Người Vô Hình (Invisible)

6.84/10 trên tổng số 55 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit/ Dịch: Hắc Tường Vy Thể loại:có thể gọi là bẻ thẳng thành cong
Xem Thêm

Thứ kia đang đùa bỡn thân thể lại không nguyện ý nhẹ nhàng bỏ qua như vậy, đầu ngón tay không ngừng gảy qua nơi mẫn cảm, loại tra tấn nặng nhẹ này khiến Nhậm Cảnh Dương chỉ cảm thấy muốn phát cuồng.

Cậu nhìn chằm chằm vào phản chiếu trên kính xe, tuy không nhìn thấy đối phương nhưng dựa vào độ ấm cậu vẫn xác định được đằng sau có người.

Nhậm Cảnh Dương nhắm mắt hít sâu một hơi, một tay kéo lấy lưng quần, tay còn lại dùng khuỷu trỏ thúc mạnh ra đằng sau, kích động chạy trốn ra đằng sau thùng xe.

Hành động này của cậu trong mắt những người khác thoạt nhìn giống người điên, nhưng là cậu đã cố gắng hết sức.

Lâm Chuẩn sờ sờ bụng mình đau nhói, cười khổ.

Là do hắn sơ suất không nghĩ tới con mồi còn có sức phản kháng, tên lần trước vừa bị phun dược thủy xong, hắn mới sờ soạng vài cái đã khóc muốn hắn làm.

Bất quá dạng con mồi này mới khiến Lâm Chuẩn vừa lòng. Hiện tại lại càng vui vẻ, đợt lát nữa thao mới đủ thích.

Hắn cúi đầu thở nhẹ phả lên mặt thanh niên, trên môi hiện lên nụ cười tà ác.

Hắn biết rõ hiệu lực của dược thủy, không bị nam nhân cường thao căn bản không giải được, hơn nữa để càng lâu hiệu lực càng mạnh. Không biết người này có thể chống đỡ bao lâu... Lâm Chuẩn thực chờ mong đến khi đối phương tan rã lý trí, bày ra bộ dạng cơ khát cầu hắn thao mình.

Vừa rồi đã được nếm thử tư vị đối phương, quả là trẻ tuổi, làn da vừa trơn nhẵn lại co dãn, Lâm Chuẩn thật chỉ muốn cởi sạch toàn bộ quần áo Nhậm Cảnh Dương để nhìn rõ từng cơ nhục rắn chắc, tốt nhất là dùng dây thừng trói chặt khiến từng thớ cơ nổi lên. Hơn nữa nhục huyệt tuy đã chảy ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ nhưng phản ứng ngây ngô, rõ ràng chưa bị động qua. Hắn ma sát ngón trỏ cùng ngón cái, khoái trá cảm nhận chất lỏng dấp dính ở đầu ngón tay.

Lâm Chuẩn bắt đầu tưởng tượng cự bổng của mình đâm vào tiểu huyệt kia thống khoái thư sướиɠ như thế nào.

Lại nói tiếp, Lâm Chuẩn vì cái gì lại đặc biệt thích cưỡиɠ ɠiαи trai thẳng đến vậy. Chỉ cần nghĩ đến nhục huyệt của người nọ ra sức chống cự bị mình nháy mắt cứng rắn đâm vào, loại biểu tình vừa đau vừa thích mặc kệ xem bao nhiêu lần hắn cũng không chán.

Lâm Chuẩn cẩn thận giữ vững hô hấp quan sát Nhậm Cảnh Dương.

Cậu dựa lưng vào thùng xe, hơi thở ngày càng nặng nhọc, khuôn mặt giống như phát sốt mà đỏ lựng, trán chảy một tầng mồ hôi tinh mịn giống như phát sáng. Hai chân không ngừng ma sát lẫn nhau phát ra âm thanh sách sách, bộ phận ở giữa nổi lên rõ ràng. Dưới áo đầṳ ѵú cũng dựng đứng, qua lớp áo trắng loáng thoáng còn thấy được màu sắc đỏ sẫm.

"Vì sao còn phải nhẫn nại a? Cưng thoải mái ta thoải mái không phải tốt sao? Rõ ràng dâʍ đãиɠ đến muốn có người thao, giả dạng thanh khiết làm gì?" Lâm Chuẩn dựa sát vào đối phương, dùng thanh âm chỉ hai người nghe được nói. "Hay là chê một mình ta thao không đủ, muốn tìm nhiều người khác cùng đến?"

"Cút...đi... Ngô..." Thanh niên ngẩng đầu, ánh mắt đảo quanh giống như muốn tìm thân ảnh Lâm Chuẩn, con ngươi tràn đầy thủy quang lại vẫn nghiến răng nghiến lợi nói.

Tựa hồ cảm thấy không an toàn, thanh niên bắt đầu di động thân thể tránh né, nhưng lần này lại bị Lâm Chuẩn mạnh mẽ áp chế.

Lâm Chuẩn đè nặng hai bả vai, đầu gối chen vào giữa hai chân, nặng nề ma sát địa phương bành trướng của thanh niên.

"Ô... Ân... Không..." Thân thể không khỏi run rẩy, cậu bối rối lấy tay đẩy người trước mặt ra, tuy không nhìn thấy nhưng vẫn cảm giác được sự tồn tại của hắn.

Xúc giác cùng thị giác không phối hợp khiến đầu óc vốn bị dược thủy tác dụng càng thêm hỗn loạn, chút chống cự này của cậu cũng có vẻ yếu đuối vô lực.

Thanh niên muốn giơ chân lên chắn ngang nhưng bị vướng chân Lâm Chuẩn.

Cậu nghiêng người tránh đi, càng hoạt động lại càng cảm giác rõ rệt ngọn lửa nóng bỏng trong cơ thể càng không thể khống chế, thổi bùng lên hủy diệt đi lý trí.

"Nơi này cứng rắn như vậy nhưng động dưới kia lại ướt đến kì cục, quả nhiên là khiếm làm kĩ nữ. Mặt trên nếu không dùng được mau mở miệng cầu ca ca thao cưng a." Lâm Chuẩn hưng phấn nhìn đối phương giãy dụa, quả thực muốn nhanh chóng xả hạ quần thanh niên mà đâm đại nhục bổng vào nhục huyệt, hung hăng trừu sáp.

"Ta... Không phải... Không phải..." Thanh niên liều mạng lắc đầu phủ nhật, nhưng phía sau huyệt lại hoài niệm cảm giác ngón tay đỉnh trạc, bắt đầu co rút, thậm chí còn bài trừ không ít dâʍ ɖị©ɧ.

"Như thế nào? Muốn nó chính mình không tao sao? Chảy nước đến ướt hết quần, cưng không phải khiếm người khô thì là gì?" Lâm Chuẩn không bỏ qua cơ hội kí©h thí©ɧ đối phương, đũng quần thanh niên bởi dâʍ ɖị©ɧ mà sẫm lại.

Thanh niên tự mình nhận ra thể trạng của mình, ánh mắt không khỏi toát lên mấy phần tuyệt vọng.

Nhậm Cảnh Dương căn bản không hiểu thân thể mình bị vấn đề gì, vì cái gì mà địa phương bài tiết kia lại chảy nước ròng ròng giống nữ nhân, chính cậu cũng cảm giác được trong tràng bích đã là một mảnh ướŧ áŧ. Hơn nữa không chỉ chảy nước, cậu còn không khống chế được mà vặn vẹo ngứa ngáy, ngứa đến mức người thường không chịu được.

"Chịu không nỏi liền ngoan ngoãn cầu ta thao cưng a, ca ca sẽ mau thưởng cho cực đại nhục bổng." Lâm Chuẩn cười nhạo báng khiến Nhậm Cảnh Dương thống hận, nhưng trong đầu lại không nhịn được tưởng tượng ra cảnh côn ŧᏂịŧ nam nhân dùng lực trừu sáp hậu huyệt của mình.

"Biếи ŧɦái... Lăn... Ngươi... Cút cho ta..." Nhậm Cảnh Dương không ngừng thở phì phò, nhả từng chữ cứng rắn. Cậu hung hăng dùng móng tay bấu chặt vào cánh tay mình, cơ hồ chảy ra vài vệt máu, chỉ vì muốn bảo trì chút thanh tỉnh cuối cùng.

Nhục thể thúc giục đại não nhanh chóng khuất phục tê ngứa tra tấn nhưng cậu kiên quyết chống cự.

Cậu là nam nhân bình thường, sao có thể để một người khác thượng được.

Tuy rằng thân thể đã gào muốn được nam nhân cắm vào, hung hăng thao lộng nhục huyệt, đem cậu làm đến dục tiên dục tử.

"Bảo ta lăn, vậy thân thể dâʍ đãиɠ này cưng muốn những người khác trên xe thao sao?" Nhìn thanh niên đến giờ này còn mạnh miệng, Lâm Chuẩn híp híp mắt, thân thủ nắm lấy khí quan phồng lên của đối phương. "Đến a, nói với toàn bộ mọi người trong xe xem? Nói cưng là tao lãng hóa, thỉnh các ca ca mau tới sáp cưng. Nói không chừng sẽ có người thương tình cưng, đem đại nhục bổng cắm vào nhục huyệt dâʍ đãиɠ của cưng nha."

Nơi đó nặng nhẹ xoa nắn, thanh niên cả người run rẩy.

Nhậm Cảnh Dương cắn môi ngăn mình không rêи ɾỉ thành riếng, tầm mắt mơ hồ nhìn những người khác trong xe, tựa hồ không có ai chú ý tới bên này.

Cậu không biết chính mình còn nhẫn nại được bao lâu, thời gian càng dài cảm giác hư không ở hậu huyệt càng rõ rệt, giống như chỉ có thứ gì đâm vào mới chữa được loại ngứa ngáy này.

Cảm giác chơi đùa đã đủ, Lâm Chuẩn cũng mất đi kiên nhẫn.

Hắn hoàn toàn không cho Nhậm Cảnh Dương chống cự, một hơi lột quần vận động rộng rãi cùng qυầи ɭóŧ, lộ ra cái mông trắng nộn.

Mất đi lớp che chắn, nhục hành hùng vĩ bật ra, so với nam tính bình thường còn lớn hơn hai ba phần. Linh khẩu không ngừng rỉ nước, cả bụng và áo đều dính dính.

Lâm Chuẩn một phen kéo chân trái thanh niên đặt lên bả vai mình, tư thế này lộ ra cả hai túi cùng mật huyệt phía sau. Nếp nhăn chỗ đó so với da càng thêm hồng sắc, dấp dính dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, huyệt khẩu nhỏ hẹp khép mở cơ rút. Hắn dùng hai ngón tay đặt ở huyệt khẩu, chỗ đó liền vội vã tự cắn nuốt, liều mạng hấp hắn vào bên trong.

"Mẹ, đàn bà cũng không chảy nước như cưng, không phải tao thì là gì." Vũ nhục của Lâm Chuẩn khiến Nhậm Cảnh Dương thống khổ vặn vẹo mông, muốn tách rời ngón tay trêu chọc huyệt khẩu.

Thấy khuôn mặt Nhậm Cảnh Dương lộ ra một nửa trầm luân trong tìиɧ ɖu͙© nửa còn lại biểu tình giãy dụa đau khổ, trong lòng Lâm Chuẩn cảm giác phi thường thống khoái.

Hắn đương nhiên biết vì người này bị phun dược thủy, không thì nam nhân bình thường nào lần đầu tiên đã chảy nhiều dâʍ ɖị©ɧ như vậy, nhưng hắn vũ nhục không chỉ thỏa mãn chứng ngược tâm, hơn nữa đối phương kì thật cũng có cảm giác rất lớn.

Lâm Chuẩn hoàn toàn không chạm vào tiểu huyệt run rẩy kia, ngược lại dùng lực bóp hai cánh mông mấy cái.

Bình Luận (1)

  1. user
    Anh Trâm (13 giờ trước) Trả Lời

    Khá ok

Thêm Bình Luận