Người Giám Hộ Tà Ma

1/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Liệt Nam Truy Tập Lệnh Hệ Liệt
Từ khi được sinh ra đến bây giờ, cô chỉ biết đến người đàn ông đó là người giám hộ cho cô. Hắn ta là một côn người rất tàn ác, mọi việc cô làm lúc nào cũng không vừa lòng  …
Xem Thêm

Hắn kéo cô vào thang máy còn chưa đóng cửa, định đem cô quay về gian phòng lúc nãy.

“Không…….Không được đóng…….” Thương Ly Yên nhìn cánh cửa thang máy từ từ khép lại, trong lòng tràn đầy cảm giác sợ hãi.

Không……..Cô không muốn cùng hắn…….Cô chỉ đùa một chút, hắn không thể cho là thật.

Thương Ly Yên nhìn ánh mắt tràn đầy du͙© vọиɠ của Tôn Đại Dũng, khϊếp sợ.

Cô vội vàng ấn phím mở, nhưng Tôn Đại Dũng lại giữ chặt cô, bàn tay ấn phím đóng.

Cửa thang máy dần dần khép lại…….

Trong lòng của Thương Ly Yên……cũng sắp tuyệt vọng.

Vào lúc cửa thang máy sắp đóng hết chỉ cỏn một khe hở nhỏ, bàn tay của một người đàn ông chen vào, cửa thang máy gặp trở ngại lại mở ra.

Mặt Tôn Đại Dũng đen lại, trừng mắt nhìn người vừa mới bước vào, dáng dấp đối phương so với hắn đẹp trai, làm cho hắn càng thêm khó chịu.

Thương Ly Yên thấy được mặt của Tĩnh Phi Phàm, mừng rỡ cười.

Cô biết, hắn sẽ không bỏ rơi cô, hắn sẽ tới cứu cô.

Tĩnh Phi Phàm vung tay trực tiếp đánh trúng lỗ mũi Tôn Đại Dũng, thừa dịp hắn kêu gào kéo Thương Ly Yên từ trong lòng hắn ra, hắn kéo Thương Ly Yên ra khỏi thang máy, trước khi đi Thương Ly Yên không quân cho hắn một đạp, sau đó cửa thang máy đóng lại, Tôn Đại Dũng ở bên trong gào khóc.

Tĩnh Phi Phàm dem Thương Ly Yên ra khỏi khách sạn, đưa ra xe “Về nhà.”

Mặt hắn xanh mét, xem ra tức giận không ít.

Thương Ly Yên phát hiện ra mọi chuyện không xảy ra đúng như cô dự đoán. Hắn đã tới, nhưng hắn không ghen, không có biểu hiện yêu thương cô, sắc mặt hắn rất khó coi, giống như muốn đem cô ăn tươi nuốt sống, làm cho cô cảm thấy sợ.

“Tôi…….”

“Tôi rất giận, cô tốt nhất không nên mở miệng!”

Lời nói của hắn ngăn chặn hết tất cả những gì cô muốn nói, cô thông minh ngậm miệng, chỉ sợ chọc hắn phát điên.

Vừa về tới nhà, cô nhanh chóng xuống xe, muốn chạy nhanh về phòng của mình, nơi duy nhất an toàn cho cô trốn.

Tĩnh Phi Phàm sớm biết được suy nghĩ của cô, ở ngay phòng khách hắn đã nắm chặt tay cô không cho cô chạy lên lầu.

“Ở đây nói chuyện.”

“Tôi……..Tôi không có gì để nói.”

“Vậy sao?” Hắn liếc xéo cô một cái “Tôi lại có chuyện muốn hỏi cô, tại sao cô lại muốn cùng người xa lạ đi vào khách sạn? Cô cảm thấy như vậy chơi rất vui sao? Cô có biết hay không nếu tôi tới cứu cô muộn một chút, cô bây giờ đã bị bắt lên giường.”

“Vậy thì sao?” Thương Ly Yên ngẩng cao cằm, cô ghét hắn dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với cô, cô không nhịn được nhìn chằm chằm hắn “Tôi không có gọi chú, là chú tự đi đến.”

“Cô…….” Tĩnh Phi Phàm không để cho cô trêu tức, hắn cười tà ma.

Nụ cười tà ma của hắn làm cho lòng của cô nao nao.

Hắn nhìn tư thế kiêu ngạo của cô, thấp giọng nói “Cô rất không ngoan.”

Thương Ly Yên trợn to mắt “Không cần xem tôi như một đứa trẻ để dạy dỗ.”

“Cô hy vọng thế nào? Tôi xem cô như người lớn sao?” Hắn nâng lên khóe miệng đùa giỡn “Tôi đối với phụ nữ xử phạt là theo hình thức của người lớn, chẳng lẽ cô nghĩ muốn bị tôi vuốt ve, bị tôi dính chặt vào trong cơ thể sao?”

Cô kinh ngạc nhìn hắn, bởi vì hắn không hề cảm thấy một chút nào đối với câu hỏi đưa ra.

“Tôi khinh thường.” Cô quay miệng nói.

Ánh mắt đùa giỡn của hắn vô cùng sáng, giống như nhìn ra lời nói của cô đều không phải những điều nghĩ ở trong lòng.

Thương Ly Yên mặt thoáng đỏ như trái táo.

Cô quay người lại muốn né tránh.

Tĩnh Phi Phàm nắm lấy hông cô, lấy tốc độ nhanh nhất đè cô xuống sô pha.

Hắn cường hãn mở ra hai đầu gối khép chặt của cô, làm cho hai chân cô mở lớn, để cho hắn dễ dàng đứng giữa hai chân cô.

“Bị tôi nói trúng nên thẹn quá hóa giận?” Giọng nói khan khan tình tứ cực thấp của hắn vang lên, vô cùng hoang dã, mà ánh mắt cũng như có lửa.

“Tôi không có, không nên nói lung tung!” Thương Ly Yên đỏ bừng cả mặt, toàn thân nóng vô cùng.

Đối gối của hắn với hoa tâm của cô gần sát nhau, cô không dám lộn xộn, sợ không cẩn thận sẽ làm cho hắn đυ.ng tới những chỗ mẫn cảm không nên đυ.ng tới.

Cô cảm thấy mình không nên chọc giận hắn, ánh mắt của hắn rất sắc bén, nóng rực, rất điên cuồng.

Cô giống như bị bức vào ngõ cụt, tâm hoảng ý loạn.

“Cô muốn biết phương thức đàn ông xử phạt đối với phụ nữ như vậy sao? Tôi có thể cho cô biết.” Ánh mắt tràn đầy du͙© vọиɠ của Tĩnh Phi Phàm nhìn chằm chằm vào cô.

Đôi mắt này quá cuồng vọng, quá càn rỡ, quá tà ma.

Cô sắp chống đỡ không được rồi…….

Toàn bộ máu trong cơ thể Thương Ly Yên sôi trào, mặt cô rũ xuống, không còn dung khí cùng hắn giằng co, cũng không dám liếc nhìn hắn.

Bởi vì cô sợ trái tim loạn nhịp sẽ nhảy ra khỏi l*иg ngực.

Tĩnh Phi Phàm vẫn nhìn chằm chằm cô, thật đẹp mắt, thật động lòng.

Trời sinh cô đến từng cử động nhỏ nhìn cũng rất đẹp .

Cô gái lột xác thành một người phụ nữ lại càng xinh đẹp.

Ngay cả hắn đã từng lăn lộn với rất nhiều phụ nữ, nhìn thấy vô số cô gái, cảm giác của hắn đối với cô rất kỳ lạ.

Một người phụ nữ đầy mê hoặc khiến người đàn ông say mê.

Từ trong đôi mắt đến nụ cười của cô……khi cô còn nhỏ đã mê hoặc vô số con trai, làm cho họ bởi vì sự quyến rũ của cô mà không thể nào kháng cự.

Mãi đắm chìm trong tưởng tượng! Một người bạn gái, đều không thể có được tình cảm của hắn, cũng vì vậy, đối với họ đi hay ở, hắn không quan tâm, coi như là một nam một nữ ở chung với nhau một lúc, hắn sẽ không muốn cứ giữ lấy du͙© vọиɠ.

Tất cả họ đều không ảnh hưởng tới phán đoán hay lý trí của hắn.

Nhưng Thương Ly yên không giống.

Hắn không cách nào để cô đi, hắn cũng không cách nào chấp nhận để cho cô yêu người đàn ông khác.

Hắn tình nguyện để cô bên mình, tình nguyện để cô hận hắn, cũng sẽ không bao giờ để cho cô rời đi, làm cho mình tiếc nuối cả đời.

Suy nghĩ thật ích kỷ, hắn chính là nghĩ như vậy, hắn chính là phải làm như vậy.

Bàn tay Tĩnh Phi Phàm bao tại hai nhũ hoa, cách lớp áo chậm rãi xoa bóp, lớp vải êm ái căn bản không cách nào ngăn cản được lực ma sát của hắn, làm cho cô cảm giác thật thoải mái.

Thương Ly Yên thở gấp một hơi, nhũ hoa bị ham muốn du͙© vọиɠ như lửa đốt nóng, bàn tay của hắn giống như có dòng điện truyền qua cơ thể cô.

Hắn dùng tay mở ra mấy cái nút áo trước ngực cô, chiếc áo ngực bên trong chiếc cổ áo tròn lập tức biến thành chiếc cổ chữ V hấp dẫn, làm cho nhũ hoa đầy đặn của cô hiện ra không sót cái gì.

Hắn duỗi tay luồn vào trong áo cô, thuần thục cởϊ áσ ngực ra, ngay sau đó bàn tay màu đồng liền tùy ý trêu đùa trên nhũ hoa trắng như tuyết của cô.

Hắn ma sát hai nhũ hoa đầy đặn của cô, dùng bàn tay vân vê hai đỉnh đầu màu hồng đào của nhũ hoa, khi hắn vuốt ve, hai bên nhũ hoa tạo thành sắc màu vô cùng mê người.

Cơ thể của cô rơi vào trạng thái vui sướиɠ dưới kỹ xảo vỗ về chơi đùa của hắn, cô hoàn toàn không có sức phản ứng, hơn nữa, đầu óc của cô trở nên rất mê loạn, cơ thể trở nên kí©h thí©ɧ, thậm chí lo lắng, ngộ nhỡ hắn dừng lại, cô có thể tiếp nhận hay không?

Tĩnh Phi Phàm che lại cái miệng nhỏ nhắn của cô, cuồng dã hôn cô, nhiệt tình hòa tan trái tim cô.

Có một dòng nước nóng khác thường chạy thẳng xuống đùi cô.

Cô thử vặn vẹo cơ thể mềm mại, nhưng bị hắn khống chế, cô căn bản không thể động đậy.

Hắn dây dưa cùng cô, nếm hương vị ngọt ngào trong miệng cô.

Cô cảm thấy choáng váng đầu, đầu óc không cách nào kiểm soát, vang lên ầm ầm…….

Linh hồn của cô giống như muốn đi theo hắn…….

Thương Ly Yên cuối cùng khuất phục ham muốn du͙© vọиɠ của chính mình bị hắn khơi dậy, cô nâng cổ hắn lên, hôn trả lại hắn.

Thêm Bình Luận