Người Giám Hộ Tà Ma

1/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 2 Liệt Nam Truy Tập Lệnh Hệ Liệt
Từ khi được sinh ra đến bây giờ, cô chỉ biết đến người đàn ông đó là người giám hộ cho cô. Hắn ta là một côn người rất tàn ác, mọi việc cô làm lúc nào cũng không vừa lòng  …
Xem Thêm

Thương Ly Yên kinh ngạc nhìn hắn.

“Anh là người độc thân chưa bao giờ ở cùng người khác phái, cũng không bao giờ mang phụ nữ về nhà. Nhưng vì không muốn để ccho em lưu lạc nơi đầu đường xó chợ, anh đáp ứng chị Trầm Trầm làm người giám hộ của em, anh cũng phát hiện ra anh không nên có ham muốn du͙© vọиɠ đối với em, vì để tránh cho anh làm chuyện bại hoại, anh tìm phụ nữ về nhà để phát tiết.”

“Anh có thể làm ở bên ngoài, tại sao lại để cho em thấy?” Cô tức giận bất bình.

“Bởi vì, ở bên ngoài anh có thể khống chế được bản thân, trở về nhà, nhìn thấy em liền dễ dàng mất khống chế, cho nên cần có phụ nữ đến thay thế…….”

Thương Ly Yên hướng về phía hắn thản nhiên cười “Cho nên, từ rất lâu anh đã nghĩ “muốn” em! Có phải ý này không?”

Vẻ mặt Tĩnh Phi Phàm u sầu “Em…….Chê tuổi của anh lớn hơn em sao?”

Thương Ly Yên gõ nhẹ đầu hắn một cái, cười nhẹ “Anh lo lắng sao?A…….Anh yên tâm đi, em không có nghĩ như vậy!”

Tĩnh Phi Phàm động lòng dùng lưỡi liếʍ vành tai cô.

“Chờ một chút, em còn chưa nói hết.” Thương Ly Yên đem đầu hắn đẩy ra “Em không chê anh lớn tuổi, nhưng em chê anh…….Miệng của anh bẩn, tay của anh bẩn, toàn thân của anh đều bẩn!”

Tĩnh Phi Phàm ngửi mình một cái “Anh tắm rất sạch sẽ, một chút cũng không bẩn.”

“Mới là lạ! Miệng của anh hôn qua rất nhiều phụ nữ, hai tay anh sờ qua rất nhiều phụ nữ, cơ thể anh đυ.ng chạm qua rất nhiều phụ nữ, cái người này rất bẩn, em không muốn anh.”

Thương Ly Yên nhanh chóng rời khỏi giường, bóng lung xinh đẹp của cô làm cho cổ họng hắn căng thẳng.

Tĩnh Phi Phàm chạy lên ôm cô, làm cho cô tựa vào trước ngực của hắn “Sau này phụ nữ của anh chỉ có em, Ly Yên, em không có lựa chọn, em là của anh, em chỉ có thể muốn anh.”

“Không, em cũng có thể giống như anh lựa chọn nhiều người khác…….lực chọn bất kỳ đàn ông nào…….”

Hắn quay cơ thể của cô lại, ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn của cô nói xằng bậy, hôn đến khi cô đầu hàng mới buông đôi môi đỏ mộng của cô ra.

“Ly Yên, không nên giận lẫy nữa!” Tĩnh Phi Phàm hiểu rõ cô, vì vậy không so đo cùng cô “Những phụ nữ trước kia anh đều không để ở trong lòng. Mặc dù anh phát tiết trên người bọn họ, nhưng có rất nhiều kỹ xảo, em phải tin anh, về sau anh chỉ thực hiện những kỹ xảo đó trên người em.”

“Anh…….”

“Em không tin? Vừa rồi anh làm cho em vui sướиɠ tới dường nào? Không sao, chúng ta lập tức có thể thử lại một chút.”

“A…….Anh…….Tĩnh…….Oh!”

Hai tay của hắn bắt đầu dây dưa nhũ hoa của cô, môi lưỡi chuyển xuống đầu nhũ hoa đỏ tươi, ngậm chặt hơn nữa gặm nhẹ.

Cô đánh không lại kỹ xảo vuốt ve của hắn, sau đó tan trong biển tìиɧ ɖu͙© u mê.

Hạ thân của hắn lơ đãng ma sát đυ.ng chạm cùng với cô, trêu chọc làm cho cô ngứa ngáy.

Bàn tay to củ hắn không nhàn rỗi, ở trước ngực cô, vuốt nhẹ bên cô, làm tăng lên ngọn lửa ham muốn tìиɧ ɖu͙© của cô.

“Uhm…….Cảm giác thật thoải mái…….”

Tĩnh Phi Phàm từ từ trượt xuống mở hai chân của cô ra, để cô đứng yên cho hắn mở ra hai chân, sau đó hắn dem môi lưỡi dời về phía hoa tâm của cô.

Cô kịch liệt run rẩy.

“Tĩnh…….Chân của em…….Chân của em sắp không còn sức lực nữa rồi…….”

Hai tay hắn chống cơ thể cô, môi lưỡi chuyển xuống hoa tâm, khẽ cắn hai cánh hoa, liếʍ chơi hoa hạch, lại hướng miệng của cô đòi lấy nước miếng ngọt ngào nhất.

Bất luận Thương Ly Yên giãy dụa như thế nào, hắn cũng có thể dễ dang tìm được điểm mẫn cảm của cô, làm cho cô không còn kế sách, bị hắn trêu chọc khơi dậy ngọn lửa ham muốn tìиɧ ɖu͙©.

“Không được……..Em không còn sức…….Tĩnh…….Không cần, anh mau ra đi…….Đầu gối của em không chống cự nổi rồi…….Em sẽ đè bẹp anh…….”

Tĩnh Phi Phàm ngoảnh mặt làm ngơ, cố ý đem lưỡi trơn trượt tiến thẳng vào hoa tâm của cô.

“A……..” Cô rung động liên tiếp, sức lực toàn thân trong nháy mắt bị hút cạn.

Hắn nâng cô, môi lưỡi trộn lẫn với hoa tâm của cô, hơi thở đầy hương thơm, “dịch yêu” không ngừng tiết ra, hắn cảm nhận được bên trong cơ thể của cô co rút lại, sẽ kẹp chặt đầu lưỡi đang đi vào của hắn.

“Không nên chơi đùa em như vậy…….” Cô kêu khóc cầu xin tha thứ “Ô…….Thật kỳ quái…….Thật khó chịu…….”

Một cảm giác mãnh liệt tê dại làm cho khát vọng hắn.

Môi lưỡi của hắn rốt cuộc buông tha hoa tâm của cô, đem cô đến giường.

“Chờ một chút lại đến…….” Trong miệng của hắn tất cả đều là hơi thở của cô, làm cho hắn vẫn chưa thỏa mãn.

Tĩnh Phi Phàm đem bàn tay nhỏ bé của Thương Ly Yên đặt trên nam căn của hắn, để cho cô cảm nhận một cách nguyên vẹn hắn muốn cô mãnh liệt đến như thế nào.

Thương Ly Yên mặt đỏ tới mang tai, nhìn nam căn sưng to lên của hắn, cô rất muốn rút tay về, nhưng hắn không đồng ý.

‘Đổi lại em vuốt ve anh.” Hắn tà ma mỉm cười.

Thấy cô đỏ bừng cả mặt, nụ cười của hắn càng sâu hơn “Không muốn dùng bàn tay nhỏ bé của em cũng có thể dùng cái miệng nhỏ nhắn.”

Hắn làm cho cô ngã sấp, khuôn mặt nhỏ nhắn đối diện nam can to lớn thẳng đứng của hắn.

“A…….” Cô nghẹn họng nhìn trân chối, lớn tiếng kêu lên.

Hắn thấy thời cơ không thể để mất, lúc cô còn há miệng, đem nam căn to lớn đưa vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.

Cái miệng nhỏ nhắn của cô bị lấp đầy, cô cảm thấy khó chịu, trong miệng cũng không thoải mái.

Cô còn chưa kịp đem nam căn của hắn phun ra, hắn đã nhanh một bước kéo ra đưa vào.

“Uhm…….Rất thoải mái…….Cái miệng nhỏ nhắn của em rất mê người!” Hắn từ từ nhắm mắt, vẻ mặt say mê.

Cái miệng nhỏ nhắn của cô mở to hết mức, cảm thấy rất đau, cũng rất ủy khuất.

Tại sao cô lại phải phục vụ hắn với bộ dáng như vậy?

Nước mắt cô rơi xuống, cô lấy tay lau một cái, cố ý lau trước mặt hắn.

Hắn trợn mắt, vừa nhìn thấy nước mắt cô rơi đầy trên mặt, hanh nhanh đưa nam căn to lớn từ trong miệng của cô rút ra.

“Thât xin lỗi, Ly Yên…….Nếu như em không thích, sau này anh sẽ không làm như vậy với em nữa.”

“Không phải…….Là của anh quá lớn…….”

“Đúng, là của anh quá lớn, anh sai rồi.”

Hắn chịu tội, để cho cô nín khóc mỉm cười.

Cô xấu hổ đỏ mặt, cúi thấp đầu nhỏ giọng nói “Không phải là em không thích……Anh làm cho em rất thoải mái, em cũng muốn làm cho anh thoải mái, chỉ là em chưa có chuẩn bị tốt, em…….Anh làm cho miệng của em đau…….”

Tĩnh Phi Phàm vui mừng nhìn cô “Ý của em là…….Về sau chúng ta vẫn có thể nếm thử phương thức “yêu” này?”

Cô ngượng ngùng nhìn hướng khác, khẽ khẽ gật đầu.

Tĩnh Phi Phàm la hét một tiếng, ôm lấy cô “Chúng ta đổi lại cách khác, nếu em không thoải mái liền nói anh lập tức dừng lại.”

“Còn có cách nào khác?” Cô mê hoặc nhìn hắn.

“Anh có trăm nghìn cách thức, về sau anh sẽ cho em nếm thử, chúng ta có rất nhiều thời gian.”

“Có rất nhiều thời gian? Là bao lâu?” Cô rất nghe câu trả lời từ miệng hắn.

Tĩnh Phi Phàm cũng không để cho cô thất vọng, thâm tình nói “Chúng ta có thời gian cả đời.”

Sau khi Thương Ly Yên nghe, trong lòng cảm thấy thật thỏa mãn, cũng cảm thấy yên tâm.

“Ly Yên, không nên nói nữa, em tận dụng tận hưởng……..”

“Em…….”

“Huh……..”

Hắn nghĩ cách tốt nhất là hôn cô đến thất điên bát đảo, toàn thân không còn chút sức lực nào, bộ dáng như vậy, tự nhiên cô sẽ không nói linh tinh nữa, làm chậm trễ chính sự của hắn…….Chính sự gì? Dĩ nhiên là hai người bọn họ hưởng thụ hạnh phúc.

Đầu nhũ hoa của Thương Ly Yên bị Tĩnh Phi Phàm trêu đùa sưng cứng lên, hai bên nhũ hoa trắng nõn dính đầy dấu tay đỏ hồng.

Giữa hai chân của cô tràn đầy “dịch yêu”.

“Tĩnh…….” Cô đã không còn lý trí, trong đầu đều là kí©ɧ ŧìиɧ, chỉ muốn hắn lấp đầy khoảng trống.

Tĩnh Phi Phàm cố tình làm như vậy không nghĩ nhanh như vậy đã có thể thỏa mãn cô.

Thêm Bình Luận