Chương 5(2)

Áo sơ mi màu trắng có viền ở cổ áo cùng tay áo, kim tuyến vàng nhạt ở viền áo khoác còn có thêu chỉ màu trắng, hai bên là hàng cúc áo màu xanh. Quần jeans màu đem đi kèm boot màu đen mạ vàng. Thương Thừa Tuấn mặc quần áo, có chút không được tự nhiên tiêu sái đi ra.“Tu, kì quái!” Kéo kéo cổ áo, nơ trên cổ áo làm cho rất khó chịu.

Tốt…… Giống như……“Quỷ hút máu!” Lí Tu nhìn Thương Thừa Tuấn đổi quần áo xong hét lớn.

“Đúng vậy!” Hoàng Tư Hàm tự tin cười nói.“Hiện tại tối lưu hành không phải là đề tài ‘Quỷ hút máu’ sao! Xem các trang web tiểu thuyết lớn, “Quỷ hút máu” không phải là các chủng tộc thần bí sao.” Đi lên trước, giúp Thương Thừa Tuấn lấy nơ xuống, đem cúc áo trên ngực cởi bỏ, lộ ra ngực màu tiểu mạch. Vỗ vỗ bả vai Thương Thừa Tuấn, tự đáy lòng nói:“Tôi không thể không nói, câu quả là kiệt tác của Thượng đế!” Đáng tiếc quên không có đầu óc.“Đi thôi, chúng ta đi chụp ảnh!” Lôi kéo Thương Thừa Tuấn đi ra phòng trang điểm.

Hoắc thị

Hoắc Văn Đình ngồi ở ghế trên, nghe các trưởng phòng báo cáo, trong lòng nghĩ tới Thương Thừa Tuấn ở studio công tác có thuận lợi không, ánh mắt có còn tiêu thũng không.

“Công tác quay chụp ‘Moonlight’ đã muốn bắt đầu, phụ trách quay chụp quảng cáo lần này là tạp chí [Tụ Điểm] có lượng phát hành lớn nhất Châu Á, hơn nữa do chủ biên Hoàng Tư Hàm tự tay chụp.” Vương Hưng Quốc vụиɠ ŧяộʍ liếc mắt nhìn Hoắc Văn Đình không tỏ ý kiến gì, tiếp tục nói:“Hôm nay là chụp mỹ phẩm trang điểm cùng sữa tắm, cũng là series thứ nhất trong chuỗi series ‘Moonlight’, nếu hưởng ứng tốt thì có thể tiếp tục đưa ra nước hoa cùng hộ nhu phẩm.”

“Khi nào thì có ảnh?” Hoắc Văn Đình lạnh lùng hỏi.

“Đại khái buổi tối, Tụ Điểm bên kia sẽ gởi file tới, làm cho chúng ta chọn lựa, sau đó mới xử lý.” Chà xát mồ hôi trên trán.

Buổi tối a! Hoắc Văn Đình nhìn đồng hồ, hiện tại mới buổi chiều, còn sớm rất.“Kế tiếp, phòng ngoại giao!” Đem văn kiện phóng cất đi, xuất ra một phần văn kiện khác.

Trưởng phòng thở dì một hơi đưa cho trưởng phòng ngoại giao đi ngang qua mình một ánh mắt ‘Tự cầu phúc’, vội vàng ngồi vào ghế trên. Chỉ cần người không ngốc có ánh mắt, đều nhìn thấy hôm nay tổng tài thực khó chịu.

Trưởng phòng ngoại giao cẩn thận nhìn Hoắc Văn Đình mặt lạnh, thanh thanh yết hầu, nói:“Quý tiếp theo cùng nước ngoài hợp tác tổng cộng có hai cái, một cái là dự án hợp tác trang phục với thiết kế sư nổi tiếng Ngải Vi của nước Pháp, một cái là hào môn chi nhất ‘Mặc Lý tài phiệt’ ở Châu Âu về hợp tác khai thác mỏ ở Châu Phi.” Dừng lại, chờ Hoắc Văn Đình hỏi.

“Tiếp tục!” Hoắc Văn Đình nhắm mắt lại, tựa lưng vào ghế dựa.

“Vâng!” Trưởng phòng ngoại giao tiếp tục nói:“Thiết kế sư Ngải Vi đến, nói sắp tới sẽ lại đây, muốn cùng tổng tài trò chuyện về sự tình hợp tác, Châu Âu bên kia đưa ra rất nhiều yêu cầu vô lý, cho nên bây giờ còn đang trao đổi.”

“Tiếp theo!” Hoắc Văn Đình khoát tay, ý bảo kế tiếp.

Các trưởng phòng nối đuôi nhau lên bục báo công tác, mà Hoắc Văn Đình vẫn nhắm mắt lại, thỉnh thoảng nói vài câu. Cho đến khi di động rung, mới mở mắt, lấy di động ra. Thấy tin nhắn của Lí Tu, mặt trên viết ‘Hết thảy bình thường, an tâm!’ Sau đó là hai tấm ảnh.

Hé ra là Thương Thừa Tuấn khép mi, dung miệng cắn cánh hoa hồng trong tay, ngậm ở miệng, biểu tình cực vì yêu mỵ. Một tấm khác là Thương Thừa Tuấn mặt mang đau thương hôn môi một đầu lâu khô, làm cho người ta cảm giác nồng đậm thê lương.

Hoắc Văn Đình nhìn hai tấm hình trong di động, không nghĩ tới làm cho Hoàng Tư Hàm đến chụp hình quảng cáo, cư nhiên có thể đào bới r mặt này của cậu, vì thế không tự giác gợi lên khóe miệng. Không biết, này vừa mới động, các trưởng phòng sợ tới mức rơi mồ hôi lạnh.

“Tan họp! Ngày mai tiếp tục!” Đứng lên rời phòng họp.

“Nhìn thấy không, mới vừa rồi tổng tài cười đó!”

“Mọi người nói xem vừa rồi là ai gọi?”

“Ai biết!”

“Sẽ không là bạn gái đi?”

Các trưởng phòng bị bỏ lại phòng họp bát quái.