Người Giám Hộ Tà Ma

1/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Liệt Nam Truy Tập Lệnh Hệ Liệt
Từ khi được sinh ra đến bây giờ, cô chỉ biết đến người đàn ông đó là người giám hộ cho cô. Hắn ta là một côn người rất tàn ác, mọi việc cô làm lúc nào cũng không vừa lòng  …
Xem Thêm

Cô cảm thấy tê dại giống như không còn chút sức lực, cơ thể mềm mại không thể chống cự lại những rung động mà hắn tạo ra.

Hắn vừa liếʍ vừa bóp hai nhũ hoa của cô, không lâu sau, hai nhũ hoa của cô vừa cứng vừa ướt, toàn bộ in hơi thở của hắn.

Tĩnh Phi Phàm ở trước mặt cô cởi ra toàn bộ quần áo.

Ánh mắt Thương Ly Yên nhìn chằm chằm vào nam căn to lớn giữa hai chân Tĩnh Phi Phàm không cách nào rời đi.

Cô mấp máy môi dưới, nhìn nam căn to lớn đã thấy sợ hãi, không dám tin.

Bởi vì ánh mắt cùng với động tác liếʍ môi đầy mê người của cô, cùng với toàn thân trần trụi làm cho nam căn to lớn giữa hai chân Tĩnh Phi Phàm không ngừng sưng lên, so với một phút trước còn to lớn hơn.

Thương Ly Yên có chút khϊếp sợ.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy nam căn của người đàn ông có hình dạng như thế nào ở khoảng cách gần như vậy.

Thương Ly Yên cảm thấy mê hoặc cùng sợ hãi.

Cô…….Cô không thể nào chứa được nam căn to lớn như vậy của hắn.

Thương Ly Yên hướng về phía cạnh giường, chống tay xuống, muốn đứng dậy chạy đi.

Tĩnh Phi Phàm đặt cô nằm sấp trên giường, đưa lung về phía hắn, hắn nâng mông cô lên, nhìn chăm chú hoa tâm của cô, dùng sức một chút, lật mở ra hoa tâm mềm mại của cô, “dịch yêu” trong suốt vẫn còn rò rỉ ra.

“A…….Không cần……” Thương Ly Yên giãy dụa sợ hãi kêu, hai mông trắng nõn đung đưa qua lại ở trước mặt hắn.

Hắn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, huyết mạch sôi trào.

Cúi đầu hắn hấp thu chất dịch ngọt ngào mà hắn muốn.

Thương Ly Yên xấu hổ tột cùng, nhưng mà, kɧoáı ©ảʍ như điện giật làm cho cô không muốn ngăn cản.

Tĩnh Phi Phàm biết cô thích, nếu không, hoa tâm của cô sẽ không ngừng tiết ra “dịch yêu”, giống như dòng nước chảy cuồn cuộn.

Ngón tay dài của hắn cũng xoa nhẹ bên ngoài hoa tâm, đầu lưỡi của hắn mυ"ŧ hoa hạch sưng cứng của cô.

“A…….a…….”

Quá kịch liệt! quá kí©ɧ ŧìиɧ! Thật cuồng dã!

Trong đầu của cô giống như có vô số tia lửa nổ tung ra, cô cảm thấy rất kí©h thí©ɧ, cơ thể thật thoải mái, từng lỗ chân lông cũng như giãn ra, giống như đốt pháo hoa, rất sung sướиɠ.

Mùi vị thật thơm ngọt! Nam căn của Tĩnh Phi Phàm sung to lên, hắn sắp không chị nổi.

Cô bé xử nữ này mùi thơm rất nồng nặc, quá mê người rồi…….

Hắn muốn lập tức đoạt lấy cô.

Tĩnh Phi Phàm mạnh mẽ trêu đùa hoa tâm của cô, lắng nghe cô nức nở rêи ɾỉ thành tiếng, cảm thụ sự co rút càng ngày càng nhanh của hoa tâm ẩm ướt.

Ngay tại lúc này!

Vào lúc cô lên đến đỉnh điểm, không ngừng co rút, hắn đem nam căn to lớn từ phía sau nhanh chóng đâm vào hoa tâm ẩm ướt của cô.

“Ách……A…….”

Cô không thể nhận rõ là đau đến thoải mái hay thoải mái đến đau đớn.

Hắn vừa đâm vào liền đâm đến chỗ sâu nhất trong cơ thể cô, cảm nhận được lớp màng mỏng của tấm thân xử nữ đã bị hắn xuyên qua.

Cô thật chặt…….Quá sức chặt.

Tĩnh Phi Phàm nghĩ muốn cử động nhưng có chút khó khăn.

Hai vách hoa tâm của cô đem nam căn to lớn của hắn thít chặt lại, không buông lỏng, hắn liền không có cách nào tự do ra vào.

“Thả lỏng một chút…….Sẽ không đau…….”

“Vậy sao?” Cô cảm giác như hạ thân của mình bị nhét đến muốn vỡ tung ra.

Hắn chậm rãi rút ra, toàn thân cô run rẩy, cắn chặt răng “Không muốn…….Sẽ đau…….”

Tại sao lúc hắn tiến vào cô còn chịu được, nhưng lúc hắn rút ra cô lại cảm thấy đau nhức khó chịu.

“Mới vừa rồi lúc em lêи đỉиɦ anh liền đi vào, cho nên không có đau, hiện tại đã hết, nên em mới cảm thấy đau.” Tĩnh Phi Phàm tựa như có thể đọc được suy nghĩ trong đầu cô, chậm rãi giải thích.

“Không thể không cử động sao?” Thương Ly Yên nước mắt tràn ra hốc mắt.

Tĩnh Phi Phàm không cử động nữa, nhưng bọn họ cảm thấy, có một cái gì đó đang chầm chậm di chuyển…….

Là máu của cô…….Đang chậm rãi từ trong hoa tâm chảy ra, rơi xuống giường.

Hạ thân của bọn họ kết hợp chặt chẽ nhưng vẫn không ngăn được máu trinh xuyên qua.

“Em…….Em chảy máu…….” Cô có chút khủng hoảng “Anh…….Đem em xé rách sao?”

“Anh bảo đảm, lần sau sẽ không chảy máu như vậy.”

“Em cảm thấy rất đau…….” Cô ủy khuất nói, nhẹ nhàng uốn éo, muốn đẩy hắn ra.

“Em không nên lộn xộn nếu không em sẽ đau hơn.”

Cô sợ tới mức không dám hành động thiếu suy nghĩ, giống như tượng đá.

Tĩnh Phi Phàm chậm rãi rút ra, Thương Ly Yên lập tức bò lên phía trước.

Loại cảm giác này quá đau đớn…….Cô sợ.

Nam căn to lớn của Tĩnh Phi Phàm nổi lên gân xanh còn chưa được thỏa mãn, mặc dù bên trên có dính tia máu chứng minh cô đã là người của hắn, nhưng mà, muốn hắn bỏ qua cô, quá sớm.

Bàn tay hắn hướng về phía eo cô đem cô quay trở lại.

Toàn thân hắn sôi trào, gắng gượng đẩy nam căn to lớn lên phía trước, “dịch yêu” bị hắn làm bắn tung lên, không chỉ bắn lên bụng, l*иg ngực, mà ngay cả hai nhũ hoa trắng noãn của cô cũng có thể thấy được.

Hắn mạnh mẽ đâm vào hoa tâm của cô, hưởng thụ tư vị ngọt ngào của cô.

“Uhm…….A…….”

Hắn ra vào một cách nhanh chóng trong hoa tâm của cô, khuấy động trong cô thật nhanh, thật kịch liệt.

Cô càng chặt, hắn ra vào càng nhanh.

Hông Thương Ly Yên bị giữ chặt, trong cơ thể dâng lên một kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.

Cô thật là đau…….Không, cô hung phấn……Không, cô thật khó chịu…….Lại giống như…….Rất tốt…….Rất kích động…….

Cô không biết phản ứng chân thậtcủa mình, cô chỉ biết, hắn giống như không muốn ngừng chiếm lấy hoa tâm của cô, giống như muốn móc từng giọt “dịch yêu”, giống như muốn nhét vỡ tung cô ra…….

Nam căn to lớn của hắn không ngừng kéo ra đẩy vào hoa tâm của cô, làm cho cô càng ngày càng ướt hơn.

Đột nhiên, hắn dừng động tác lại, thử không rút ra khỏi cơ thể cô, từ từ đem cô quay ngược trở lại.

“Ai!” Hắn than nhẹ một tiếng.

Nhìn nam căn rơi ra ngoài, hắn biết rằng lần thí nghiệm này thất bại.

Không sao, hắn sẽ không vì vậy mà từ bỏ, về sau cơ hội thử nhiều hơn.

Thương Ly Yên ngồi phịch ở trên giường, không cách nào động đậy.

“Kết thúc sao?” Cô nhìn nam căn to lớn của hắn, không hiểu.

“Chưa.” Hắn mở tung hai chân của cô, cuồng dã đem nam căn to lớn đẩy mạnh vào.

“Uhm…….” Cô lại bị lấp đầy.

Hắn đem nam căn to lớn toàn bộ rút ra, sau đó lại đẩy mạnh vào, ra ra vào vào, hưởng thụ sự thít chặt của cô.

Thương Ly Yên yêu kiều theo hắn ra ra vào vào, không cách nào dừng lại.

“Xem ra em rất thích.”

Tĩnh Phi Phàm một tay cầm nhũ hoa không ngừng lắc lư qua lại của cô, dùng sức bóp nắn.

“Nơi này thật mềm, thật đẹp.” Hai ngón tay hắn mở lớn, gan bàn tay dùng sức bóp mạnh nhũ hoa cô.

“Em như vậy……Anh rất hài lòng.” Hắn cười tà, ánh mắt sáng lấp lánh.

Ánh mắt Thương Ly Yên mờ mịt, mắt lim dim quyến rũ làm cho du͙© vọиɠ trong hắn không ngừng bộc phát.

Động tác của hắn càng ngày càng cuồng dã, thở hổn hển, cử động ở trong hoa tâm của cô.

Thương Ly Yên khẽ rêи ɾỉ, cong người lên, khuôn mặt phóng đãng không hề che dấu hiện ra trước mặt hắn.

Tĩnh Phi Phàm giống như nổi điên không ngừng cử động……

Ánh mắt của cô cuồng loạn, “dịch yêu” theo cử động của hắn tràn ra ngoài, thậm chí phát ra âm thanh, bọn họ lại làm như không nghe thấy.

Chỗ kết hợp giữa hai người truyền đến co rút mạnh liệt, hắn hung hăng ra vào vài chục cái, rốt cuộc thì không chịu nổi…….

Ở chỗ sâu trong cơ thể cô tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.

Thương Ly Yên không biết đối mặt hắn như thế nào.

Sau khi giao hoan, cô nhắm mắt giả vờ ngủ say, không nghĩ tới thế nhưng cô lại ngủ thϊếp đi.

Đến khi tỉnh lại, cô bị ôm trở về phòng của mình, dưới mềm mặc dù vẫn không mặc quần áo, nhưng cảm giác ướt dính lúc hoan ái đã không còn.

Thêm Bình Luận