Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Người Qua Đường Bùng Nổ Thành Vạn Nhân Mê

Chương 15

« Chương TrướcChương Tiếp »
Giọng cậu ta rất trầm, nói một câu còn có tác dụng hơn những người khác nhiều.

“Lục Ky à, cậu mạnh thật đấy,” Khương Mộc kêu lên, tay ôm eo, lảo đảo vài bước, rồi chạy đến xin lỗi: “Xin lỗi đàn em nha, đều là do Triệu Dương Bác gây ra đấy, tôi thay mặt câu ta xin lỗi cậu.”

Sợ hãi một trận, Lâm Nghiên thở phào nhẹ nhõm, cảm kích nhìn sang bên cạnh, rồi giơ tay ra hiệu không sao.

Mọi người tiếp tục đi về phía trước, chỉ còn Lục Ky đứng lại, nhìn theo bóng dáng đang cúi đầu nghe người khác nói chuyện, tay khẽ nhấc lên, làm một động tác như nắm bắt.

Sao cổ tay cậu ta lại mềm như vậy? Giống như không có xương ấy.

Nếu không phải còn lý trí, cậu ta đã muốn dùng lực thêm một chút, xem thử có phải là thật sự không có xương không.

Đoạn Từ và những người khác năm tư, khác một khóa với Lâm Nghiên, môn học cũng khác nhau.

Ra khỏi nhà ăn, họ đã tách nhau ra.

Không biết có phải là ảo giác của Lâm Nghiên hay không, cậu luôn cảm thấy Lục Ky cứ nhìn mình chằm chằm, mỗi khi cậu nhìn lại thì đối phương lại cúi đầu bước đi, như đang suy nghĩ điều gì đó vậy.

Chậc, chắc là ảo giác thôi.

Chiều Lâm Nghiên kín lịch môn học, trên lớp, cậu theo thói quen cũ giành được chỗ ngồi gần cửa nhất, kết quả là nam sinh ngồi phía trước cố ý quay lại hỏi nhỏ: “Lâm Nghiên?”

Lâm Nghiên trả lại một ánh mắt đầy dấu hỏi.

Cậu biết nam sinh này, là Hạ Sảng, chuyên gia thám tin của lớp, tin tức rất nhạy bén, quen thân với thầy cô và các anh chị khóa trên, có tin tức gì lớn đều là người biết đầu tiên.

Lúc mới nhập học, Hạ Sảng cũng muốn giành vị trí gần cửa nhất, nhưng lần nào cũng bị Lâm Nghiên nhanh tay hơn, vì thế cậu ấy thường ngồi trước Lâm Nghiên, cũng là chỗ tiện cho việc trốn học, đôi bên ngầm hiểu và giúp đỡ nhau nhiều lần.

Nhưng trực tiếp nói chuyện như vậy là lần đầu tiên.

Hạ Sảng thẳng thắn hỏi: “Cậu có quen Lục Ky học trưởng không, người năm tư ấy?”

“Gặp hai lần rồi.” Lâm Nghiên “ừm” một tiếng.

Đối phương lộ vẻ kinh ngạc, quay hẳn đầu lại, tò mò hỏi tiếp: “Sao quen được thế? Học trưởng Lục Ky vốn dĩ ít đến trường lắm.”

“Là do học trưởng Đoạn dẫn tới, chắc cậu biết anh ấy nhỉ, anh ấy rất nhiệt tình.” Lâm Nghiên đẩy hết cho Đoạn Từ.

“Đúng vậy, nghe nói lâu rồi, học trưởng Đoạn rất thích kết bạn, WeChat của anh ấy chắc có vài trăm sinh viên ấy chứ.” Hạ Sảng suy nghĩ, nhìn kỹ thanh niên trước mặt vẫn bình thường, đoán, “Nhưng học trưởng Lục Ky chắc không ghét cậu, nếu không anh ấy sẽ không ăn cùng bàn với cậu đâu. Cậu không biết đâu, học trưởng Lục Ky rất thẳng thắn với người mình ghét, hoàn toàn không để ý đến người đó dù chỉ là một chút.”

Lâm Nghiên: “.”

Cậu đã vô hình đến mức này thì có muốn ghét cũng khó, tại có để ý đến đâu mà ghét.

Hạ Sảng lại thăm dò: “Lâm Nghiên à, cậu nói đi, học trưởng Lục Ky lúc nhìn gần có đẹp trai hơn không?”

Lâm Nghiên: “Cũng... ổn?”

“Cái đó không gọi là ‘ổn’ được, phải gọi là ‘siêu đẹp trai’, đó là nhan sắc mà ngôi sao nổi tiếng cũng không bằng đấy, lại có gia thế tốt như vậy nữa.” Hạ Sảng mở lời, tấm tắc khen ngợi: “Trường mình có nhiều cô gái muốn lấy anh ấy lắm, vì nếu thật sự lấy được thì cả đời không cần làm việc nữa.”

Lâm Nghiên muốn nói, hãy bảo họ từ bỏ đi, thay đổi giới tính, còn có một chút cơ hội—nhưng cảm thấy cơ hội cũng không lớn, dù sao Đoạn Từ và Lục Ky rõ ràng là con đường từ bạn thân thành người yêu mà.

Hạ Sảng: “Nhưng dù anh ấy đẹp trai, nhưng cảm giác rất nóng tính, sau này không đánh vợ đâu ha?”

Đó chắc chắn không phải rồi, Lục Ky là người rất cưng chiều vợ! Nhưng công của Qidian, nói chung sẽ khá vô tâm, giống như trai thẳng, vợ bệnh chỉ biết nói ‘uống nhiều nước’ vào thôi.

Lâm Nghiên chống cằm suy nghĩ.

Có lẽ tiếng nói chuyện của họ hơi to, thầy giáo trên bục nhìn cảnh cáo, Hạ Sảng mới ngồi thẳng dậy, Lâm Nghiên cũng cúi xuống, chuyên tâm làm bài tập còn lại của tiết trước.
« Chương TrướcChương Tiếp »