, hai người các cô có thể thuâ nhà ở bên ngoài, cũng không nhất thiết phải dựa vào sự che chở của nam nhân.

Thương Ly Yên phát hiện mình suy nghĩ mọi việc hết sức ngây thơ.

Khi Lam Huệ Tâm đưa bữa ăn tối cho cô, mà cô đem ý tưởng này nói cho Lam Huệ Tâm nghe thì Lam Huệ Tâm lộ vẻ mặt khổ sở, cô muốn hỏi rõ nguyên nhân, thế nhưng ánh mắt của Lam Huệ Tâm lóe lên, ấp a ấp úng, nói lảng sang chuyện khác.

“Mình còn phải đi kéo đất, bạn từ từ ăn.”

“Bạn không ăn sao?”

“Mình…….”

Chợt, âm thanh của người đàn ông rống lên như sấm đột nhiên vang lên “Lam Huệ Tâm!”

Một người đàn ông đẩy cửa đi vào, Thương Ly Yên cùng Lam Huệ Tâm hai mặt cùng đỏ.

“Tại sao trái cây tôi muốn ăn đều không ngọt? Cô lúc đi mua rốt cuộc có nghiêm túc lựa chọn hay không?"Ngũ Tư Trần vẻ mặt rất đẹp, cá tính kiêu ngạo lại liên tiếp lớn tiếng dọa người.

“Tôi…….Có thể là mấy ngày trước vừa có mưa bão, nên trái cây mới không ngọt.” Lam Huệ Tâm ngăn thân thể mình trước mặt Thương Ly Yên, mục đích là che kín tầm mắt của hắn.

Nhưng nghĩ cũng biết, cơ thể cô gầy yếu của côlàm sao có thể che hết toàn bộ cơ thể cao lớn đầy đặn của Thương Ly Yên?

Ngũ Tư Trần đẩy Lam Huệ Tâm ra, định thần nhìn lại, thấy Thương Ly Yên xinh đẹp rạng ngời, không khỏi sửng sốt.

Không nghĩ tới Lam Huệ Tâm ngang nhiên giấu người ở trong phòng.

Lam Huệ Tâm phát hiện ra tầm mắt hắn dừng lại trên người Thương Ly Yên, đáy lòng không khỏi chua xót.

Vóc dáng của cô kém hơn so với vóc dáng xinh đẹp của Thương Ly Yên, bất kỳ người đàn ông nào đều muốn cô nằm dưới thân mình.

Mặc dù cô hy vọng hắn là người ngoại lệ, nhưng chính mắt nhìn thấy hắn nhìn không chớp mắt Thương Ly Yên, hy vọng của cô trong nháy mắt vỡ vụn thành ngàn mảnh, vạn mảnh, vô số mảnh…….

Ngã Tư Trần nhìn nhìn Thương Ly Yên, trong đầu liền nghi vấn.

Hắn không phải ngàn vạn lần căn dặn cô, không cho phép cô lén giấu người sao? Cô lại dám ăn gan hùm chống lại hắn.

Còn là Tiểu Huệ Tâm đơn thuần ngọt ngào trước mặt hắn.

Xem ra không nên cho hai người ở quá gần nhau.

Ngã Tư Trần trợn mắt nhìn Lam Huệ Tâm một cái, Lam Huệ Tâm tự biết sai không dám nói lý.

“Cô!” Hắn chỉ vào Thương Ly Yên “Lập tức rời đi cho tôi! Chỗ của tôi không hoan nghênh cô.”

“Ngã Tư Trần anh không thể như vậy!” Lam Huệ Tâm lập tức che chở cho Thương Ly Yên “Cô ấy là bạn tốt của tôi, tôi đồng ý với cô ấy, tôi muốn ngủ cùng cô ấy.”

“Đó là chuyện của cô, không liên quan đến tôi.” Hắn nhẹ đáp lại Lam Huệ Tâm “Đây là phòng của tôi, tôi nói không hoan nghênh là không hoan nghênh.”

Thương Ly Yên không nén được tức giận “Tỏ vẻ cái gì? Loại phòng rách nát của anh, tôi với Huệ Tâm không cần.”

Cô đem ba lô đeo lên vai, lôi kéo tay Lam Huệ Tâm “Mình cùng đi.”

Thêm Bình Luận