Chương 3: Trung tâm tắm Victoria 3

Editor: Himee

◎ giữ vệ sinh bắt đầu từ chị ◎

Ba người họ vừa bình tĩnh vừa thận trọng bước ra khỏi thang máy.

Cừu Hân và Lộ Hạnh Chi phụ trách bình tĩnh, Lý Thanh phụ trách thận trọng.

Ánh sáng trong nhà tắm nữ cũng giống như ánh sáng trong nhà tắm nam, mấy người đi theo biển báo về phía phòng thay đồ, Lý Thanh dựng thẳng lỗ tai vô cùng cảnh giác, mắt quan sát xung quanh tai lắng nghe mọi hướng, chặt chẽ đi bên cạnh hai người, tay còn lặng lẽ nắm lấy góc áo Cừu Hân.

Đột nhiên vai bị vỗ 1 cái, hồi chuông báo động trong đầu Lý Thanh đột nhiên vang lên, tim nhảy vọt lên cổ họng, thân thể bất giác bắt đầu run rẩy.

"Này, em gái Tiểu Thanh, đừng căng thẳng như vậy." Hóa ra là Cừu Hân vỗ vai cô, trên mặt mang theo vài phần phức tạp, "Làm em sợ à? Xin lỗi nha, nhưng em sắp kéo tụt quần của chị rồi."

Theo ngón tay Cừu Hân, Lý Thanh mới nhận ra thứ mình vừa túm không phải là góc áo Cừu Hân, mà là góc quần của cô ấy, quần đùi cộc màu đen có lẽ hơi lỏng, đã bị cô kéo xuống một đoạn, vòng eo như bạch ngọc cũng lộ ra hơn phân nửa.

"Vâng, thực xin lỗi!" Lý Thanh vội vàng lắp bắp xin lỗi.

Mấy người bước vào phòng thay đồ nữ mà không gặp trở ngại, không có bóng ma nào xuất hiện chặn đường.

Cừu Hân tỏ ra tiếc nuối về điều này: "Thật đáng tiếc, tầng này không có bạn cũ nào có thể hỏi thăm tình hình."

Lý Thanh không dám nói gì cũng được nhưng lòng lại kêu to: Làm ơn đi chị gái, chỉ có chị mới bằng lòng coi những thứ đó như bạn bè thôi!

Phòng thay đồ lại là ánh đèn vàng ấm áp, tổng cộng có hai gian, tủ thay đồ đều là màu gỗ nhạt, mỗi tủ có bốn cửa tủ nhỏ, trên dưới hai tầng, một tầng hai cái, đặt liền với nhau trên tường, không gian của mỗi cái tủ nhỏ trông rất rộng, đựng được rất nhiều đồ.

"Chúng ta phải thay áo tắm trước." Cừu Hân chỉ vào thông báo trên tường.

Trên thông báo ghi rõ áo choàng tắm để ở khu vực công cộng, khách hàng có thể tự lấy, quần áo của mình thay ra có thể cất trong tủ khóa, bất kỳ đồ điện tử nào cũng phải cất trong tủ, không được mang vào khu vực tắm.

"Khu công cộng ở đâu?" Lý Thanh nhịn không được mở miệng hỏi.

"Ra ngoài đi dạo sẽ biết." Cừu Hân cười híp mắt nói: "Hả? Em gái sợ à? Vậy tôi đi lấy cho mọi người."

Cô ấy khá khoan dung với các cô gái.

Cừu Hân nói xong cũng không đợi Lý Thanh xoắn xuýt, quay người rời khỏi phòng thay đồ.

Cô 1 tay đút túi thong thả bước đi, mặc dù xung quanh không có ai nhưng Cừu Hân vẫn nở nụ cười trên môi, giống như đang có chuyện gì vui vẻ.

Đầu tiên đi về phía bên trái không mục đích, đôi chân dài bước đi rất nhanh, không tới hai bước đã tới bên kia, chỉ thấy phía cuối cùng có một cánh cửa lớn bằng đá khép chặt, Cừu Hân tiến lên đẩy 1 cái nhưng cánh cửa vẫn bất động.

Trên cửa từ từ hiện ra thông báo: 【Không mặc áo choàng tắm thì không được vào khu vực nhà tắm nữ. 】

"Hóa ra sau cánh cửa này chính là nhà tắm." Cừu Hân xoa cằm suy tư.

Xem ra cần phải tìm áo choàng tắm trước mới được, Cừu Hân quay người chuẩn bị rời đi, nhưng trong nháy mắt khi xoay người, cô bất ngờ không kịp đề phòng đối diện với một khuôn mặt quỷ dữ tợn.

Một mùi máu tanh nồng nặc xông thẳng vào mặt, người phụ nữ đứng trước mặt Cừu Hân bê bết máu, mái tóc đen dài xõa xuống, sau lưng là một vệt máu kéo dài.

Các đường nét trên khuôn mặt của cô ấy chìm trong máu tươi không thể nhìn rõ, chỉ có tròng trắng của đôi mắt không có con ngươi là đặc biệt bắt mắt trên khuôn mặt, môi của cô ấy như bị xé rách, đầu lưỡi thõng xuống trước ngực, những giọt máu không ngừng rơi xuống, đọng thành một mảng dưới mặt đất.

Ý cười của Cừu Hân đột nhiên sâu thêm, nữ quỷ trước mặt dùng ánh mắt trắng trợn nhìn chằm chằm mặt cô, thậm chí cảm giác trong mắt nhìn thấy một tia sáng, ánh sáng kia tựa hồ không phải nhìn thấy một con ma đáng sợ, mà là người nhà thân yêu của cô.

Cừu Hân nhanh chóng đeo hai chiếc găng tay dùng một lần từ quầy lễ tân, tự tay cầm chiếc lưỡi của cô ấy lên, nhét vào cái miệng đẫm máu của cô ấy, sau đó nhẹ nhàng khép cằm cô ấy lại, còn săn sóc vỗ vỗ: "Chị gái, thế này nhìn đẹp hơn, mặt trông càng nhỏ."

Ma nữ lại không có hiểu ý sự chu đáo của cô (CH), còn cảm thấy mình bị sỉ nhục, cô ấy(CH) hành động như thể đang chụp ảnh cho con chó của chính mình!

Cô (ma nữ) vô cùng tức giận, mái tóc dài đang xõa trên mặt đất đột nhiên bay múa không chút gió, tấn công Cừu Hân một cách hung ác.

Thấy Cừu Hân không chút hoang mang, chỉ thở dài: "Chị gái tốt, thật ra em còn có việc phải làm, vốn muốn lần sau nói chuyện phiếm chị, nhưng chị lại nhiệt tình với em như vậy, em cũng không thể mặt lạnh đối xử với chị."

Trên tay Cừu Hân lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, trong tay cô đột nhiên xuất hiện một con dao nhỏ.

"Ngồi xuống đi cưng, hôm nay chị thật may mắn, được hưởng dịch vụ VIP đặc quyền của em, phải biết rằng ngay cả chị Phương Nhi của em cũng không được hưởng đãi ngộ này."

Phương Như-người bị cấm xuất hiện chỉ có thể lơ lửng trong không trung nhìn trộm Cừu Hân:???

Chỉ thấy Cừu Hân linh hoạt tránh được mái tóc đang tấn công của nữ ma, xuay người liền ở sau lưng ma nữ, dùng tay vỗ mạnh vào vai khiến nữ ma đầu choáng váng ngồi bệt xuống, rõ ràng là một con ma, nhưng dường như lại cảm thấy hơi lạnh từ mặt đất đang xộc thẳng vào mông mình.

Cừu Hân cũng nhân cơ hội ngồi xổm xuống, con dao trong tay không ngừng bay lên, nhìn thấy tóc của ma nữ đang rơi xuống đất với tốc độ như bay.

Ma nữ sửng sốt, chưa kịp định thần lại, Cừu Hân đã lau sạch con dao rồi đút lại vào túi.

"Xong rồi, chị có hài lòng với kiểu tóc mới không? Rất dễ gội, không dễ dính máu trên sàn, giữ vệ sinh bắt đầu từ chị." Cừu Hân hài lòng nhìn tác phẩm của mình.

Ma nữ không thể tin được giơ hai tay lên sờ đầu, sau đó né tránh nhìn vào tấm gương cách đó không xa.

Khuôn mặt hung dữ trông hơi ngu ngốc vì kiểu tóc quá ngố, đuôi tóc xù, độ dài của tóc chỉ vừa đủ đến xương quai xanh, thoạt nhìn có vẻ hơi tương tự so với kiểu tóc của Cừu Hân.

Cừu Hân đi tới, dùng một bàn tay đeo găng tay dùng một lần sờ lên đầu ma nữ: "Chị gái thấy thế nào, chúng ta là bạn thân, nhất định phải làm bạn tốt cả đời."

Nói xong, cô lại cảm thấy hơi đáng tiếc: "Chỉ là ở đây không có điện thoại di động, nếu không 2 chị em mình có thể chụp ảnh chung."

Ma nữ chịu không nổi loại tra tấn này nữa, cô ôm đầu phẫn nộ kêu lên một tiếng, đôi mắt trắng tinh khiết cũng trở nên đỏ bừng: "Tôi muốn [bíp——] cả gia ngươi!"

Chỉ thấy ma nữ giang hai tay ra sắc mặt hung ác muốn đánh về phía Cừu Hân, nhưng 1 giây sau đã biến mất trước mặt Cừu Hân.

"Sao lại đi mà không chào tạm biệt giống chị Phương Như vậy?" Cừu Hân vô cùng tiếc nuối: "Đáng tiếc chị ấy mới chỉ dang tay ra, hình như muốn trao cho mình một cái ôm yêu thương, vậy mà lại không ôm đươc."

Cừu Hân không thể nhìn thấy, có hai con ma nữ lơ lửng trên đầu cô ấy, họ đang an ủi lẫn nhau, rồi nhìn về phía cô ấy với vẻ oán hận.

*****

Trong phòng thay đồ.

Lý Thanh vẻ mặt lo lắng, không ngừng nhìn ra cửa: "Sao chị Cừu vẫn chưa về?"

Lộ Hạnh Chi dựa vào ngăn tủ bên cạnh, nghe vậy miễn cưỡng nhướng mí mắt nói qua loa: "Chờ đi, cô ấy có thể chết dễ như vậy sao."

Lý Thanh không nói nên lời liếc nhìn cô ấy(LHC), may thay Cừu Hân không khiến cô ấy lo lắng quá lâu, vui vẻ bước vào: "Bạn của tôi, lâu không gặp thật sự như cách 3 thu, mọi người cũng nhớ tôi chứ?"

"Bạn thân bên này, cho tôi xem tay của bạn nào." Cừu Hân bước tới trước mặt Lý Thanh, cầm lấy hai tay của cô lắc lắc trong không trung.

Lý Thanh: A Này, xin đừng làm những điều kỳ lạ như vậy với tôi!

Thấy động tác của cô, Lộ Hạnh Chi cũng từ từ giơ tay vẫy vẫy Cừu Hân.

Lý Thanh kỳ lạ nhìn Lộ Hạnh Chi, không ngờ một người xấu như vậy lại phối hợp với Cừu Hân nhiều như thế, đây nhất định là tình yêu phải không?

Ai ngờ Lộ Hạnh Chi bỏ cánh tay xuống thầm nghĩ: Ôi, ngu muốn chết, nếu mình không giơ tay, nhất định cô ấy sẽ nhào tới lắc lắc cánh tay mình như một kẻ ngốc, như vậy thà chết còn hơn.

"Cho mọi ngườ áo choàng tắm." Cừu Hân mỉm cười đưa chiến lợi phẩm cho mọi người.

Khu vực công cộng ra cửa đi bên phải là được, xem như may mắn của cô không tốt đi đường vòng, nhưng nghĩ đến người bạn mới thú vị, nụ cười của Cừu Hân ngày càng rạng rỡ, thực ra cũng không tính là đường vòng.

"Chị Cừu vui vẻ như vậy là đi ra ngoài gặp chuyện gì tốt sao?" Lý Thanh nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của chị không nhịn được nói.

"À, tôi đã gặp một người bạn mới thú vị, cô ấy..." Qiu Xin hào hứng chia sẻ.

"Đừng đừng đừng, chị đừng nói nữa!"

Lý Thanh tràn đầy hoảng sợ ngăn cản hành vi muốn kể chi tiết của Cừu Hân, sau đó trong lòng tuyệt vọng nghĩ: Ôi, mình không nên có bất kỳ kỳ vọng nào đối với người phụ nữ này!

Lộ Hạnh Chi đẩy mắt kính: "Lần sau để tôi 1 mình ra ngoài làm cho."

Cô ấy muốn tránh chướng ngại vật Cừu Hân này, ra ngoài một mình tìm cái chết, kết thúc cuộc sống kiếp ngựa không chút chân thật này, kế hoạch hoàn hảo√

"Nghĩ cũng đừng nghĩ nha, tôi sẽ không để chị 1 mình đâu." Cừu Hân cười hì hì bước đến gần cô, giúp cô nhặt lông mi bị rụng dính trên mặt.

Lý Thanh đang cầm áo choàng tắm chuẩn bị thay, vừa cởϊ áσ ra thì cùng hai người kia nhìn nhau.

"Ách, em gái Tiểu Thanh, nếu em muốn cởi hết quần áo cũng được, có cần tôi tránh đi không?" Cừu Hân thân mật hỏi.

Cô và Lộ Hạnh Chi đều trực tiếp khoác áo choàng tắm bên ngoài, ai lại muốn nghiêm túc thay áo choàng tắm cho ma ở nơi này cơ chứ!

Lý Thanh Hội.

Cô ấy nhanh chóng mặc lại áo, xấu hổ cúi đầu, thầm may mắn cũng may bên trong cô mặc một cái áo ba lỗ nhỏ QAQ!

Sau khi mấy người mặc áo choàng tắm vào, cuối cùng vòng tay cũng cho thấy tủ khóa đã sẵn sàng mở.

Cũng chính vì lý do này mà không trực tiếp dùng chiếc vòng để mở tủ.

Trên vòng tay hiển thị mã số khóa tương ứng, Cừu Hân nhìn số 048 trên tay, ngẩng đầu tìm kiếm một hồi, tìm được mục tiêu.

"Tít tít."

Nghe thấy tiếng khóa tủ vang lên, cánh cửa phía trước chậm rãi được mở ra, một mùi thối nồng nặc bất ngờ xông tới.

Cừu Hân cau mày, lùi lại vài bước, mở cánh cửa tủ thật to cố gắng khuếch tán mùi.

"Xịt xịt——"

Lộ Hạnh Chi mặt không chút cảm xúc đi đến chỗ cô, cầm chai nước hoa trên tay xịt vào tủ của cô.

Mùi thơm nhanh chóng át đi mùi ôi thiu, lông mày Cừu Hân giãn ra.

"Chị Lộ lấy nước hoa ở đâu vậy?" Lý Thanh tò mò hỏi.

"Lấy trong tủ." Lộ Hạnh Chi nói ngắn gọn.

Lý Thanh: Này, chị tốt của em! Xin hỏi đều là đồ của ma, thơm thối có gì khác nhau sao?

Cừu Hân lấy đồ trong tủ ra, có một chiếc váy dính máu và một chiếc vòng cổ, mặt dây chuyền là kiểu hoạt hình, hình như là của một cô gái trẻ.

Trong tủ còn có một chiếc túi xách nhỏ, mở ra thì bên trong có một hộp thuốc lá nhãn hiệu Hoa Tử và một chiếc bật lửa màu hồng nhạt.

Cừu Hân tự nhiên cất nó vào túi, đó là món quà từ một người bạn thân mà cô chưa từng gặp mặt, giữ lại không biết chừng sau này có thể dùng tới.

Trong túi còn có một chiếc điện thoại di động.

Ốp điện thoại màu xanh da trời, bên trên có mấy chú mèo con hoạt hình, cực kỳ đáng yêu, không hợp với nơi xa lạ này.

Cừu Hân nhấn vào màn hình điện thoại, phát hiện chiếc điện thoại này vẫn có thể khởi động được, cũng không có mật khẩu nào được đặt để mở màn hình.

Ba người tụ cùng một chỗ, cùng nhau vây xem bí mật trong chiếc điện thoại di động này.

Trên màn hình của điện thoại di động chỉ có một phần mềm duy nhất, đó là app trò chuyện, Cừu Hân nhấp vào nó, bên trong có một hộp thoại lẻ loi.

Nickname phần mềm của chủ sở hữu điện thoại di động là "Tiểu Mỹ" và người trò chuyện với cô ấy tên là "Tiểu Lệ".

Tiểu Mỹ: 【 Nói này chị em, bên cạnh nhà tui mới mở 1 trung tâm tắm,trong tuần vậy mà một người đến cũng không có! 】

Tiểu Lệ: 【 Ưow, vậy bà cũng sướиɠ quá nha, thế chẳng phải là có thể bao phòng tắm một mình? 】

Tiểu Mỹ:【 Ồ ha ha hâm mộ không? Lần sau dẫn bà cùng đi tắm! 】

Tiểu Mỹ: 【 Không nói nữa, tui đi tắm trước đây, bên trong không cho mang điện thoại di động vào, chờ đi ra lại chia sẻ với bà cảm giác sau khi tắm! 】

2 tiếng sau.

Tiểu Mỹ: 【 Mẹ nó,toàn bốc phét,thế mà vẫn có người khác đến tắm, người phụ nữ đó thật kỳ lạ, về đến nhà cho bà chửi! 】

Tiểu Lệ: 【 Khá lắm, vậy bà nhớ về nhà nhanh chút, nói không hết quả thực khó chịu muốn chết! 】

5 tiếng sau.

Tiểu Lệ: 【 Về nhà chưa? 】

Tiểu Lệ: 【 Người đâu? 】

"Theo kinh nghiệm phán đoán tiểu thuyết trinh thám nhiều năm của tôi, Tiểu Mỹ nhất định đã xảy ra chuyện, có lẽ nguyên nhân cái chết của cô ấy có quan hệ mật thiết với nhiệm vụ cuối cùng của chúng ta!" Lý Thanh kiên định nói.

"Cái này nói sau đi, trước hết hãy nói trong tủ của mọi người có cái gì đi." Cừu Hân vừa cười vừa nói.

"Tôi ngoài mỹ phẩm nước hoa thì còn có 1 cái điện thoại, chẳng qua có đặt mật khẩu." Lộ Hạnh Chi lấy ra một cái điện thoại di động, cái điện thoại này không có vỏ, thân máy màu đen sờ lên lạnh như băng.

"Mật mã là 6 số." Lý Thanh tò mò gõ gõ màn hình, sau khi tùy ý thử sáu con số liền hiện báo sai, đồng thời nhắc nhở điện thoại khóa màn hình một phút.

"Có vẻ như không thể tùy tiện thử mật khẩu, nếu không có thể kéo dài vô tận thời gian khóa màn hình!" Cừu Hân thở dài.

Nếu như trong hiện thực có lẽ thời gian khóa màn hình coi như dễ nói chuyện, nhưng trong trò chơi này, chỉ thử một chút liền khóa màn hình một phút, ai biết sau khi thử mấy lần có thể nào trực tiếp khóa ba ngày hay không? Ngộ nhỡ trong điện thoại này có manh mối gì quan trọng, vậy thì 3 ngày sau hoa cúc vàng đã lạnh rồi.

Trong ngăn tủ này ngoại trừ mỹ phẩm và điện thoại di động, còn có một hộp thuốc hen suyễn, còn đâu không còn thứ gì khác, chứ nói gì đến manh mối liên quan đến mật khẩu điện thoại di động.

Cừu Hân cầm lấy thuốc hen suyễn, hộp trống rỗng, như thể không muốn quảng cáo bất kỳ loại thuốc hen suyễn hiện thực nào, không có logo thương hiệu, chỉ có ba ký tự lớn.

"Thật là qua loa."

Trong hộp vẫn còn hai viên thuốc, Cừu Hân thuận tiện nhét hộp thuốc vào túi.

"Chị Cừu, túi của chị có thể đựng được bao nhiêu thứ vậy?" Lý Thanh không nhịn được hỏi, đổi lấy một nụ cười ôn hòa từ Cừu Hân.

"Nhưng mà trong tủ của tôi không có thứ gì quý giá cả." Lý Thanh thở dài.

Cô ấy bước sang để lộ chiếc tủ của mình, trong đó chỉ có duy nhất một mái tóc dài, chất liệu rất thật, không biết là tóc thật hay tóc giả.

Lúc đầu mở tủ làm Lý Thanh giật cả mình, còn tưởng rằng trong tủ có đầu người!

Cừu Hân lấy nó ra, dùng ngón tay sờ sờ sợi tóc mềm mại: "Là tóc giả nha."

Cô vừa chạm vào tóc thật nên có quyền lên tiếng.

"Em gái Tiểu Thanh, em có biết không? Trên thực tế, những bộ tóc giả trong tủ của em rất có giá trị." Cừu Hân đột ngột nói, giọng điệu có phần bí ẩn.

- ------------------------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Kịch nhỏ:

Trong một lễ trao giải trò chơi vô hạn nào đó, Cừu Hân đã giành giải "Kẻ thù chung của ma quỷ".

Khi bước lên sân khấu nhận giải, cô vô cùng bối rối: "Có phải đưa nhầm người rồi không? Trường hợp của tôi lẽ ra nên nhận giải thưởng lớn người bạn thân nhất của ma quỷ mới đúng chứ".

Tất cả ma quỷ: Chẳng lẽ trong lòng ngươi không có điểm AC sao??