Người Giám Hộ Tà Ma

1/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Liệt Nam Truy Tập Lệnh Hệ Liệt
Từ khi được sinh ra đến bây giờ, cô chỉ biết đến người đàn ông đó là người giám hộ cho cô. Hắn ta là một côn người rất tàn ác, mọi việc cô làm lúc nào cũng không vừa lòng  …
Xem Thêm

Cô thật không còn sức lực nữa rồi, chỉ có thể để mặc cho hắn hôn, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

Tĩnh Phi Phàm hướng xuống mông của cô.

“Uhm…..A…..a…..a…..”

Thương Ly Yên làm cho hắn rất kí©ɧ ŧìиɧ.

Cô sắp bất tỉnh.

Môi của hắn mυ"ŧ chặt hoa tâm của cô, đầu lưỡi không ngừng đảo vào bên trong.

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt gia tăng trong cơ thể cô, cả cơ thể cô bị cảm xúc nặng nề che mất, hạn thân bởi vì sự trêu đùa của hắn mà muốn nổ tung ra…….

“A…….a…….” Đầu cô chợt lóe lên, hạ thân ửng hồng, toàn thân co rút khó chịu.

Cô thật sự bất tỉnh…….

Mơ mơ màng màng tỉnh dậy, cô không biết mình ở chỗ nào.

Hạ thân ngứa ngáy khó chịu, cô cúi đầu nhìn, một cái đầu đen vẫn còn duy trì vùi trong hoa tâm cô.

Thương Ly Yên mặt đỏ rực.

“Anh…….”

Còn chưa kết thúc sao?

Hắn tận tình thưởng thức hương vị trong miệng, từ từ ngẩng đầu, khẽ nhếch đôi môi khêu gợi, cằm còn dính một ít dịch trong suốt.

Thương Ly Yên theo bản năng hai tay che lại khuôn mặt đỏ bừng.

Cô không nên nhìn…….Quá mức xấu hổ rồi, hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của cô…….Căn bản là cô không tưởng tưởng nổi những hình ảnh này…….

Tĩnh Phi Phàm lại cúi đầu chuân bị mυ"ŧ hoa tâm của cô, “dịch yêu” rò rỉ tiết ra, âm thanh hắn uống cũng truyền ra dưới hạ thân của cô.

Hai tay cô nhanh chóng che lại lỗ tai, nhưng không cách nào ngăn được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.

Trời ạ! Cảm giác như vậy thật là muốn lấy mạng người a!

Cô khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, muốn hắn dừng lại,nhưng……Không! Cô không thể lừa dối bản thân, cô rất thích…….

Thương Ly Yên tự trấn an ngượng ngùng trong lòng, tận hưởng kɧoáı ©ảʍ do hắn tạo ra, lúc nhanh, lúc chậm, âm thanh nức nở không ngừng phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn của cô.

Cảm giác này quá tuyệt, tuyệt đến nỗi cô không muốn kết thúc.

Trên mặt Tĩnh Phi Phàm tất cả đều là “dịch yêu” của cô vì kí©ɧ ŧìиɧ tiết ra.

“Đừng có ngừng…….Em thích…….Em muốn…….Muốn…….Anh tiếp tục…….”

Cái eo nhỏ nhắn của cô giống như một con rắn nước lắc qua hai bên, kɧoáı ©ảʍ truyền tới làm cho cô không muốn hắn dừng lại.

Môi của hắn đang mυ"ŧ hút cô, lưỡi của hắn cũng đang quấy lên cơ thể cô…….

Tìиɧ ɖu͙© giống như núi lửa đã bộc phát không thể thu lại, kỹ xảo cao siêu của Tĩnh Phi Phàm làm cho cô rơi vào trong yêu thương, kí©h thí©ɧ ham muốn được cất giấu kỹ lưỡng phát tán ra ngoài.

“Em thật phóng đãng…….”

“Uhm…….” Cô không chỉ vặn eo lắc mông, đôi tay cũng cắm vào trong tóc hắn, ngăn chặn hắn, không để cho hắn rời đi hạ thân của cô.

Cô không quan tâm hắn không yêu cô…….

Cô không quan tâm hắn coi cô là thế thân của mẹ…….

Cô cần hắn! Cô rất muốn hắn!

Tế bào trên toàn cơ thể cô đều nóng lên, như muốn phát điên, reo hò muốn hắn, muốn hắn…….

Lúc này Thương Ly Yên cảm thấy có hắn thật tốt.

Cô gặp hắn, ở một chỗ cùng hắn, thậm chí cô còn sống, hiện tại đang ở đây, muốn cùng hắn kết hợp làm một…….

Trong lòng cô rất mênh mông, cơ thể càng nóng, linh hồn cô điên cuồng.

“Phi Phàm…….Em muốn…….Em muốn anh!”

Đầu lưỡi của Tĩnh Phi Phàm linh hoạt liên tiếp đâm vào liếʍ láp trong hoa tâm cô, trêu chọc làn da trơn mềm của hoa tâm.

Cô khẽ rên lên, tiết ra lượng lớn “dịch yêu”.

Cô tiết ra rồi, hắn đã lấy được cái hắn nuốn.

Tĩnh Phi Phàm biết cô đã rất ướt, kế tiếp, nam căn của hắn cũng nên được thỏa mãn rồi.

Thật ra thì, lúc cô ngất đi thì hắn đã rất kích động rồi, nhưng hắn vẫn cố nén đến bây giờ , đây cũng đã là cực hạn của hắn, hắn đã lêи đỉиɦ mấy lần.

Tĩnh Phi Phàm nhìn cô không còn sức nằm co quắp trên sô pha, hoa tâm kịch liệt khép khép mở mở, rất muốn hắn.

Hắn thật muốn bất chấp tất cả đâm vào sung sướиɠ một phen.

Nhưng cuối cùng hắn thu lại.

Hắn không muốn ở chỗ này muốn cô. Hắn không thể để cho lần đầu tiên của cô đau đến không chịu nổi, về sau nhìn thấy hắn sẽ sợ.

Tĩnh Phi Phàm bế ngang Thương Ly Yên đi lên lầu.

“Đi đâu…….” Cô khẽ thở, ánh mắt đầy mê hoặc.

“Đây là lần đầu tiên của em, anh sẽ đem đau đớn giảm nhẹ nhất.” Trên khuôn mặt cương nghị của hắn hiện đầy thương tiếc.

“Em tin tưởng anh.” Cô quyến luyến nhẹ nhàng xoa xoa lông mày hắn, mũi hắn, cuối cùng đặt trên môi hắn lưu luyến không rời đi.

Hắn há miệng, giả bộ như muốn cắn.

Tay cô cũng không rời đi, giống như đoán được hắn sẽ không cắn cô thật.

Tĩnh Phi Phàm đem đầu ngón tay cô ngậm vào trong miệng, dùng đầu lưỡi khẽ liếʍ lấy, mυ"ŧ ngón tay út của cô.

Cô phát hiện ra âm thanh chân thật nhất phát ra từ đáy lòng.

Cô thật yêu hắn! Cô khát vọng có thể cùng hắn ở chung một chỗ.

Cô muốn vĩnh viễn có thể cùng hắn ở chung một chỗ.

Khi cô bị hắn đặt nằm trên giường thì vẻ mặt của cô không có sợ hãi một chút nào, càng không cảm thấy hối hận.

Cô muốn đem mình hoàn toàn dâng cho hắn…….

Cô với hắn bốn mắt nhìn nhau, cô rõ ràng có thể nhìn thấy trong mắt hắn hiện ra sự dịu dàng, cưng chiều mà bình thường hắn cất giấu, lúc này lại biểu hiện rõ ra.

Cô bừng tỉnh hiểu ra…….

Cả đời này, cô sẽ không quên được đôi mắt này, bởi vì, cô muốn quên, cũng không thể quên được.

Nhìn chằm chằm vào vẻ mặt tà khí đầy hấp dẫn của hắn, khí thế tự tin mà kiêu ngạo của hắn, cô muốn khắc sâu tất cả vào trong lòng, hiện tại đem sự dịu dàng cùng sự kết hợp ngọt ngào khắc sâu vào trong xương máu của chính mình.

Trước kia tại sao cô lại có thể ghét hắn?

Có lẽ, cũng không phải là cô ghét hắn, mà là ghét ánh mắt hắn vẫn còn hình bóng của mẹ cô, mà cô lại không có cách nào kiềm chế ánh mắt của mình dõi theo hắn.

Trước khi biết hắn, thế giới của cô đơn giản mà thanh bình.

Sau khi biết hắn, tâm tình của cô trở nên phức tạp, mà lúc nhỏ cô không hiểu, chỉ ccho rằng không thích hắn nhìn chằn chằm mẹ của mình.

Thì ra là, không phải cô sợ bị hắn cướp đi mẹ, bởi vì cô biết, mẹ yêu ba, Tĩnh Phi Phàm vĩnh viễn cũng không giành được.

Cô cảm thấy sợ trong lòng, mẹ cô sẽ giành mất Tĩnh Phi Phàm…….Không, mẹ cô cũng sẽ không giành Tĩnh Phi Phàm, là Tĩnh Phi Phàm cam tâm tình nguyện theo đuổi mẹ cô…….

Có lẽ bởi vì hắn quá yêu thích mẹ cô, mới chịu đáp ứng nguyện vọng của mẹ cô, nguyện ý trở thành người giám hộ của cô.

Tình cảm cô dành cho hắn……Lặng lẽ sinh ra từ lúc nào rồi…….

Hắn làm cô động lòng, chạm tới cảm xúc của cô, làm cho cô vì những hành vi của hắn mà trở nên phập phồng lo sợ, không có cách nào tự chủ được.

Ngực của hắn thật ấm áp, an toàn…….

Cô rất thích ngực của hắn, thích ánh mắt thương tiếc cùng hành động chăm sóc của hắn…….

Cô hưởng thụ cảm giác được hắn yêu thương, khát vọng nhiệt độ trên người hắn.

Cô sẽ không lừa gạt cảm giác của chính mình.

Hắn đối với cô vô cùng quan trọng.

Cô coi trọng hắn, lòng của cô thường không tự chủ được mà để ý hắn

Tất cả những gì thuộc về hắn đều ảnh hưởng đến phán đoán của cô.

Thì ra là như vậy…….

Cô yêu hắn…….Cô thật sự rất thích hắn.

Thương Ly Yên bị hắn cởi hết quần áo trần trụi như một đứa trẻ mới sinh.

Tất nhiên! Chỉ có làn da của cô mềm mại, bóng loáng giống như trẻ con.

Hắn nâng hai nhũ hoa của cô lên, hắn biết rõ, trẻ mới sinh sẽ không có hai nhũ hoa đầy đặn có thể khơi dậy du͙© vọиɠ của hắn như vậy.

Đôi môi nóng rực như lửa của Tĩnh Phi Phàm nhanh chóng ngậm đầu nhũ hoa của cô, mạnh mẽ liếʍ.

“Uhm…….” Cô lo sợ, khẽ rên lên.

“Nhìn hình dáng em bây giờ anh rất thích.” Hắn mạnh mẽ liếʍ liên tục, như muốn hút ra sữa tươi từ nhũ hoa của cô.

Thêm Bình Luận