Chương 3: Chơi thật tốt (h)

Đối với Tô Uyển Ngưng, Sở Trí Viễn không rõ là yêu hay hận, cho dù biết rằng cô có quyền yêu hoặc không yêu mình, nhưng cô giống như chơi đùa tình cảm của anh vậy. Trong 4 năm anh coi cô là người con gái mình yêu nhất, vậy mà cô lại nói câu bạn bè nhẹ nhàng đến vậy, hiện tại cô còn yêu cái tên con riêng kia, liên tục lượn lờ trước mặt anh.

Anh biết Tô Uyển Ngưng mới yêu đương tên kia không lâu, có lẽ tình cảm còn chưa sâu đậm cho nên anh tin mình vẫn còn cơ hội.

Chuyện hôm nay anh sắp đặt cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền, thuốc không phải do anh bỏ nhưng thay vì cô sẽ đi về phòng của Sở Hạo thì Sở Trí Viễn đã sai người đẩy cô vào phòng anh. Còn Sở Hạo sao, anh đã sắp xếp rồi, đêm nay hắn Tôi cũng sẽ có một mỹ nhân để phát tiết đấy!

Sở Trí Viễn sau khi bữa tiệc kết thúc liền lên phòng khách sạn vốn đã chuẩn bị sẵn cho mình, vừa vào phòng liền tiện tay nới lỏng nút thắt cà vạt, sau bữa tiệc mái tóc vẫn được chải chuốt tỉ mỉ, hai mắt sắc bén có thần, khuôn mặt tuấn mỹ hút hồn.

Ngày hôm nay anh chịu tham gia bữa tiệc giới thiệu con này của ông Sở cũng là một phần trong kế hoạch, phong thái anh lãnh đạo lại mang tính áp bức, vừa tạo được tiếng tốt trước truyền thông lại vừa trước mặt mọi người chứng tỏ được quyền làm chủ, cho bọn họ thấy người nắm quyền ở Sở Thị chính là Sở Trí Viễn, ngay cả cha anh cũng không có quyền lớn như vậy, mọi chuyện đều phải nhường anh bốn phần.

Hơn nữa chuyện quan trọng hơn chính là kiếm phần lợi sau bữa tiệc hôm nay, sẽ có một bữa tiệc lớn hơn đang chờ đợi anh.

Trên chiếc giường rộng rãi nhìn thấy một dáng người yểu điệu khẽ động đậy. Ánh đèn điện sáng trưng, tỏa vầng sáng mông lung trên đầu người đó, làn da của người đó bóng như mỡ dê, sáng như bạch ngọc.

Chết tiệt, người bạn kia của anh dám trói Tô Uyển Ngưng lại thành như vậy, còn lột đồ của cô ra… Lúc này điện thoại anh liền nhận được tin nhắn: “A Viễn, thấy món quà tôi tặng cậu thế nào? Con nhỏ này năm xưa yêu cậu mà dám bỏ cậu, hiện tại lại qua lại với đứa con trai ngoài dã thú của ông già cậu. Tiểu Miêu nhỏ của tôi nói đã lột đồ cô ta ra trói lại, cho cậu một cái kinh hỷ. Chúc anh bạn chơi thật tốt nhé… haha….”

“Tên lắm chuyện này!” Sở Trí Viễn chửi thề một câu, anh và người bạn Lục Dã này chơi với nhau từ nhỏ, Tiểu Miêu nhỏ Lục Dã nói chính là Tần Miểu Miểu vợ hắn ta. Chuyện lần này hai người kia quá mức nhiệt tình rồi.

Thế nhưng phong cảnh trần trụi trên giường quá đẹp, hai chân nữ nhân thon dài thẳng tắp, vòng eo nhỏ nhắn tinh tế, nơi tư mật lại như ẩn như hiện, diễm sắc vô biên.

Trước ngực cô bị hai sợi dây đỏ buộc chặt khiến bầu ngực nõn nà căng đầu lại càng đầy đặn, lớn gấp đôi nữ nhân bình thường, hai quả mâm xôi trên đỉnh kiều diễm ướŧ áŧ, run nhè nhẹ trong không khí … sắc tình như vậy làm sao anh kiềm chế được.

Người phụ nữ càng giãy giụa mạnh hơn, đợi khi khuôn mặt cô gái lộ ra, Sở Trí Viễn lập tức nở nụ cười, đôi môi mỏng cong lên châm biếm, “Tôi còn cho là gái mại da^ʍ nào, thì hóa ra lại là Tô tiểu thư, người yêu cũ của tôi, A, hiện tại là người yêu mới của em trai cùng cha khác mẹ với tôi, thật là không chu đáo rồi.”

Tô Uyển Ngưng giãy giụa một lúc lâu, nhìn nam nhân phía trước cư nhiên là Sở Trí Viễn thì lập tức cả kinh không nghĩ được gì nữa, cơn tức giận trong l*иg ngực bốc lên càng cao, động tác giãy giụa càng mạnh, miệng ô ô quát to.

Trong đầu cô còn ôm một tia hy vọng, dù sao Sở Trí Viễn cũng là người quen cũ, hai người trước kia dù có chút mâu thuẫn cùng hiểu lầm nhưng cô nghĩ sẽ không đáng ngại. Nhưng lúc nghe thấy hắn đùa cợt chế nhạo, lại còn so sánh cô với kỹ nữ thì tia hy vọng đó nháy mắt hóa thành bọt biển.

Thấy hắn nghiêng người lại gần, Tô Uyển Ngưng vội vàng trốn vào trong góc giường, đôi mắt to trừng trừng nhìn thẳng vào nam nhân trước mặt.

Mảnh vải trong miệng được rút ra, Tô Uyển Ngưng vội vàng thở dốc, kinh hoảng, đề phòng nói: “Anh bắt tôi làm gì? Mau thả tôi ra!”

Đáng nhẽ lời lẽ của nàng đầy chính nghĩa, giận dữ quở trách, nhưng vì thanh âm khàn khàn, nên lời ra đến miệng không có chút sức uy hϊếp nào.

Sở Trí Viễn nhẹ cười giễu một tiếng, “Thả cô? Được, tôi giúp cô cởi bỏ gông xiềng phiền phức này.”

Tô Uyển Ngưng không dám tin tưởng một người đàn ông trong tình cảnh này, nhưng sau đó cô liền cảm giác dưới thân chợt lạnh, dây thừng chữ “T” đã được hắn hoàn toàn cởi bỏ, hiện rõ nơi tư mật cực kì xấu hổ của người phụ nữ.