Quyển 1 - Chương 5: Mẹ Và Dì

“Ưm… dì… ưm… đừng… Ahh… Ưm… Ưm…” Tôi một bên rêи ɾỉ, một bên chống cự khiến dì có vẻ càng thêm hưng phấn, càng dùng sức mυ"ŧ mạnh dươиɠ ѵậŧ của tôi, đồng thời dùng đầu lưỡi đẩy bao qυყ đầυ ra, vươn lưỡi liếʍ qua liếʍ lại khe rãnh trên qυყ đầυ.

“Ưm…” Tôi bị dì liếʍ đến rêи ɾỉ không ngừng, cố gắng hết sức để kìm lại cảm giác thoải mái, cố gắng lấy lòng dì để sau này dì không chơi dươиɠ ѵậŧ của tôi nữa.

Nhưng cảm giác ngứa ngáy khiến da đầu tôi trở nên tê dại, tôi muốn nắm chặt tay, dùng móng tay đâm vào lòng bàn tay để phân tán sự chú ý, nhưng cảm giác truyền đến từ dươиɠ ѵậŧ khiến tôi bủn rủn cả người, không tài nào siết chặt nắm tay được.

Tôi không khống chế được mà liếc nhìn nó, thấy bộ đồ ngủ bằng lụa dính vào cặp mông to của dì, làm cho mông dì trông giống như một quả đào, khiến tôi muốn cắn một miếng để trả thù dì vì đã ăn dươиɠ ѵậŧ của tôi.

Dươиɠ ѵậŧ tôi ra vào trong miệng dì một hồi, dươиɠ ѵậŧ đều dính đầy nước miếng của dì, khiến tôi đỏ mặt tía tai.

Dì như là cảm nhận được ánh mắt của tôi, nên không khỏi cúi thấp người xuống để tôi có thể nhìn rõ hơn cái mông to của dì, cái miệng nhỏ nhắn nuốt chửng cả gốc dươиɠ ѵậŧ của tôi, tôi cảm thấy qυყ đầυ bị chọc thủng một khe hẹp và bước vào một lối đi cũng hẹp không kém, nhưng tôi chưa kịp cảm nhận hết thì dì đã nhổ dươиɠ ѵậŧ của tôi ra, ho khan dữ dội rồi phun ra nước miếng dính nhớp, nước mắt cũng trào ra.

Tôi nhất thời quên mất sợ hãi, quan tâm hỏi: “Dì bị sao vậy?”

Dì thấy tôi quan tâm đến dì, không khỏi cười, lúm đồng tiền quả lê làm tôi hơi sững sờ, dì lau nước dãi trên môi, di chuyển đùi, nằm xuống bên người tôi, phả hơi thở vào tai tôi : "Minh Minh giỏi quá, biết quan tâm dì. Nhưng Minh Minh đã chơi trò chơi thua nha, vừa rồi bị dì ăn dươиɠ ѵậŧ thật sướиɠ phải không?"

"Ưm… Ưm… Ahhh… có… có một chút…" Tôi biết nói dối là một hành vi xấu, cho nên ấp a ấp úng thừa nhận.

Dì đang rất hưng phấn, đột nhiên dì nằm đè lên người tôi khiến tôi choáng váng, bộ ngực nặng trĩu áp vào ngực tôi, tiếng thở dốc nặng nề gần như áp sát vào mũi khiến tôi hô hấp có chút khó khăn.

Dươиɠ ѵậŧ của tôi cũng bị cái bụng mềm mại của dì đè nặng, có chút thoải mái, nhưng dì quá nặng so với tôi, tôi không nhịn được nói: "Dì, dì nặng quá, con khó thở."

Tôi thấy nụ cười của dì biến mất, hình như lời nói của tôi khiến dì có chút không vui, dì cắn nhẹ vào mũi tôi rồi đứng dậy dạng hai chân quỳ lên người tôi, để tôi không bị áp lực.

Dì cúi người xuống sát gần tôi, hai tay chống hai bên đầu tôi, nhốt tôi như cái l*иg giam không lối thoát, tóc dì xõa xuống mặt tôi, khiến tôi ngứa ngáy.

Đôi mắt hoa đào của dì như đang muốn khóc, trong mắt hiện lên cảm xúc phức tạp, dường như dì đang vật lộn với áy náy, nhưng phần nhiều là du͙© vọиɠ, cuối cùng du͙© vọиɠ đã chiến thắng lý trí, dì liếʍ môi nói: “Minh Minh, dì muốn đoạt đi nụ hôn đầu tiên của con."

Lúc này tôi bị một loạt động tác của gì làm cho ngứa ngáy, chẳng lẽ tôi thật sự dâʍ đãиɠ như lời dì nói sao? Điều này khiến tôi hơi xấu hổ, tôi rất muốn từ chối, vì vậy tôi liền nhanh chóng bịt miệng lại không cho dì hôn.

Nhưng động tác của tôi giống như thuốc kí©h thí©ɧ, chỉ làm dì càng thêm hưng phấn, dì nắm lấy cổ tay đang bịt miệng tôi, dễ dàng mở ra, thở dốc nói: “Dì muốn dùng lưỡi hôn Minh Minh.”