Người Giám Hộ Tà Ma

1/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Liệt Nam Truy Tập Lệnh Hệ Liệt
Từ khi được sinh ra đến bây giờ, cô chỉ biết đến người đàn ông đó là người giám hộ cho cô. Hắn ta là một côn người rất tàn ác, mọi việc cô làm lúc nào cũng không vừa lòng  …
Xem Thêm

Là hắn giúp cô tắm sao?

Cô nhìn thấy hắn ngồi trước bàn đọc sách của cô, toàn thân chỉ choàng có một cái áo tắm rộng thùng thình, cô không dám hỏi hắn, cũng hy vọng hắn rời đi.

Tĩnh Phi Phàm vẫn chưa rời đi…….

Thương Ly Yên đã tỉnh ngủ, cô cũng không muốn ngủ nữa.

“Tĩnh…….” Cô kêu nhẹ một tiếng, bởi vì cô không biết nên gọi hắn như thế nào.

Gọi cả tên cả họ sao? Cô làm không được.

Kêu tên của hắn sao? Cô cảm thấy rất thẹn thùng, sợ mình không mở miệng được.

Tĩnh Phi Phàm từ từ xoay đầu lại, nhìn vào mắt cô, khẽ mỉm cười “Đã tỉnh rồi hả? Còn mệt không?”

Cô nhẹ lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

“Còn rất đau sao?” Hắn quan tâm hỏi.

Cô không trả lời, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trở nên đẹp hơn, hai gò má nóng đỏ.

“Anh…….Thật thô lỗ có phải hay không?”

Cô nhìn hắn, khẽ lắc đầu.

“Anh không nên đối với em như vậy…….Nhưng…….” Giọng nói Tĩnh Phi Phàm có chút ảo não.

Thương Ly Yên xanh mặt nhìn hắn “Lời này của anh là có ý gì?”

“Ly Yên, anh thật xin lỗi chị Trầm Trầm nhờ vả…….Anh đem em…….”

“Anh hối hận? Anh hối hận hai chúng ta xảy ra quan hệ?” Thương Ly Yên sắc mặt trắng bệch.

“Không!Không phải!Anh không hối hận!” Tĩnh Phi Phàm từng chữ từng câu nói “Anh đối với em…….Sớm không nên có ham muốn du͙© vọиɠ…….Là anh không khống chế được, anh chà đạp em…….”

Thương Ly Yên che miệng hắn lại, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm hắn “Không càn nói những từ như vậy, em không cho phép anh nói.”

“Ly Yên” Hắn khan khan kêu lên một tiếng.

“Đó là chuyện tốt, không phải…….không phải là chà đạp…….” Trong mắt cô khẽ thấm nước mắt.

“Là chuyện tốt không sai!Anh đồng ý.” Tĩnh Phi Phàm nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô “Anh đối với em như vậy, em không hối hận là được rồi.”

Thương Ly Yên nghiêm túc nhìn hắn “Có một việc em muốn biết, anh không được gạt em, em muốn anh nói thật.”

“Em hỏi đi.”

“Anh…….Lúc chúng ta quan hệ…….Từ đầu tới cuối…….Anh có xem em là mẹ em không?”

Tĩnh Phi Phàm kiên định nói “Không có, anh tuyệt đối không có.”

“Anh thật sự không xem em là thế thân của mẹ?”

Hắn nâng mặt cô lên, ánh mắt rực lửa “Cho tới nay, dường như em hiểu lầm anh rất lớn, em cho là anh yêu mẹ em sao? Liền nghĩ anh yêu cô ấy, anh đối với cô ấy tuyệt đối không phải là tình yêu.”

Tĩnh Phi Phàm hết sức kiên định nói, nhưng Thương Ly Yên nghi ngờ một thời gian dài sẽ không đem vài ba câu nói của hắn mà tan thành mây khói.

“Anh vẫn đối xử với cô ấy như là người chị.” Ánh mắt xủa hắn chân thật kiên quyết.

Ánh mắt mê hoặc của hắn làm cho cô kinh hồn bạt vía.

“Anh không giải thích là bởi vì anh nghĩ không cần.”

“Tại sao không cần?Không thể giải thích với em sao?” Cô khổ sở nói.

Hắn nhẹ nhàng nhíu mày “Em hiểu lầm anh lớn như vậy, anh nói, em sẽ tin sao?”

“Em…….Em…….” Cô chắc chắn không cách nào cho hắn câu trả lời hài lòng, lại không muốn cho hắn chiếm thế thượng phong, cố gắng nói “Anh……Thật ra thì anh có thể nói, coi như lần thứ nhất, thứ hai em sẽ không tin, nhưng nói nhiều em liền tin tưởng.”

“Vậy bây giờ…….Em tin lời anh nói sao?”

“Em…..” Cô cắn môi, thật ra trong lòng cô đối với lời nói của hắn còn nửa tin nửa ngờ.

Tĩnh Phi Phàm nhăn lông mày “Anh làm việc luôn quang minh lỗi lạc, nếu làm gì anh tuyệt đối thừa nhận, nhưng nếu bắt anh thừa nhận chuyện anh không làm thì anh không làm được.”

“Anh…….” Thương Ly Yên buồn bực.

“Anh có thể thẳng thắn nói với em, trước khi gặp em, tình yêu của anh chưa trao cho bất kỳ ai, mà bây giờ, tình yêu này anh đã dành cho em.”

Thương Ly Yên mừng như điên, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười tươi như hoa.

“Lời anh nói…….Là thật sao?” Cô thật sự vui mừng, có chút không dám tin, cả người lâng lâng.

Tĩnh Phi Phàm bình tĩnh nhìn cô “Anh vẫn xem chị Trầm Trầm như bạn tốt, thậm chí trong lòng vẫn không đổi. Em cho tới bây giờ không phải mang bóng dáng của mẹ em, em là một cơ thể độc lập, là một cô gái nhỏ dễ dàng trêu chọc anh, anh đã sớm nhận ra, cũng đã sớm…….sớm yêu em.”

Thương Ly Yên vui đến khóc, nước mắt chảy thành dòng trượt xuống má.

Hắn chậm rãi hôn cô, muốn dùng nụ hôn dịu dàng lau khô đi nước mắt của cô.

Cánh môi dán cánh môi, càng dán càng chặt, cơ thể dán cơ thể, càng dán ham muốn du͙© vọиɠ càng tăng.

Hạ thân cô trơn mềm, áo choàng tắm của hắn rộng mở, bọn họ không kiêng kỵ chút nào, trần trụi kề nhau, nhũ hoa của cô ép vào l*иg ngực hắn, nụ hôn của hắn trở nên cuồng dã mà điên cuồng.

Hơi thở hai người kết hợp, hắn như muốn đem cô áp chặt vào trong cơ thể hắn.

Du͙© vọиɠ của hắn mới vừa hạ xuống lại bắt đầu tăng lên như lửa lan tràn ra.

Hắn muốn cô…….Hắn mãnh liệt muốn cô…….

Giống như là vĩnh viễn cũng không đủ.

“Ly Yên, em có thể không?” Nam căn của hắn hướng về phía bụng cô, mục đích rõ rành rành.

Hạ thân Thương Ly Yên nóng rực, cô không xác định được mình có thể chịu đựng hay không, nhưng cô không muốn làm cho hắn thất vọng.

“Anh……..Có thể êm ái một chút…….” Cô thẹn thùng trả lời.

Được sự cho phép của cô, hắn vui như tiên.

“Ly Yên……Ly Yên nhỏ bé của anh…….” Hắn hôn khuôn mặt nhỏ của cô “Anh sẽ nhẹ một chút, êm ái một chút…….Thật ra thì, em có thể đổi lại phương thức thỏa mãn anh.”

“Đổi lại phương thức? Em?”

“Đúng, dùng nơi này của em hoặc là nơi này.” Ngón tay hắn nhẹ vuốt môi cô, hai tay hướng về khe nhỏ giữa hai nhũ hoa của cô.

Đáy mắt Thương Ly Yên chỉ có hoang mang cùng không hiểu “Em không biết……..”

“Không sao, anh dạy em, em cùng anh phối hợp là được rồi.” Tĩnh Phi Phàm nao nao muốn thử, cả người nằm trên cơ thể mềm mại của Thương Ly Yên.

“Tĩnh…….”

“Giọng nói của em thật là dễ nghe. Về sau em cứ như vậy gọi anh hoặc là gọi Phàm cũng được.”

“Tĩnh…….Ách…Phàm.”

“Giọng nói của em thật mê người, tiếng kêu ủa em có thể thay tiếng rên của nhân vật nữ chính trong phim người lớn!Mà các sao nữ phim AV nhật bản so với bộ dáng kiều diễm của em còn thua xa.”

Thương Ly Yên cong người trừng mắt nhìn hắn “Anh muốn em đi l*иg tiếng phim người lớn.”

“Không…….Anh nói sai! Âm thanh này của em chỉ có thể để cho anh nghe, bộ dáng của em như vậy cũng chỉ có thể để cho anh nhìn.” Lòng tham muốn giữ lấy của hắn lập tức xuất hiện.

“Nam nữ bình đẳng, vậy anh cũng giống em, không cho phép làm bất cứ điều gì mà em chưa cho phép, không cho phép có ý tưởng xằng bậy.”

“Ý tưởng gì? Em muốn anh làm gì?”

“Anh không được trêu hoa ghẹo nguyệt nữa, ngoại trừ em ra, em không muốn anh có người phụ nữ nào khác! Còn nữa…….cái miệng này em rất ghét vì không biết anh đã hôn qua bao nhiêu phụ nữ, cơ thể này cũng vậy, cách xa em ra một chút!” Cô đẩy hắn, đánh hắn, một bụng đầy dấm chua.

Tĩnh Phi Phàm bị cô đẩy xuống giường, lần đầu tiên cảm nhận được, phụ nữ ghen thì ra là đáng yêu như thế, nhưng cũng rất đáng sợ.

Hắn nhìn ra trong long cô yêu hắn, chỉ là, để tránh cho về sau không được ngủ cùng giường với cô, hắn muốn làm rõ hiểu lầm của cô.

“Em thấy gần đây anh có đem phụ nữ về nhà không?”

“Không có.” Cô buồn buồn nói “Nhưng mà nếu anh không làm ở nhà thì cũng có thể lám ở ngoài.”

Hắn nhìn cô cười tà “Nghe giọng điệu của em, giống như một người vợ thích ăn dấm chua.”

“Ai là vợ của anh? Không biết xấu hổ.”

“Em không muốn làm vợ của anh?”

Sắc mặt Thương Ly Yên ửng hồng, trừng mắt nhìn hắn một cái, không nói một lời.

“Lúc trước anh mang phụ nữ về nhà là để giảm bớt hảm muốn du͙© vọиɠ của anh.” Tĩnh Phi Phàm quyết định đem tất cả công khai cho cô biết, tránh cho em suy nghĩ lung tung.

Thêm Bình Luận