Người Giám Hộ Tà Ma

1/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Liệt Nam Truy Tập Lệnh Hệ Liệt
Từ khi được sinh ra đến bây giờ, cô chỉ biết đến người đàn ông đó là người giám hộ cho cô. Hắn ta là một côn người rất tàn ác, mọi việc cô làm lúc nào cũng không vừa lòng  …
Xem Thêm

Đôi mắt cô nhắm lại, toàn tâm toàn ý cảm nhận nụ hôn của hắn.

Một nụ hôn vừa nóng bỏng như lửa lại vừa nhẹ nhàng như nước.

Cô mê hoặc, đầu óc hoàn toàn trống không.

Hắn ôm cô, khiến cơ thể hai người sát nhau, nhiệt độ trên người hắn áp lên người cô, nhịp tim mạnh mẽ của hắn không ngừng truyền vào trong ngực của cô.

Cô cảm thấy tim mình đập càng lúc càng nhanh, nhưng mà, cô vẫn không thể ngăn cản nhịp tim của hắn.

Nhiệt độ tăng lên làm cho toàn thân cô trở nên nóng, có chút lười biếng, không tự chủ được đem toàn bộ thân thể dựa vào người hắn, giống như nằm trong l*иg ngực kiên cố của hắn, cô không có gì phải lo sợ.

Hắn hôn vành tai của cô, nhẹ nhàng bú ɭϊếʍ, làm tăng sự kí©h thí©ɧ đối với cô.

“Uhm…….Thật thoải mái…….”

Ngón tay Tĩnh Phi Phàm nhẹ nhàng lướt qua mặt cô, trược xuống chiếc cổ trắng của cô.

“Thật thích…….Đừng có ngừng……hơi ngứa thật thoải mái……”

Tiếng kêu mị hoặc mềm nhỏ mà động lòng người thoát ra, cỗ vũ ham muốn của hắn.

Tĩnh Phi Phàm đột nhiên nâng cao cơ thể cô, nhũ hoa đẩy đặn của cô vừa đúng ngang tầm mắt hắn, cô nhìn ánh mắt tà nịnh sáng rỡ của hắn, không hiều đến tột cùng là hắn muốn gì.

Nháy mắt sau đó, cô hiểu!

Cách một lớp quần áo nhưng hắn chính xác cắn nuốt nhũ hoa bên phải của cô.

Môi của hắn thật ướt, thật ấm áp.

Cô kinh hoàng nhìn khuong mặt đang nhắm chặt mắt đầy say mê của hắn, toàn thân không cách nào nhúc nhích.

Môi của hắn mạnh mẽ bú ɭϊếʍ, cô bất lực cong người “Ách…….Uhm……”

Chỗ đó trở nên kỳ quái…….Tê tê dại dại, giống như mang theo vô số dòng điện đánh thẳng vào tứ chi của cô.

Nhũ hoa của cô trở nên nóng, làm cho tay cô theo bản năng bám lên hai vai của hắn, không tự chủ vặn vẹo uốn éo cơ thể mềm mại.

Cô kinh ngạc nghe thấy hắn thở dốc, ngay lập tức nhũ hoa bên kia của cô cũng bị hắn tấn công.

Cô phát hiện hai nhũ hoa của mình giống như càng lúc càng cứng lên…….

Hình như là hắn vẫn mυ"ŧ cô…….Cô mới cảm thấy kỳ quái như vậy.

Thương Ly Yên đẩy hắn ra, mà cô không báo trước khiến cho hai người tách ra vì dùng lực hơi lớn.

Cô cúi đầu nhìn, trước ngực thấm ướt một mảng thật kỳ dị, thật là mắc cỡ, cô vội vàng lấy hai tay bảo vệ trước ngực không để cho hắn tiếp tục nữa.

“Chú…….Chú không thển hư vậy…….” Khí thế của cô toàn bộ tiêu tán rồi, giống như lúc hắn hôn cô toàn bộ tức giận cứ như vậy tan biến mất.

Cô nhìn hắn, ánh mắt hắn mê ly, vẻ mặt mê người, làm cho trái tim cô cứ nhảy không ngừng.

Hắn thật tà ma, tư thế đẹp mắt mê người, cứ như vậy làm cho người ta mê người.

Như chạm phải một dòng điện, cô si ngốc nhìn hắn, ánh mắt dính chặt vào khuôn mặt hắn.

Trong mắt hắn như có hai ánh lửa nguy hiểm, bao gồm mạnh mẽ, giống như ánh lủa nồng đậm.

Thương Ly Yên nhìn một chút, thế nhưng ánh mắt tràn đầy sương mù, hai gò má ửng hồng.

Hắn đẩy cô ngã xuống giường, kéo hai chân cong của cô ra ngoài, đầu gối của hắn xen vào giữa hai chân cô.

Cô không rõ rốt cuộc hắn muốn làm gì, chỉ cảm thấy tư thế này thật là mắc cỡ, nhanh muốn khép lại.

Ngón tay dài của hắn thuần thục lục lọi giữa hai chân mềm mại của cô, mặc dù là cách một lớp quần, nhưng dưới sức lực của hắn, cô không thể bỏ qua được.

Hoa tâm mềm mại của cô bị hắn đè xuống, cô không khỏi thở dốc vì kinh ngạc.

Hắn tiếp tục tìm kiếm, giống như thói quen tìm kiếm điểm mẫn cảm của cô, sau đó dùng lực bóp một cái.

“A…..a…..” Cô nức nở, hạ thân truyền đến kɧoáı ©ảʍ đầy kí©h thí©ɧ.

Hắn thật tà ác…….

Ngón tay hắn dùng sức áp lại, vừa ma sát vừa bóp, làm cho cô không có khí lực.

“Không cần……Tay của chú……Lấy ra……” Cô cảm thấy kí©h thí©ɧ càng ngày càng nhiều, sắp không chịu nổi.

“Oh….A…..a…..”

Khi hắn không ngừng dùng sức vỗ về chơi đùa, giống như một mũi khoan khao khát chui vào nơi sâu nhất trong hoa tâm của cô, làm cho cả người cô kịch liệt co rút, hai chân không khỏi đóng lại, bắt đầu điên cuồng giãy dụa.

“Không……Thật khó chịu…..”

Du͙© vọиɠ mãnh liệt từ hạ thể của cô như muốn vỡ òa ra.

Tĩnh Phi Phàm thưởng thức hình thái mê hoặc không bình thường của cô, hài lòng nhìn cô đang chìm trong bể trầm luân của hắn “Không thoải mái như thế nào?”

“Thật kỳ quái……Thật khó chịu…….” Cô không cách nào hình dung cụ thể.

“Có phải cảm thấy rất trống không?” Hắn hỏi cô.

“Uhm….”

“Muốn tôi tiếp tục nữa sao?”

“Uhm……” Mặc dù cảm thấy rất mắc cỡ, nhưng cô cảm thấy lúc này mình rất cần “Tôi muốn……Muốn tay chú……”

“ Muốn tay tôi như thế nào?”

“Muốn tay chú…..Tay của chú……” Cô chủ động bắt tay của hắn, đặt ở giữa hai chna6 cô, sau đó lại khép chân lại.

Tĩnh Phi Phàm lại chậm chạp không có động tác tiếp theo.

“Mới vừa rồi thật thỏa mái…..Tôi muốn…..Muốn tiếp tục…….” Thương Ly Yên khuôn mặt đỏ hồng lời nói đứt quãng.

Tĩnh Phi Phàm phản cách xa cô một chút.

Thương Ly Yên nhìn hắn, trong lòng bi thương, cảm thấy thật khó chịu.

“Chúng ta không thể tiếp tục nữa.” Tĩnh Phi Phàm quay người đi.

“Tại sao? Là chú làm tôi trở thành như thế này……”

“Mới vừa rồi là tôi nhất thời mê hoặc.”

“Chú cuối cùng coi tôi là người như thế nào? Đem tôi biến thành mẹ tôi có phải hay không? Cho nên chú mới trêu đùa tôi như vậy, tôi…..Tôi chán ghét chú, vô cùng chán ghét chú!” Thương Ly Yên căm phẫn la lên, đem gối đầu trên giường ném về phía hắn.

Hắn không có tránh, cố ý để cho cô phát tiết, gối đầu đánh trúng thân thể của hắn rồi rơi xuống.

Thương Ly Yên nhìn chằm chằm hắn, trên mặt có một tia ảo não.

Đây không phải là điều cô muốn…….

“Chú đi ra ngoài! Đi ra ngoài!” Cô gầm nhẹ.

Tĩnh Phi Phàm đem gối đầu bắt được để lên giường, ngoan ngoãn mở cửa rời khỏi.

Thương Ly Yên lần nữa đem gối đầu ném về phía hắn, lần này, vứt xuống cạnh cánh cửa đã khép, phát ra tiếng vang hơi nhỏ.

Hắn rời đi.

Hắn tự nhiên làm cô trở nên hung phấn sau đó lại bỏ cô một mình rời đi.

Hắn trước khi rời đi khuôn mặt mang theo vẻ mặt hối tiếc cô không muốn nhìn.

Cô không muốn là thế thân của mẹ.

Cô không cần, không cần, không cần, không cần…..

Thương Ly Yên bi phẫn che mặt khóc.

Trong những ngày kế tiếp, Tĩnh Phi Phàm cùng Thương Ly Yên bề ngoài xem như không có gì, hai người rất ăn ý tự động đem chuyện đó quên đi, không hề đề cập tới.

Tĩnh Phi Phàm thuê người tới dọn dẹp nấu cơm cho cô, bởi vì hắn sợ cô đói bụng.

Thương Ly Yên lại trở nên tự động, ngoan ngoãn theo quy cũ làm bài tập, đúng giờ lên lớp, đúng giờ tan học, những ngày sau cô vô cùng đơn giản, để đối lại sự giám sát của Tĩnh Phi Phàm.

Cô thích hắn, khi hắn hôn cô từ phía sau……

Lần đầu tiên hôn, làm mở ra trái tim của cô.

Lần thứ hai hôn, làm cho cô nghiện cảm giác kí©h thí©ɧ cùng cảm thụ.

Lần thứ ba hôn, làm cho cô cảm nhận được ham muốn giữa nam nữ, cô thậm chí bị chính nội tâm của mình nắm giữ, bởi vì khát vọng mãnh liệt của hắn dọa sợ.

Cô chưa bao giờ hiểu được phụ nữ cũng có ham muốn du͙© vọиɠ, hơn nữa cứ như vậy tự nhiên sinh ra……

Hắn dạy cho cô thành một người khác, làm cho cô cũng muốn có được ham muốn du͙© vọиɠ từ hắn.

Hắn đang ỡ giữa một bụi hoa rực rỡ, cô không biết mình có đủ khả năng đánh bại những người phụ nữ khác hay không, trở thành người duy nhất trong lòng hắn, chỉ là, khuôn mặt của cô quá giống mẹ làn cho hắn say mê không dứt, đối với cô mà nói đó là một vũ khí có lợi.

Cô không muốn làm thế thân của mẹ cô, hoàn toàn không muốn. Nhưng muốn thu hút ánh mắt của hắn, lại cần phải dựa vào khuôn mặt xinh đẹp này.

Thêm Bình Luận