Chương 15: Bị tập kích khi tăng ca (h)

Sở Trí Viễn không rõ Tô Uyển Ngưng rốt cuộc là có ý gì, cùng anh lên giường mấy lần như vậy, lại tận mắt chứng kiến Sở Hạo trần trụi ngủ cùng nữ nhân khác, vậy mà cô vẫn có thể tha thứ sao?

Ngày đó anh tức giận bỏ đi, cũng tới khu biệt thự khác ở, để cô lại nơi đó một mình. Anh sau đó cũng gọi quản gia của mình tới chăm sóc cho Tô Uyển Ngưng, mà cô chỉ ở lại nhà hắn đến trưa hôm sau rồi lập tức rời đi.

Sở Trí Viễn thời gian đó đều nhìn cô qua màn hình giám sát mà nhớ nhung. Hai ngày sau, cô rốt cuộc đi làm lại, thế nhưng đập vào mắt anh là hình ảnh cô cùng Sở Hạo ôm nhau ở cầu thang.

Chết tiệt! Anh đã làm đến mức như vậy rồi vẫn không khiến bọn họ chia tay hay sao. Sở Trí Viễn nắm chặt nắm đấm, quay mặt bước đi, trong đầu lại lên một kế hoạch khác.

Tối đó Tô Uyển Ngưng chủ động tăng ca để làm bù một số công việc ùn lại ba ngày trước cô nghỉ, đến khi làm xong đã là tối muộn. Bởi vì cô giữ chức vụ trợ lý giám đốc, cùng với hai người trợ lý khác có một phòng làm việc riêng, mà hai người kia hoàn thành công việc cũng đã về trước từ lâu, cho nên trong phòng chỉ còn một mình Tô Uyển Ngưng cô.

Tô Uyển Ngưng tắt máy tính, tắt điện và rời khỏi phòng. Cả công ty giờ này đều đã tan làm hết, hành lang mặc dù vẫn rất sáng đèn nhưng chỉ còn một mình cô vẫn khiến cô sợ hãi.

Trên một khúc cua của hành lang, bất ngờ cô bị một cánh tay mạnh mẽ kéo cô vào một căn phòng sau đó chốt cửa lại, đôi mắt của cô cũng đồng thời bị một chiếc khăn lụa bịt kín.

Mặc dù đã có chủ ý từ trước, nhưng khi người đàn ông ôm lấy Tô Uyển Ngưng từ phía sau, sâu trong thân thể hắn dường như đang than thở, một cảm giác thỏa mãn nhanh chóng lan tràn. Thân hình tinh tráng của hắn như bị lửa đốt, lập tức bốc cháy.

Môi lưỡi hắn lưu luyến trên làn da trơn mềm, thơm ngát của cô. Dưới bàn tay hắn là hai bầu vυ" đầy đặn, hắn vuốt ve thật mạnh nới đó cách lớp áo ngực mỏng, lúc lại đè ép, khi thì nhéo nhũ hoa khiến cô rêи ɾỉ.

Tô Uyển Ngưng cố gắng trấn tĩnh bản thân, hỏi đối phương "là ai?", nhưng trong giọng nói vẫn đầy run rẩy.

Cảm nhận từng cơn run rẩy của Tô Uyển Ngưng, nghe thấy câu hỏi cố gắng trấn định của cô, hắn đáp lại bằng một nụ hôn nhiệt tình hơn.

Tư vị ngọt ngào của Tô Uyển Ngưng khiến người đàn ông muốn ngừng mà không được, đôi môi đỏ mọng mềm mại, cái lưỡi hồng hồng quyến rũ, ngay đến nước bọt trong miệng cô cũng ngọt ngào vô cùng. Hắn liếʍ thật nhẹ nhàng, chậm rãi trêu chọc, rồi lại triền miên quấn quýt, khiến cô thở gấp rêи ɾỉ.

Người đàn ông nhận ra cô đang cực lực khắc chế, điều này làm hắn vui sướиɠ phấn khởi, đồng thời cũng tức giận bởi vì khi này hắn đã bịt kín mắt cô, cô có thể dễ dàng động tình với một nam nhân xa lạ sao?

Cho đến khi người đàn ông nghe thấy cô khàn giọng cầu xin hắn buông tha cho mình, và nhìn thấy giọt nước mắt lấp lánh trên khuôn mặt Tô Uyển Ngưng.