Chương 1: Mở đầu

Chương 1: Mở đầu

Cô – Diệp Minh Ngọc: 22 tuổi, cô sinh ra đã là một cô gái bất hạnh, bị người người ghét bỏ vì thân phận con của một người vợ bé. Không những vậy lúc cô được 5 tuổi thì mẹ cô mắc bệnh qua đời, lúc cô lên 17 tuổi thì cha cô làm ăn xuống dốc. Đến lúc cô 19 tuổi thì chị gái cùng cha khác mẹ của cô bị người đàn ông khác cưỡng bức. Đến lúc cô 21 tuổi thì toàn bộ gia tộc Diệp gia một thời lừng danh chính thức sụp đổ. Cha cô thiếu tiền bọn người cho vay, bọn họ suốt ngày đều đến tận nhà để đòi nợ. Cha vì không có tiền trả nợ đành mang cô thế chấp cho bọn họ.

Hắn – Nhật Vũ: 28 tuổi, ông chủ hộp đêm nhất nhì thành phố Tây Vân, thế lực không hề tầm thường như vẻ bề ngoài của hắn. Ngoài mặt là một ông chủ của vài hộp đêm nhưng phía sau lại có một thế lực người khác không biết được.

Cô ta, Nhật Lệ: 25 tuổi, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, đến khi gia đình phá sản thì cô ta lại không chịu nổi việc làm tay chân vất vả vì vậy mà cố ý tiếp cận Nhật Vũ để trở thành người bên cạnh hắn. Nghĩ rằng cô ta sẽ không được con mắt của Nhật Vũ chú ý đến nhưng không ngờ cô ta lại được độc sủng.

Anh – Vũ Trùng Dương: 26 tuổi, là một ông chủ lớn của tập đoàn Đằng Lệ, là bạn trai cũ của Nhật Lệ. Anh từng là học trưởng khóa trên của cô ta, lại vì sự lương thiện và xinh đẹp của cô ta mà đem lòng yêu thương. Cả hai bắt đầu bên nhau từ thời cấp 3 lên Đại học năm hai thì chia tay bởi vì một số lý do.

Một số nhân vật khác: Yến Vi (22 tuổi); Vũ Ly Tâm (23 tuổi); Thiết Khanh (27 tuổi); Vương Sở (33 tuổi); Diệp Lưu (cha nữ chính); Trần Mỹ Lệ (mẹ nam chính)

------

“Con gái, con mang tiền đến trả nợ để chuộc em gái con về có được không?”

Diệp Diệp - ba của Diệp Minh Ngọc.

Diệp Diệp từ nhỏ đã rất yêu thương hai cô con gái của mình, đặc biệt là cô con gái út – Diệp Minh Ngọc. Nếu không phải vì tình thế bắt buộc ông ta cũng sẽ không mang con gái mình đi thế chấp cho bọn người kia.

Bọn người kia chỉ cho ông ta thời hạn 1 tháng, nếu như không kiếm đủ tiền trả nợ cho bọn hắn thì con gái của ông ta sẽ bị đem đi làm điếm trả nợ.

Cuộc đời của người con gái nếu bị đưa đi làm điếm thì chẳng phải là nỗi nhục sao.

Ông ta không muốn nhìn thấy cảnh con gái mình hận mình cho nên mới tìm đến con gái lớn – Nhật Lệ để xin tiền. Dù sao thì hơn hai năm qua cô ta đã có được chỗ dựa vững chắc như Nhật Vũ, với số tiền mà ông ta thiếu nợ bọn người kia chẳng phải là số nhỏ sao.

“Ông già, tôi và ông từ 3 năm trước đã cắt đứt quan hệ cha con rồi. Ông chẳng phải thương yêu con gái út đó của mình sao? Vậy thì tự tìm cách đi, sao lại tìm tôi?”

Nhật Lệ hoàn toàn không muốn dây dưa với người cha này.

Nếu không phải vì ông ta dành tình thương cho Diệp Minh Ngọc nhiều hơn thì năm đó cô ta đã không bị bỏ mặc lang thang một mình ngoài đường, gặp phải lưu manh cưỡng bức. Một cô gái bị cưỡng bức là nỗi nhục lớn nhất trong cuộc đời, cô ta không những bị một tên cưỡng bức mà là một lượt mấy tên đàn ông to xác thay nhau chà đạp.

“Con gái, cầu xin con. Dù sao thì Minh Ngọc cũng là em gái của con, con không thể thấy chết không cứu”

Nhật Lệ cười khinh bỉ.

“Em gái? Con gái của một người đàn bà lẳиɠ ɭơ mà cũng xứng đáng làm em gái tôi sao? Tôi tuyệt đối không cứu nó”

Vài tiếng tút tút vang lên bên đầu dây bên kia.

Nhật Lệ cả đời này hận nhất là hai mẹ con của Diệp Minh Ngọc, cho nên dù người khác nói cô ta độc ác hay tàn nhẫn thì cô ta cũng sẽ không cứu.

Khánh sạn Thiên Hoa.

Nhật Vũ đưa Nhật Lệ đến khách sạn Thiên Hoa tham gia buổi lễ kỷ niệm của khách sạn.

“Ây dô, đây chẳng phải là Diệp đại tiểu thư sao? Cô phát tài rồi à?”

Một vài vị tiểu thư ăn mặc xinh đẹp, sang trọng vừa nhìn thấy Nhật Lệ liền lên tiếng châm chọc. Diệp gia lớn như vậy ai mà không biết, đến cả lúc suy sụp rồi thì người ta vẫn còn nhớ.

“Cô ta ngoài lên giường với đàn ông để có tiền ra thì còn có việc gì thích hợp hơn. Đó cũng là cách nhanh chóng giàu nhất”

Một cô gái khác lại nói thêm vào.

Lời nói của bọn họ vô cùng khó nghe.

“Đúng vậy đó, cách lên giường với người đàn ông khác quả thật rất nhanh giàu. Vậy tại sao các cô không làm được vậy? Có tiền mà cũng chê à?”

Nhật Lệ không hề sợ sệt hay tức giận trước lời nói của bọn họ. Ngược lại bọn họ bị cô ta làm cho tức giận đừng đùng.

“Lên giường với đàn ông mà còn mạnh miệng sao? Quả nhiên Diệp đại tiểu thư là người lợi hại nhất, tôi không sánh nổi”

Phía xa thêm một vị tiểu thư xinh đẹp bước về phía bọn họ.

Khí chất và cách ăn mặc đều là đẳng cấp hơn bọn tiểu thư về cạnh.

“Xin tự giới thiệu một chút, tôi là Vũ Ly Tâm. Chúng ta suýt chút nữa thì thành chị em dâu rồi nhỉ?”

Vũ Ly Tâm là em gái của Vũ Trùng Dương,

“Hóa ra là Vũ tiểu thư? Miệng lưỡi rất sắc bén, cô có biết cô đang rất không lễ phép với vợ của tôi không?”