Chương 13: Tuyệt Vọng và Hi Vọng?

Thông báo trước truyện: Dựa theo ý kiến của những tác giả, dịch giả khác. Tôi đã xin cấp trên sửa đổi lịch trình toàn bộ các bộ truyện tôi đang sở hữu và đang viết. Thay đổi hình thức cùng cách viết, số chữ vẫn là 3000, duy chỉ có chương vip sẽ set ở chương số 51. Các khoản trên bao gồm toàn bộ truyện thuộc tôi viết. Giờ thì tiếp tục mạch truyện thôi.

------------------------------------------------------------------------------------

Lúc này, Vân La vẫn đang cầm trên tay năm tấm thẻ trừng phạt, lân la trong tay và nhìn chúng, Vân La không khỏi lộ ra nụ cười độc ác.

Nhìn một dạng động thái của cô ta, nhân loại bên này là thấp thỏm không yên. Quân đội của Thiên Đô quốc đang rất nhanh đến hiện trường. Mà cùng lúc, Vân La cùng Linh Ảnh đã cảm thấy quân đội loài người kia đang tới. Vân La thì ảo hóa ra một chiếc bàn giống như bàn thẩm phán ở các phiên tòa, còn Linh Ảnh thì cầm trên tay cây búa màu đen xanh khổng lồ đi tiếp khách.

Không lâu để ta nhìn thấy ở một phía kia, các vụ nổ liên tiếp phát ra, tiếng súng đạn, tên lửa... Đều vang lên nhưng không quan tâm, Vân La bắt đầu đọc từng hạng mục trừng phạt.

"Hạng mục trừng phạt đầu tiên cũng xem là nhẹ nhất, [Hóa Linh]. Tác dụng của [Hóa Linh] đơn giản lại dễ hiểu, ban trí tuệ cho các thực thể không có trí tuệ. Dựa vào mức độ trừng phạt cấp 5, [Hóa Linh] thăng hoa thành gấp nhiều lần, mức độ ảnh hưởng tăng cao, cường độ ảnh hưởng tăng cao, giới hạn bị phá bỏ, thời gian duy trì gia tăng. [Hóa Linh] sẽ duy trì trong 1 năm kể từ bây giờ."

"À quên nói với các ngươi, các trừng phạt không giới hạn thời gian sẽ không tự biến mất mà chỉ định kỳ xuất hiện lại. Trừ khi các ngươi hoàn thành những nhiệm vụ thế giới do tòa tháp đưa ra thì chắc các ngươi sẽ có cơ hội bỏ bớt trừng phạt."

"Hạng mục trừng phạt thứ hai: [Khuếch Đại Cảm Xúc]. [Khuếch Đại Cảm Xúc] sẽ khuếch đại một cảm xúc xấu của con người. Thông qua gia trì của mức độ trừng phạt cấp 5, số lượng cảm xúc xấu bị khuếch tán tăng lên 5, thời gian duy trì là vĩnh viễn. Còn về cảm xúc được lựa chọn sẽ do Linh Ảnh chọn."

"Hạng mục trừng phạt thứ ba: [Gia Tăng Sinh Trưởng]. Chỉ áp dụng với thực vật, gia tăng tốc độ sinh trưởng, phát triển, biến dị... Của toàn bộ thực vật trên thế giới. Hạng mục này không thể tiếp nhận sự gia trì từ mức độ trừng phạt. Thời gian duy trì: 1 năm]

"Hạng mục trừng phạt thứ tư: [Ma Lực Tăng Cường]. Thông qua gia trì từ mức độ trừng phạt cấp 5, tăng cường mạnh lượng ma lực trong không khí, tăng nhanh tốc độ phát triển ma lực trên thế giới, các hang động, hầm ngục gia tăng sự xuất hiện cùng mức độ xuất hiện... Thời gian duy trì: 1 năm]

"Hạng mực cuối cùng: [Sinh Vật Phục Sinh]. Không áp dụng với nhân loại, hồi sinh các sinh vật đã chết trong vòng một tháng. Nhưng thông qua gia trì, [Sinh Vật Phục Sinh] thăng tiến thành [Khởi Nguyên]. [Khởi Nguyên]: Hồi sinh các sinh vật đã chết, gia tăng biên độ hồi sinh, gia tăng chủng loại hồi sinh, gia tăng tốc độ hồi sinh. Mức độ hiện tại có thể hồi sinh các sinh vật thời cổ đại cách hiện tại 1 tỷ năm. Thời gian duy trì: Vĩnh viễn."

Đọc xong một đống này, Vân La cảm thấy rất thỏa mãn, cô chắc rằng đám con người đang nghĩ chỉ có hạng mục cuối cùng là tai họa. Nhưng chúng sẽ thật ngu ngốc nếu nghĩ như thế. Sự kết hợp của các trừng phạt mới là sự đáng sợ của chúng.

[Ma Lực Tăng Cường] + [Hóa Linh] + [Gia Tăng Sinh Trưởng] sẽ tạo ra vô số thực vật có ý thức cực cao cùng khả năng đặc biệt dị thù.

Nói thẳng ra toàn bộ các trừng phạt nếu liên kết với nhau sẽ tạo ra các thảm họa càng cao hơn. Con người sẽ tự biết chúng ngu ngốc và vô tri như thế nào nhưng đó là về sau. Theo dự tính của nàng ta, nếu xét theo hiện tại, có lẽ chỉ cần một năm là cô ta có thể nhìn thấy lửa đỏ cháy ngập một thành phố.

"Cô xong rồi sao? Vậy tới lượt ta nhé?"

Là Linh Ảnh, có vẻ quân đội Thiên Đô Quốc đã bị tiêu diệt. Chiếc váy xanh dương tuyệt đẹp lúc này đã nhuốm đầy máu đỏ trong thật đáng sợ. Trên thân thể cô nàng đã bị phủ hoàn toàn bởi máu.

Vân La búng tay một cái, giúp Linh Ảnh rửa sạch cơ thể đầy máu bằng ma thuật.

"Của cô đấy... Ta trở về nơi ở đây."

"Nhớ chuẩn bị trà, tôi sẽ về ngay."

"Được được."

Linh Ảnh tươi cười, thân thể nhẹ nhàng bay lên ngồi trên La Bàn Ác Mộng. Cô ta nhìn đống trừng phạt rồi trực tiếp ném ra trước mặt, bàn tay thao tác một hồi đem mã lệnh được mã hóa cẩn thận bên trong bóc tách ra. Phần còn lại, các dãy lệnh mã hóa ấy sẽ tự dung nhập vào thế giới này.

Nhìn đến cái lựa chọn cảm xúc xấu kia, suy nghi một giây. Linh Ảnh liền chọn luôn năm cái: Sợ hãi, hoảng loạn, hoang mang, nổi loạn, tuyệt vọng.

Mà ở trên toàn thế giới, sự thay đổi này cũng đang bắt đầu.

...

Vương Mục bên này xem xong một loạt trình diễn phía trước, lại hảo hảo thuận mắt xem được một trận đồ sát quân đội của Linh Ảnh cũng rất tốt mà gật đầu tặng lời khen cho "dẫn chương trình" Vân La.

Hắn nhìn đến các chị em của mình liền thấy họ một mặt chỉ trầm trồ những thứ kia cùng nghiên cứu nghề nghiệp mới nhận. Hắn cười nhẹ rồi đứng dậy khỏi ghế.

"Nửa đêm rồi, mọi người muốn ăn đêm không?"

Nghe Vương Mục muốn ăn đêm, Vương Thần cùng Vương Lam liền nhanh chạy xuống lầu, quản gia cũng nối đuôi theo. Chỉ có Vương Linh Nhi là từ từ đi cùng hắn trò chuyện: "Em không định ngủ sao?"

Nghe chị mình hỏi, hắn nheo mắt xoa nhẹ trán rồi nói: "Là không! Hôm nay em sẽ phải kiểm tra một vài thứ. Sáng mai chúng ta sẽ tiến vào tháp. Có thể sẽ phải thấy một ít máu."

Nhìn thấy hắn mặt tối lại, giọng nói trầm trọng cùng không khí thay đổi, Vương Linh Nhi cũng không hỏi nữa.

Đến phòng ăn, đầu bếp trực đêm đã làm bốn phần ăn cho bọn họ.

Khi đang ăn hắn đột nhiên nhớ gì đó liền kêu đầu bếp chuẩn bị thêm 3 phần ăn đêm như vậy cùng đồ ăn vặt và nước ngọt các loại.

Bọn họ không hỏi cũng không thắc mắc, đồ được đem lên đều được hắn đưa cho Vân La các nàng. Nơi các nàng ở là một không gian do hệ thống xây dựng, khá giống một ngôi nhà.

Đưa đồ xong hắn cũng trở lại bàn ăn.

Ăn xong tất cả, hắn ngồi trên sô-pha nhàm chán nhìn chương trình. Không chỉ hắn còn có các chị em của hắn.

Dinh thự số chín mặc dù rất lớn nhưng đa phần hoạt động đều ở tầng một, trong khi tầng hai, ba, bốn, năm thậm chí là sau đều chỉ là phòng ngủ khiến hắn hơi khó chịu với bố cục này.

Ngay lúc hắn đau đầu không biết làm sao, hệ thống liền lên tiếng: "Ký chủ yên tâm, ngài có thể đem dinh thự số chín trở thành trang viên của ngài là được. Trang viên sẽ dễ dàng sửa đổi kiến trúc bên trong, việc sửa đổi cứ để tôi lo liệu."

"Sau khi dinh thự số chín trở thành trang viên của ngài, [Trang Viên]: một trong các chức năng của hệ thống cũng sẽ khởi động. Nó tồn tại giống như một bang hội nhưng lại cao cấp hơn. Giải thích thì rất khó hiểu, ký chủ có hiểu đơn giản là nhiều phúc lợi."

Vương Mục nghe xong liền vào bảng hệ thống kiểm tra chức năng [Trang Viên]. Xem qua một đợt, hắn gật gật đầu cho phép hệ thống tùy tiện làm.

"Sau khi ngài tiến vào tháp, hệ thống sẽ tự động sửa đổi."

Hắn gật gật đầu rồi tiếp tục xem bản tin.

...

Gần bốn giờ sáng, hắn cùng chị em nhà mình thay đồ.

Hắn mặc trên mình một bộ quần âu lưng cao màu đen sẫm cùng áo sơ mi tay dài đen tuyền mịn màng. Mái tóc chải về sau và vuốt keo, phía dưới chân là đôi giày da đắt tiền màu đen diệu. Khoác bên ngoài một cái áo choàng ấm màu đen.

Có vẻ hắn thích màu này? Đeo lên một chiếc găng tay bao hoàn toàn, cảm nhận độ xúc cảm không đổi hắn gật đầu hài lòng rồi đi ra cửa chờ.

Khác với hắn là trang phục lịch lãm và sang trọng, của Vương Linh Nhi là một chiếc quần tây dài xanh bầu trời cùng áo thun trắng, khoác bên ngoài là áo khoác màu nâu dịu nhẹ, giày cũng chỉ là một đôi giày thể thao cơ bản màu trắng, Mái tóc đen xõa dài đến lưng quần.

Vương Thần cùng Vương Lam còn nhỏ nên phong cách cũng tuổi teen bất ngờ. Vương Thần một bộ nổi loạn trang phục, quần short rộng đen cùng áo thun trắng một dạng, bên ngoài một kiện áo khoác đỏ, trên đầu là nón len đỏ cùng đôi tai nghe trong vô cùng nổi loạn.

Vương Lam không thua kém mà một bộ áo thun, quần ngắn ôm đùi phối với tóc hai bím, tất sọc xanh trắng và đôi giày thể thao màu trắng trong rất thời thượng.

Xem thấy chuẩn bị xong chu toàn, hắn gật đầu rồi cùng bọn họ rời nhà.

Cả bốn không dùng xe di chuyển vì sẽ dễ bị người điều tra đến. Hắn một đường im lặng, cho đến cách tòa tháp 20 km, khi hắn thấy quân đội áp chế xung quanh tòa tháp đông đến vạn người thì mới dừng lại.

Hắn nheo mắt nhìn từ trên tòa cao lầu nói: "Số người tầm khoảng vạn người, giống với thông báo trên truyền hình. Quân đội gồm binh sĩ thường, 20 chiếc xe tăng, 10 chiếc xe bọc thép, 5 chiếc máy bay trực thăng ngoài ra còn có lô cốt rộng và cao năm mét, hằng hà sa số bẫy trong khu vực 10km, 1 vạn quân phân bố các tuyến đánh chặn."

Vương Lam nghe thấy liền nói: "Anh hai, đông thật đó. Hay là để em đi, các thầy bảo phải thấy máu một lần mới loại bỏ được sợ hãi trong nhân tâm."

Hắn nhìn em gái mình cười cười rồi xoa nhẹ đầu nó. Gương mặt của họ lúc này nào có chút gì sợ hãi chứ, có cũng chỉ là hưng phấn cùng thèm muốn hình ảnh bản thân sắp thấy.

Hắn hiểu cảm giác này, hắn chắc rằng hệ thống đã can thiệp và cảm xúc của hắn. Bằng chứng chính là việc, hắn một cái lão nhân gần 50 tuổi trở về tuổi 18 đã không ngần ngại đưa ra các quyết định tàn bạo, độc đoán có thể chết hàng tỷ người.

Nhưng mà hắn lại cảm thấy rất tốt, hắn không dám gϊếŧ người, phải nói là hắn sợ gϊếŧ người nên trong khi cảm xúc của bản thân và ba người chị em còn bị khống chế, hắn cần hết sức làm quen với việc này.

Hắn là một kẻ nhát gan, đây là cơ hội duy nhất để hắn vượt qua.

"... Chúc mừng ký chủ giác ngộ hoàn cảnh thực tế của bản thân"

"Không chìm đắm trong sự giả tạo mà hệ thống tạo ra, tìm ra con đường bản thân phải đi."

"Ngài đã làm rất tốt, xin ký chủ nhanh chóng trở lại tầng 100. Các cảm xúc khuếch đại sẽ kết thúc khi ký chủ tiến vào tháp."

"Sau khi ngài tiến vào tháp, hệ thống sẽ không can thiệp vào tâm trí ngài nữa."

"Phần thưởng giác ngộ nhận được: Xóa bỏ số coin còn nợ, 5 lần mua sắm miễn phí."

Hắn thấy hệ thống phát quà liền cười trừ, hắn dường như hiểu càng rõ cái hệ thống này. Nó rất rõ ràng là không muốn khi tiến vào tháp, bản thân không quen với việc gϊếŧ người.

Hắn chỉ lắc nhẹ đầu, ngay lập tức sử dụng quyền t lần mua sắm miễn phí kia.

"Nhận được [Mặt Nạ Vô Sắc] x4"

"Nhận được [Tinh Kiếm - Ám Tinh] x1"

Tên: Mặt Nạ Vô Sắc

Loại: Vật phẩm

Chỉ số:

+Trí tuệ +100

Nội tại:

+Che giấu toàn bộ thông tin người đeo.

+Miễn dịch công kích dạng tinh thần.

Hạn chế: Không

Giới thiệu: Là chiếc mặt nạ số lượng có hạn cực kỳ hiếm gặp, khi đeo lên sẽ tiếp nhận khảo nghiệm của chiếc mặt nạ. Hoàn thành khảo nghiệm sẽ nhận đuốc những phần thưởng rất lớn.

"Hệ thống giúp ta thay đổi các nhiệm vụ bên trong chiếc mặt nạ thành các nhiệm vụ liên quan đến chức nghiệp của người đeo. Xem các nhiệm vụ phát ra là các nhiệm vụ gia nhập bang hội làm chuẩn mà định."

"Chia như thế nào tùy ngươi, giúp ta thành lập [Hội quản lý], đem quyền hạn hội đặt ở mức cao nhất và có quyền quản lý tòa tháp. Dựa vào công trạng, phân phát quyền hạn xuống dưới."

"Được, ký chủ. Mong ngài chú ý, mỗi tầng tháp chỉ xuất hiện thêm 10 chiếc mặt nạ vô sắc, hiện tại còn 6 chiếc, tiến vào tầng 2 sẽ thêm 10 chiếc. Hi vọng ngài suy tính kỹ nơi đặt."

Hắn gật đầu rồi đưa cho họ ba chiếc mặt nạ, ngay lập tức các nhiệm vụ cũng phát ra. Vương Mục thì khác hắn trực tiếp đeo lên, vì là người quản lý hắn có thể bỏ qua các nhiệm vụ.

Mặt nạ vô sắc, hình ảnh như tên, không màu sắc. Chiếc mặt nạ vốn là một màu trắng tinh hoàn toàn khi đeo lên lại mờ ảo hiển hóa như nước, tùy cơ biến dạng, tùy tâm đổi hình.

Hắn không lảm nhảm với hệ thống tiếp mà đứng dậy nói: "Tòa tháp nằm ở trung tâm thành phố Thanh Ngọc, chị cả đi phía tây, tiểu Thần phía bắc, tiểu Lam phía nam, em phía đông. Chúng ta theo đại lộ đi vào, tùy ý phát huy, hình ảnh chúng ta sẽ được trực tiếp trên toàn cầu nên nhớ đeo mặt nạ."

Ngay khi hắn nói xong, Vương Thần cùng Vương Lam liền theo tòa nhà nhảy đi, thông qua một trận cường hóa từ cầu chức nghiệp, chỉ số cả hai đã nâng cao rất nhiều. Đối phó với nhân loại, chỉ cần né tránh tốt sẽ không sao.

"Cẩn thận"

Vương Linh Nhi cũng rời đi nhưng để lại cho em trai một lời nhắn.

Vương Mục đứng dậy, vươn vai lười biếng rồi cũng cầm [Tinh Kiếm - Ám Tinh] trên tay rồi xông vào trận đấu.

Lúc này ta thấy rõ thông tin của thanh kiếm.

Tên: Tinh Kiếm - Ám Tinh

Loại: Vũ Khí - Kiếm

Chỉ số:

+ Sức mạnh +1200

+ Nhanh nhẹ +50%

Nội tại:

+ Sát thương hắc ám tăng 300%

+ Sát thương gây ra với thực thể ánh sáng tăng 300%

+ Kháng tấn công hệ hắc ám tăng cao

Hạn chế:

+ Dưới cấp 500, chỉ sử dụng được 10% hiệu suất.

+ Dưới cấp 1000, chỉ sử dụng được 30% hiệu suất.

+ Dưới cấp 1500, chỉ sử dụng được 50% hiệu suất.

+ Dưới cấp 2000, chỉ sử dụng được 70% hiệu suất.

Giới thiệu: [Tinh Kiếm - Ám Tinh] hay còn gọi là [Tinh Nguyên Kiếm - Ám Tinh]. Được thợ rèn cấp [Thần] sử dụng một hành tinh nguyên tố hắc ám rèn ra. Thanh kiếm sở hữu lượng nguyên tố hắc ám cực lớn, tự thân mang theo thuộc tính ăn mòn, độc tính và debuff. Đánh giá về thanh kiếm: bị chém thì đau ít thôi, cùng lắm là chết.

Trở về Vương Mục bên này, hắn đã đi đến gần những binh sĩ kia. Phát hiện ra hắn chúng đưa ra lời cảnh cáo nhưng Vương Mục không để tâm mà vẫn tiến tiếp.

Mặt nạ vô sắc chỉ chừa lại đôi mắt còn lại đều bịt kính, lại thêm một màu đen tuyền hắc ám chi kiếm trên tay, từ nó tỏa ra vô hạn khí trường màu đen cùng hắc khí dần che khuất Vương Mục. Cất áo khoác vào trong kho đồ, Vương Mục nâng kiếm.

Ngay khi hắc khí hoàn thành bao trùm toàn thân hắn, lại đột ngột toàn bộ bị hắn thu lại vào thanh kiếm.

"Kích hoạt kỹ năng [Ám Giới]"

Ngay tức thì từ thanh kiếm, một lĩnh vực hắc ám không lồ hình thành. Bầu trời chưa hửng sáng lúc này đã hoàn toàn là một mảnh tối kịt.

Chỉ thấy ánh sáng như bị bóng tối dần nuốt chửng, trong phạm vi 50 mét quanh hắn, một mảng bóng đêm đã che kín toàn bộ.

Hắn di chuyển cực nhanh, lĩnh vực hắc ám cũng di chuyển theo, còn lộ ra bên trong chỉ có thần thể đã bị cắt đứt thành nhiều mảnh.