Người Giám Hộ Tà Ma

1/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Liệt Nam Truy Tập Lệnh Hệ Liệt
Từ khi được sinh ra đến bây giờ, cô chỉ biết đến người đàn ông đó là người giám hộ cho cô. Hắn ta là một côn người rất tàn ác, mọi việc cô làm lúc nào cũng không vừa lòng  …
Xem Thêm

Cô cảm thấy có chút buồn, nhưng cũng không muốn vì vậy mà buông tha.

Tĩnh Phi Phàm cái tên này, con người này, cô nhất định sẽ lừa được.

Không phải là vì bốc đồng cùng bạn đánh cuộc, mà là vì hạnh phúc suốt đời của mình.

May mắn thay, Tĩnh Phi Phàm cũng không phải thay đổi hoàn toàn, ít nhất hắn cũng không mang phụ nữ về nhà nữa, không còn để cho cô tùy ý bắt gặp.

Cô không biết điều gì làm thay đổi hắn, nhưng cô cảm thấy đây là thói quen tốt.

Không có bất kỳ người phụ nữ nào muốn chia sẽ người đàn ông của mình vời người phụ nữ khác.

Chỉ là hắn không mang phụ nữ về nhà, nhưng vẫn làm việc và nghỉ ngơi không bình thường, cho nên cô nghĩ, hắn không cùng phụ nữ ở nhà nhưng có thể đổi chỗ khác.

Cô sẽ không dễ dàng nhận thua như vậy, cô sẽ đường đường chính chính dụ dỗ hắn…….

“Thương Ly Yên, cô ở trong phòng của tôi làm gì?”

Tĩnh Phi Phàm kéo cơ thể mệt mỏi kiệt sức về nhà, vừa vào đến cửa, mở đèn, liền phát hiện ra trên giường người đẹp đang ngủ.

Nếu là cô tính làm cho hắn vui sướиɠ, bất ngờ, thì rất xin lỗi, vui mừng không có, kinh sợ ngược lại không ít.

Hắn hét lớn một tiếng, đem nâng má, dựa lung vào tường, làm cho Thương Ly Yên đang lười biếng ngủ tỉnh dậy.

“A…..a…..” Cô theo tiếng thét chói tai, đứng dậy giơ chân, ở trên giường của hắn xoay vòng vòng “Thế nào, thế nào có gián sao? Có sâu nhỏ sao?”

“Ngừng!” Một tiếng nói không có cách nào coi thường khí phách kiêu ngạo vang to.

Thương Ly Yên ngoan ngoãn ngừng kêu, nhìn chung quanh, trừ hắn ra, côn trùng nhỉ đều không có.

“Chú…….Chú đã về.” Cô ngây ngốc cười một tiếng, khuôn mặt mê hoặc, hiển nhiên còn tỉnh táo.

Sauk hi nhìn thấy trang phục trên người cô, không khỏi nín thở.

Cô mặc một áo ngủ sa tanh mỏng màu trắng, cổ lại cắt chữ V để lộ ra nhũ hoa trắng nõn đẫy đà như ẩn như hiện, hơn nữa, đáng chết! Cô cứ như vậy không mặc áo ngực bên trong.

“Cô làm gì ở trên giường tôi? Trở về phòng của cô đi!” Hắn thở ra thật to, cảm thấy trong cơ thể đang sôi trào ngọn lử ham muốn, mãnh liệt chảy quanh huyết mạch.

Không được! Chỉ là hô hấp của hắn không cách nào thoát khỏi cơ thể nóng bỏng của cô, hắn cần phải tắm nước lạnh.

“Tôi…….Bây giờ tôi không muốn về phòng.” Cô nhìn hắn một cái, sau đó cúi đầu nói.

“Cô biết cô đang nói cái gì không?” Trán Tĩnh Phi Phàm nổi gân xanh, hai mắt giống như hai ngọn lửa bắn về phía cô, ham muốn du͙© vọиɠ dâng cao như dòng nước sắp làm cho hắn không khống chế được mà lao về phía cô.

“Tôi biết rõ.” Cô kiên định nói.

Cô hy sinh giấc ngủ chờ hắn, chính là muốn hấp dẫn hắn.

Cô còn cố ý ăn mặc hồn nhiên như vậy, mà bên trong, áo ngực cùng qυầи ɭóŧ cái gì cũng không mặc.

“Không, cô không biết rõ, cô nhanh nhanh trở về phòng của cô đi.” Hắn lấy tay vỗ vỗ trán, lắc đầu.

“Tôi……Tôi không về phòng.” Đôi môi Thương Ly Yên run rẩy, nhưng càng dứt khoát, giọng điệu chân thật đáng tin.

“Tôi rất mệt. Cô đừng làm ồn được không?” Hắn than nhẹ một tiếng, cố gắng đè xuống nội tâm cùng thần trí đang sao lãng, tầm mắt không nhìn cô, tránh khỏi không nhìn thấy những chỗ không nên thấy mà khiến cho nam căn hung cĩ to lớn của hắn sưng lên, càng khó chịu.

“Tôi……Tôi không có làm loạn.”

“Cô thích căn phòng này như vậy, tối nay muốn ngủ lại đây sao? Nếu không tôi để cho cô ngủ ở đây, tôi đi ra phòng khách ngủ.”

Thương Ly Yên nhìn hắn xem mình như một đứa trẻ làm loạn, trong lòng vừa khổ sở lại vừa không phục “Tôi không phải là đứa trẻ nữa! Chú nhìn cho rõ, tôi đã trưởng thành!”

Cô chạy đến trước mặt hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, cố ý nâng cao hai nhũ hoa.

Nhìn ở khoảng cách gần, nhũ hoa của cô đầy đặn, làm cho người ta thèm thuồng.

Tĩnh Phi Phàm thấy mê lại bắt buộc di chuyển tầm mắt.

Thương Ly Yên chủ động đưa lên đôi môi đỏ mộng đặt lên môi hắn, lợi dụng thời cơ hắn sững sờ bắt chước lúc hắn hôn cô hút môi hắn, liếʍ môi hắn.

Tĩnh Phi Phàm hơi hé môi, hướng dẫn cô “Cô phải đưa đầu lưỡi vào……”

Đầu lưỡi Thương Ly Yên chạy trong khoang miệng hắn, dây dưa hồi lâu.

Nụ hôn của cô rất trẻ trung, rõ rang không có đối tượng luyện tập.

Trong lòng hắn vui vẻ.

Tuy nói như thế, nam căn của hắn đột nhiên sung to như muốn tấn công vào thành.

Hai đôi môi hết sức quấn lấy nhau, tư vị tốt đẹp của cô để cho hắn hưởng thụ.

Là cô chủ động đưa tới cửa, hắn cũng không muốn cho cô cơ hội rời đi, nếu cô không muốn, hắn cũng không khách khí tiếp nhận.

Hai cánh tay của hắn mạnh mẽ dùng lực đem cô ôm vào trong ngực, đầu lưỡi bá đạo xâm chiếm khoang miệng cô.

Nghi của hắn quá nóng làm cho cô cuồng loạn, bị hôn đến tứ chi tê dại.

Nụ hôn thật cuồng dã, mang theo sự trêu đùa, làm cho cô cảm thấy toàn cơ thể như bị chạm phải điện khi ở trên ngực hắn.

Hai cánh tay của cô ôm cổ hắn, thích vẻ mặt tà nịnh của hắn như vậy, làm cho lòng cô không ngừng đánh trống, chỉ sợ một giây kế tiếp trai tim từ trong ngực bắn ra.

Bàn tay Tĩnh Phi Phàm trực tiếp đặt lên nhũ hoa đầy đặn của cô, không biết nên vì sự to gan của cô mà hoan hô, hay là đem cô đánh ba mươi cái.

Tối nay cô đặc biệt xinh đẹp, đặc biệt quyến rũ, đặc biệt mê người, đặc biệt ngon miệng.

“Thương Ly Yên, cô không sợ mình sẽ hối hận sao?” Tĩnh Phi Phàm nặng nề đè xuống nhũ hoa.

Cô kinh sợ thở gấp, cười cười “Tôi sẽ không hối hận. Tôi trưởng thành rồi đúng hay không?”

“Chỉ có nơi này lớn lên là vô ích.”

“Không chỉ có nơi này lớn lên…….”

“Vậy sao?”

“Không tin, chính chú tự mình xem xét.”

Lời nói của Thương Ly Yên tràn đầy khích lệ, mà gương mặt cô càng làm khơi dậy thú tính của Tĩnh Phi Phàm, động tác của hắn trở nên kịch liệt.

“Uhm…….” Nhũ hoa của cô bị hắn mạnh mẽ cầm lấy, bừa bãi vuốt ve, mà cô không có bất kỳ điểm nào không thoải mái, cơ thể cô giống như bị ngọn lửa đốt cháy, lại giống như bị ném vào biển rộng, biến cô trở nên vô lực.

Tĩnh Phi Phàm đem áo của cô gạt ra, hai nhũ hoa nhỏ lập tức lộ ra dưới mắt hắn.

“Thì ra là nhũ hoa xinh đẹp bị giấu đi, khó trách tôi không tìm được.”

Hắn nhìn chằm chằm miếng dán trên đầu nhũ hoa, giống như là kẻ thù, sau đó, hắn dùng hàm răng đem miếng dán trên nhũ hoa gạt ra, bỏ sang bên cạnh.

“Đẹp như vậy…….Không nên bị che dấu.”

Đầu nhũ hoa ửng hồng nhạy cảm thẳng đứng lên, hắn mạnh mẽ vặn trái vặn phải, làm cho cô rêи ɾỉ bên tai không dứt.

Cô theo phản xạ muốn đưa tay gạt ra sự vuốt ve đùa bỡn của hắn, thế nhưng hắn lại mạnh mẽ đè ép đầu v*, làm cho cô mê loạn, khẽ run.

Nhũ hoa trắng như tuyết của cô bị bàn tay của hắn mạnh mẽ bóp làm cho biến dạng, mang cho cô kɧoáı ©ảʍ tê dại.

Tay của hắn, mắt của hắn, cơ thể hắn…….Tất cả đều rất nóng.

Khát vọng trong cơ thể cô được hắn an ủi, bởi vì sự chơi đùa mang đến sự thoải mái cho cô, làm cho cô lâm vào vui mừng, không muốn rời đi, cũng không có lực chống cự rồi.

Hắn nhìn hai nhũ hoa phô bày ra hồi lâu, ham muốn lên tới cực điểm.

Cô bị nhìn thấy rất ngượng ngùng, e lệ, cô đột nhiên muốn trở về phòng.

Tĩnh Phi Phàm đè lên môi cô, trượt xuống nhũ hoa, đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ làn da trắng noãn của cô, ngón tay nhẹ bóp bên ngoài, kɧoáı ©ảʍ trên người cô không ngừng sinh ra.

“Uhm……Thật thoải mái…….” Thương Ly Yên không kiềm chế được khẽ rên lên, toàn bộ sức lực trên cơ thể cô bị lấy đi, một chút lý trí còn lại cũng bị đem đi, vẻ mặt như muốn điên lên vì kí©ɧ ŧìиɧ.

Chiếc áo nửa đóng nửa mở trên người cô cực kỳ hấp dẫn mê người, phơi bày ra những vết đỏ hồng nhàn nhạt trên cơ thể mềm mại, toàn bộ áo ngủ bị tháo xuống, nhìn cô chỉ mặc qυầи ɭóŧ, cổ của hắn khô rát cảm thấy như khát nước.

Thêm Bình Luận