Chương 9: Bắt gian

Sáng sớm hôm sau Sở Trí Viễn cố ý gọi Tô Uyển Ngưng tỉnh dậy thật sớm, nếu không công sức hắn sắp xếp mọi chuyện sẽ vô nghĩa.

Bởi vì Tô Uyển Ngưng chỉ bị bỏ một chút rất nhỏ xuân dược cho nên cô không bị ảnh hưởng nhiều, sau khi tỉnh dậy đã thấy người đàn ông tối qua điên cuồng cùng mình đã quần áo chỉnh tề, thần thái sáng láng vô cùng sảng khoái đang nhìn cô, mà trên người cô cũng được mặc một bộ quần áo thoải mái kín đáo.

Toàn thân đau nhức nhắc nhở đêm qua hai người đã mãnh liệt đến như thế nào, trước khi hôn mê cô còn nhớ rõ ràng hắn đã làm thật lâu, đến khi cửa kính ngoài trời lờ mờ sáng vẫn thấy Sở Trí Viễn còn đang rong ruổi trên cơ thể mình. Bởi vì nghỉ ngơi chưa được bao lâu đã bị đánh thức dậy khiến Tô Uyển Ngưng không hài lòng.

Không rõ vì tức giận hay chột dạ mà Tô Uyển Ngưng sau đó liền muốn ra tay tát Sở Trí Viễn, chỉ là bị anh tóm được rồi đẩy ngã trở về giường.

Người đàn ông hai tay chống lên nệm giường, thân hình cao lớn hoàn toàn bao phủ, áp bức cô, đe doạ: “Tô tiểu thư, đừng tưởng đêm qua lên giường với tôi thì muốn làm gì thì làm, cô nên biết rõ thân phận của mình đi, hiện giờ cô cũng nên rời khỏi phòng của tôi rồi”.

Tô Uyển Ngưng không ngờ người đàn ông lại có thể vô tình như vậy, cũng không nghĩ rằng cuối cùng hai người tại sao lại tới bước đường này. Hàng nước mắt tức giận cùng uất nghẹn rơi xuống, cô cố gắng kìm nén cơn đau ở hạ thân, bước vội ra cửa phòng rồi ra ngoài.

Lúc này tin nhắn trong điện thoại Sở Trí Viễn cũng vừa được gửi đi, đầu bên kia cũng chỉ chờ có vận mà hành động.

Lúc Tô Uyển Ngưng lê thân thể của mình chuẩn bị đi qua một căn phòng thì thấy có một nhân viên phục vụ đang đẩy xe đồ dọn dẹp đi tới. Mà người mở cửa phòng không ai khác chính là bạn trai cô Sở Hạo.

Đang lúc Tô Uyển Ngưng còn đang chột dạ bởi vì chuyện đêm qua của mình thì trong phòng Sở Hạo đồng thời cũng xuất hiện một giọng nữ mềm nhũn gọi tên hắn ta. Sau đó thân hình trần trụi đầy dấu hôn của cô ta xuất hiện đứng cạnh Sở Hạo.

Lúc này cô mới để ý kỹ Sở Hạo không còn dáng vẻ đẹp trai phóng khoáng như mọi ngày, mà lúc này trên người anh là một bộ dáng mệt mỏi, đôi mắt thâm quầng, tóc tai rối bời, khuôn mặt hơi tái nhợt. Nhìn qua giống như đã làm việc quá độ vậy.

Tô Uyển Ngưng đứng chết trân tại chỗ, nhìn qua có thể biết Sở Hạo đã cùng cô gái kia trải qua một trận chiến khốc liệt.

Bầu trời của Tô Uyển Ngưng lúc này giống như sụp đổ, cô không nghĩ bản thân cùng một ngày lại gặp hai chuyện rắc rối như vậy. Cô thì bị người đàn ông tà ác từng là bạn trai cũ kia chiếm đoạt, còn bạn trai hiện tại vốn là người điềm đạm tốt bụng hoá ra lại ở sau lưng cô ngủ với cô gái khác.

Tô Uyển Ngưng vô cùng bối rối, cô vừa khóc vừa lê thân thể mệt mỏi chạy đi, bởi vì giữa hai chân đau đớn cho nên cô bước đi thật khó khăn, nhìn qua từ phía sau lưng giống như vô cùng tuyệt vọng.

Sở Hạo mặc kệ bản thân hiện tại chỉ quấn một cái khăn tắm vẫn chạy theo cô muốn níu giữ cô lại, thế nhưng cô gái này giống như lấy đâu ra sức lực, dễ dàng đẩy ngã hắn ra. Hắn cứ như vậy theo Tô Uyển Ngưng xuống tận đại sảnh, làm nhiễu loạn biết bao nhiêu người. Thế nhưng vẫn không kịp đuổi theo Tô Uyển Ngưng, cô đã lên một chiếc xe rời đi rồi.